bài tập tình huống quản trị
…
Nguyễn Quang Anh thiếu gia nhà họ Nguyễn là một là kiêu ngạo , em luôn buông nhưng lời lẽ đâm chotjr vào nỗi đau người khácNhưng đó chỉ là vỏ bọc mạnh mẽ mà em tự tạo lên mà thôi , em không cảm nhận được tình cảm trong gia đình mình. lên em xây dựng một lớp vỏ bọc chắc chắn và mạnh mẽ để che giấu đi con người thật của mìnhBức tường cứng đến mấy thì cũng sẽ có vết nứt , từ vết nứt nó sẽ lam ra rồi sụp đổ . Em không nghĩ đến có ngày bức tường vững chắc mà mình tạo ra cũng sẽ sụp đổLƯU Ý: ONLY CAPRHY Truyện đã được thay đổi cố truyện nó có thể sẽ hơi khác so với những gì mọi người đọc ở bản trước…
em bổ dưa hấu cho quang anh ăn nhéđứt tay em thì saothì quang anh chăm ạ…
Về những chuyện yêu nhau hằng ngày của hai em.…
Có lẽ anh không iu em nhiều đến thế 🌝…
Cốt truyện được dựa trên phim ngắn "Người yêu cũ" của Khởi My, bối cảnh được xây dựng và lấy ý tưởng từ MV "Ừ thì chia tay". Lịch cập nhật không cố định.…
Caprhy được không??…
Quang Anh là một cờ đỏ chính hiệu, thế nhưng Hoàng Đức Duy vẫn cứ bất chấp đâm đầu vào như con thiêu thân ngu xuẩn. Đúng là Quang Anh đối với Đức Duy có sự khác biệt, nhưng đó chẳng phải là yêu.…
Chuyện về hai người đó!( ̄y▽, ̄)╭ bản đầu tay mong mọi người hoan hỉ đón nhận aa!Chú thích nhỏ cho các bây bi khi lời sảng otp của t(tớ/tao/tui):_Truyện t chỉ update đến c2 và off đến 27/6 rồi cập nhật thêm._Truyện dựa theo trí tưởng tượng của t phiền bae không đem ý tưởng đi bất kỳ đâu_những gì viết ra chỉ là kịch bản cưng chắc rõ hơn cả t nhỉ?_Cách gọi của người thứ ba (tức là t) sẽ cố định và t mới tập viết nên có gì mong các bây bi góp ý nhoaa!iu lắm_Có sai chính tả hay lặp từ ở đâu thì cứ alo t liền để t sửa nhé!…
khi được yêu, thì sẽ yêuvà khi đã yêu, thì sẽ không được yêu nữaoneshort…
Your hair is winter fireJanuary embersMy heart burns there too…
"thầy cho phép em được thích thầy nhé?""điên à?""vâng, em điên chết mất, khi mà trông thấy thầy cứ đùa giỡn với bọn họ, nhưng lại khó chịu với mỗi mình em""...."________________________________bỗng một ngày, tôi bắt đầu biết yêu.●TL: học đường, hài bựa,...v,v..chú ý: có tục tĩu, văn phong không trôi chảy, nếu thấy hợp gu các cậu thì cứ đọc nhé🌷…
Chiều đông thời tiết se se lạnh bỗng em nhớ về một người từng sưởi ấm trái tim em.…
Có thể coá H nho…
Đôi khi cuộc sống phải chấp nhận sự đánh đổi. Nhưng liệu sự đánh đổi này có xứng đáng hay không?…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…
" chồngg, bế bế"" Quang Anh chả thương iemm"Nơi mà chỉ có thương và yêu, không có chỗ cho cơn giông nào đi tới.…
Buồn vẩn vơ…
Tự tìm hiểu trong truyện nhà bn…