[PerthChimon] Quá khứ và hiện tại
Chỉ đơn giản là một fan fiction của PerthChimon trong lúc chờ Dangerous Romance…
Chỉ đơn giản là một fan fiction của PerthChimon trong lúc chờ Dangerous Romance…
Đồng nhân 2: Mộng Đoạn Tâm HoaTác giả: Bạng Ái Giai NhiênCảnh báo: OOC nguyên tác, Có 18+, ngược luyến tàn tâm, tra công, không đổi côngTất cả chỉ là trí tưởng bở của tác giả không có liên quan nguyên tác Thiếu Niên Bạch Mã túy Xuân Phong hay phim hay diễn viên.…
xé đại vài trang trong cuốn nhật ký không hoàn hảo.cho uông thạc, cho những ngổn ngang trong lòng mình.nguyên tác : nghịch tập - sài kê đảncouple : trì sính x uông thạclowercasengẫu nhiên, không theo trình tự quy luật gì cả (chắc thế)…
Pairings : Diệp Đỉnh Chi x Bách Lý Đông Quân Thể loại : Hài hước, oan gia, ABO ! ABO! ABO! Author : KKK…
Tác giả:Nguồn: ZhihuEditor: MeifukiThể loại: Dân quốc, HETác phẩm được dịch từ ngoại truyện chính của bộ phim Hoả Vũ Khuynh Thành, câu chuyện của cặp đôi Bành Ngũ và Ô Sùng Mặc.…
Tên gốc: 少年歌行之纵情江湖Tên khác: Thiếu ca chi ta đi trước 【Thế nhân giai bạch tục】 《少歌之我先行【世人皆白续】》Tác giả: Dao Mạt Nữ (瑶末女)Văn án:Thiếu bạch [Thế nhân giai bạch] chỉ xuất hiện một thiên phiên ngoại, kế tiếp chuyện xưa từ Thiếu niên ca hành bắt đầu.[Diệp Bách], [Vô Tiêu].Thiếu niên nên có thiếu niên khí, vậy liền tùy tâm, tùy tính đi!…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…
Đời này của ta, có đệ là đủ rồi Đông Quân à.…
*Hắn gằn giọng, từng lời như dao cắt vào lòng, nhưng hắn không thể dừng lại. Cảm giác thiếu vắng Ly Luân là một cơn ác mộng vĩnh viễn.Chu Yếm quát lớn, mắt đẫm lệ, từng chữ như thoát ra từ một cái miệng đầy máu: -"Y sống, ta sống. Y chết, ta chết. Các ngươi không hiểu, không ai có thể hiểu... Các ngươi có thể chỉ nói lý lẽ, nhưng ta thì không còn lý trí nữa rồi! Nếu không có Ly Luân, ta không muốn sống nữa! Cái gì gọi là sống sót khi không còn ái nhân bên cạnh?!"*Tình yêu của hắn đối với Ly Luân là quá lớn, đến mức không thể chứa đựng trong lòng một thế giới vắng bóng y.- "Ngươi có hiểu không... Không có Ly Luân, ta không còn là gì cả. Không có y, thế giới này chẳng còn ý nghĩa nữa. Đừng nói với ta về bạn bè, đừng nói về hy vọng viễn vong... Ta muốn y quay lại, ta chỉ muốn y sống."-"Trác..Dực..Thần. Giết ta đi! Ta..cầu ngươi! Ta..van ngươi!".…
Nơi mà Pete bị hiếp ná thở :>>>Tất cả sẽ là truyện H. Nơi những chiếc thuyền ma ra khơi =)))Không chỉ riêng thuyền ma thui nhe, Thuyền zì tui cũng chấp. Cuối cùng là chúc các pạn đọc truyện zui zẻ :))))…
Tên truyện: Trẫm cai quản thiên hạ bằng cách rút thẻ bàiTác giả: Tử Vũ Nguyệt DiênSố chương: 152Tình trạng edit: hoàn chính vănNguồn: wikidichThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Làm ruộng , Xây dựng , Chủ công , Cường cường , Cung đình hầu tước , Nhẹ nhàng , Kim bài đề cử 🥇 , 1v11V1, theo cốt truyện, cường thế đế vương công x phúc hắc nhiếp chính vương thụTag: cường cường, cung đình hầu tước, nông nghiệp, xây dựng cơ ngơi,...Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Tiêu Thanh Minh┃ Nhân vật phụ: Dụ Hành Chu┃ Những nhân vật khác:...Giới thiệu: Vào đêm trước ngày lên ngôi, Tiêu Thanh Minh bị người nhập vào, bất ngờ đi đến xã hội văn minh hiện đại, tại đây hắn phát hiện ra rằng mình vốn là một NPC trong trò chơi để đào tạo nên một hoàng đế. Vào ngày trò chơi bị đóng cửa, hắn đã trở lại ngai vàng cùng với ký ức của con người hiện đại và hệ thống rút bài của trò chơi. Vào thời điểm đó, đất nước đang phải đối mặt với những rắc rối trong và ngoài nước và đang trong tình trạng khủng hoảng. Khi tòa thành sắp sụp đổ, Tiêu Thanh Minh dựa vào trí tuệ vô song và hệ thống rút bài, cầm kiếm hoàng đế trong tay, chém sạch mọi chướng ngại vật trên đường đi, tiêu diệt kẻ thù, tiến hành cải cách, làm giàu cho đất nước và củng cố quân đội, xây dựng ruộng đất và cơ sở hạ tầng để cứu đất nước.…
Tự dưng bị con Wattpad quét làm mất link lẫn tựa đề + nd mô tả luôn. 😥**Nội dung: 🌱Đám người trong Thiếu Niên Bạch Mã Túy Xuân Phong bị Thiên Đạo đưa đến một không gian kỳ bí và cùng xem ảnh tương lai của một người.☀️*Lưu ý: + Không có thiện cảm với Dịch Văn Quân‼️‼️‼️( Ai không thích có thể out ra, không comment làm phiền ở bình luận).❌❌❌🙅🙅🙅+ Bách Lý Đông Quân và Nguyệt Dao không có tình cảm với nhau.🙅🙅🙅+ Đa phần mọi người xuất hiện trong không gian đều là công cụ người làm nền cho CP chính. Nên sẽ ít đất diễn, hoặc không nói chuyện xuyên suốt lúc xem ảnh. Mọi người cứ cho là những nhân vật ấy đều có mặt ở trong không gian nha.😃+ Nguồn: Lofter( bị mất link và mình đã kiếm rồi mà không thấy).😭+ Sẽ có chỉnh sửa và thêm các tình tiết mà mình tự nghĩ ra vì Tác Giả bộ này làm truyện rất trọc lóc, tuyến tình cảm của hai nhân vật chính không được rõ ràng.😗+ Mình không biết tiếng Trung nên sài Google Translate và dịch theo ý hiểu của mình(truyện đã được chỉnh sửa phần đầu, phần sau mình sẽ làm lại khi nào rảnh).😃CP: 🌱Diệp Đỉnh Chi(Diệp Vân) x Bách Lý Đông Quân🍶Hoan nghênh mọi người ghé thăm.🥰🥰🥰😘😘😘👏👏👏…
"Nếu hôm nay tôi không về... hãy nhớ một điều... Tôi đã yêu em, từ lâu rồi. Nhưng giữa chúng ta tồn tại một khoảng cách khiến tôi không thể nói sớm hơn".[ᴄᴀᴘᴛᴀɪɴ ʟᴇᴠɪ ᴀᴄᴋᴇʀᴍᴀɴ] viết về sự cuồng của au về anh binh trưởng nào đó... Và dành cả cho những ai cuồng một người không có thật =))))))…
Trích một đoạn.(...) Trong bóng tối Việt Tuân mò mẫm xung quanh, cậu ấy không nhìn thấy gì cả, cũng không thể phát ra tiếng động. Hai tai đã bị trói lại, mắt bị bịt kín lại, miệng bị dán băng keo. Giống như một trò chơi chỉ cần tìm được đường ra là chiến thắng. Việt Tuân bị chúng nó che mắt khi đến đây, vào rồi mò mẫm một hồi, bóng tối cứ bủa vây quanh làm cậu ấy không thể xác định được phương hướng. Nhưng một điều Việt Tuân chắc chắn được nơi này rất rộng.Có một căn phòng khác bên cạnh căn phòng tăm tối đó, Quang Ngọc nhìn con người đang hoang mang qua tấm kính một chiều ngăn cách hai phòng, cậu ta nhìn rồi bật cười.Ngồi bên cạnh là đám đàn em, có vẻ chúng nó cũng đang mong đợi một điều gì đó. Mong đợi Việt Tuân tìm được lối ra chăng?Chỉ một chút nữa thôi, đúng rồi, tiến lên một chút nữa...Đôi chân trần của cậu ấy đã dẫm phải thứ gì đó sắc nhọn, máu bắt đầu chảy ra. Việt Tuân bước chân ra khỏi chỗ đó, cậu ấy ngồi xuống sờ vào chân mình. Rất đau nhưng cậu không thể phát ra tiếng được.Một âm thanh vang chói tai vang lên, là tiếng Quang Ngọc điều chỉnh micro: "Ngồi xuống đất là tính thêm giờ đấy! Nếu muốn ra khỏi đây thì nhanh cái chân lên. Tác phong nhanh nhẹn lên đừng có lề mề."Xung quanh vẫn phủ bóng tối, cậu ấy nghe âm thanh đó giống như phát ra từ địa ngục. Lưng của Việt Tuân đã đẫm mồ hôi, cảm giác khó thở, não bộ căng ra. Cậu ấy tăng tốc, đôi chân vẫn không ngừng chảy máu. Cậu ấy đau lắm, chân đi khập khiễng nhưng không tài nào dừng lại được. Đi đến đâu Việt Tuân…
Trù thần tay nghề tuyệt đỉnh, mỹ thực y làm ra đều dễ dàng chinh phục thế nhân.Bạch Cửu lắc đầu: "Các người không biết đó thôi, sữa hạnh nhân của Anh Lỗi vô cùng đắng!".P/s: Tag CP không dùng "X" mà để "&" vì đối với cá nhân tớ thì từng rung động hay yêu thương trìu mến của đôi chim ri này trong ngần thuần khiết đến mức không cần nói đến việc phân biệt vị trí gì gì đó, giống như 2 đứa trẻ thơ ấy 🥹…
Một vài câu chuyện nhỏ viết cho Bách Chu!…
đôi khi..trọn vẹn không nhất thiết phải là ở cạnh nhau…
Vào một buổi sáng khi tôi thức dậy, tôi đã phát hiện một sự thật động trời.Trên đầu tôi thế mà lại có cọng tóc vểnh vểnh lên! Ép xuống không được, cũng không dám cắt, tôi ngậm ngùi vác quả tóc ấy lên trường. Nhưng tại sao ai cũng muốn sờ sờ thế? Không phải nên bảo lạ lắm à?Tôi mệt mỏi lắm, trả mái tóc tôi từng tự hào đây.;;Lưu Tiểu Vũ và cọng tóc vểnh đáng yêu làm điên đảo hậu cung của em ấy. Tổ bảo trời nóng rồi, đu All x Vũ đi thế là tôi dẩy fic.…
Tên gốc: [百叶] 百里重生Tác giả: Ta yêu tiền tiền yêu ta ha ha ha (我爱钱钱爱我哈哈哈)Bách Lý Đông Quân thích Diệp Đỉnh Chi, lại trơ mắt nhìn hắn đi hướng một cái bất quy lộ. Lại tới một lần, hắn sẽ hảo hảo ái Diệp Đỉnh Chi, bảo vệ tốt hắn, không cho hắn đã chịu một chút thương tổn. Bách Lý Đông Quân đời trước không có hộ hảo Diệp Vân, nhưng này một đời sẽ hộ hảo Diệp Đỉnh Chi.…
Chỉ ôn nhu mình em,Vương Nguyên[Longfic] [Chuyển Ver] Author: Orange Quất TửCategory:Boy×Boy, công sủng thụ, hiện đại, HE, Đam mĩ, vườn trường, chưa xác định có H hay không,cũng phải tùy theo tâm trạng của tui, ngọt hường, có chút ngược,...Pairing: Khải-Nguyên, và các nhân vật khácNote:Chuyển ver nhưng chưa có sự đồng ý của chủ thớt.Nên đề nghị m.n Khi chưa có sự đồng ý của tui thì làm ơn m.n đừng mang đi đâu hết nhé. Chân thành cảm ơn. Summary:Cậu chưa bao giờ nghĩ tới sẽ quên Vương Tuấn Khải, nhưng cũng cho là bọn họ vĩnh viễn không thể gặp lại nhau! Bốn năm sau, Anh trở thành đồng nghiệp của cậu, điều duy nhất cậu có thể làm là ngửa đầu để cho nước mắt chảy ngược vào tim.link: https://nhatdiepkhinhchu.wordpress.com/2014/04/09/ebook-chi-on-nhu-minh-em-ha-thien/…