Thanh xuân là những tháng ngày ngây ngô , trong sáng , nhưng lại vô cùng cháy bỏng chàng trai năm mười tuổi khiến bạn lần đầu biết xấu hổ , biết phân biệt trai gái chàng trai năm mười bảy tuổi là chàng trai cho bạn kỉ niệm cả một đời, là những cháy bỏng , xen lẫn bồng bột nhưng vô cùng chân thành ... khiến cả đời này bạn không thể nào quên chàng trai năm hai bảy tuổi cho bạn cảm giác tin tưởng một người ... Nếu trưởng thành khiến con người ta sợ hãi đến vậy , em không muốn !…
Trên con phố cổ yên tĩnh của thành phố Kyoto xinh đẹp, dưới ánh đèn đường vàng nhạt, chiếc đồng hồ điện tử nơi góc phố điểm thời gian 00:00am. Cái lạnh bao trùm lên không khí của màn đêm, chàng trai nắm lấy tay cô gái trước mặt, biểu cảm đau đớn, khó khăn thốt ra câu nói nghẹn ngào"Shino, em cứ như vậy...một chút cũng không hối hận sao..!"Người con gái lặng lẽ nhìn chàng trai, khẽ mỉm cười nhợt nhạt, giọng nói như hòa vào đêm tối."Tạm biệt, Ryouta."Có những thứ, đến tận sau này bọn họ mới hiểu ra, có những thứ mãi mãi cũng mất đi. Nhưng dù sao, đó cũng là kí ức tốt đẹp của một con người.…
Thanh xuân của mình, hãy yêu người mình thích, ăn những món mình yêu và làm những việc mà mình muốn. Thanh xuân chỉ có một, thanh xuân của mỗi người là thời khắc không ngừng sai lầm rồi sửa đổi. Có hạnh phúc, có khổ đau. Đây chính là những mảnh vụn cho tuổi thanh xuân bốc đồng của mình...và thời gian trôi nhanh đến mức chúng ta dường như không còn là chính mình nữa. Sống mà, phải vui lên.…
Nơi để các bạn tâm sự, giãi bày, bộc lộ cảm xúc và suy nghĩ của bản thân một cách thầm kín...Bìa: @_rose-aubeLink confession: https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSfGOM2bZAwXdchqEHVa7Jws6uyOyzO0mp2Wsgo2sFXwm_K_9g/viewform?usp=sf_link@honghotcfs…
Trust issue là thuật ngữ dùng để diễn tả sự mất niềm tin hoặc một vấn đề liên quan đến lòng tin giữa một cá nhân với tổ chức nào đó, khiến họ luôn nghi ngờ mọi người và có thể là cả bản thân mình. ADHD, rối loạn tăng động giảm chú ý, là một hội chứng bao gồm không chú ý, hiếu động thái quá và hấp tấp, bốc đồng. Những đứa trẻ ADHD sẽ khó tập trung hay ngồi yên một chỗ, chúng cũng dễ bị xa lánh cô lập vì sự hiếu động và không màn đến hậu quả của hành động kể cả là nguy hiểm, tương tự ở người lớn với sự hiếu động thay bằng bồn chồn. Nếu bị ném vào một nơi hoang vắng với lời nhắn qua loa từ kẻ bắt cóc, có thể họ sẽ hợp nhau.…
Sự chi phối là gì? Đến từ đâu? Một gia đình vốn hòa thuận, hạnh phúc, là niềm mơ ước, ngưỡng mộ của bao người, tại sao bỗng đổ vỡ, sụp đổ trong đau khổ, tuyệt vọng? Những người trưởng thành, sống hơn nửa cuộc đời cũng bị chi phối là sao? Kể cả những đứa trẻ cũng bị cuốn vào dòng xoáy đó?Con người ta lấy gì để đánh bại lại sự chi phối mạnh mẽ, mãnh liệt ấy? Tác phẩm này là mọi trăn trở của tôi. Nó sẽ mang đến cho bạn quy luật nhân quả, hạnh phúc, sửa đổi,.. phụ thuộc vào bản thân, bản lĩnh mỗi cá nhân trong cuộc đời! Chúc mọi người vui vẻ đọc truyện!…
Link đến với confession : https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc_oxIGJh5wjpCduaitkHLzbYqOwPxAV3QSmgp_yKFWXkiprQ/viewform( không nhấn được có thể tìm link trên acc của bọn tớ nhé )- Đây là Hoseok Confession nên yêu cầu mọi người không bash các idol khác tránh tình trạng gây war với nhau.- Hạn chế dùng teencode khi viết confession. - Có gì không hợp lí có thể ib tụi tớ tại acc này hoặc link facebook để trên acc.…
Chào mừng các bạn đã đến với trải nghiệm của những cô gái đầy mạnh mẽ và nghị lực. Con gái có rất nhiều nỗi buồn phiền toái , làm thế nào để vượt qua? Thôi nào ! Cô gái ơi ... Đừng suy nghĩ nhiều như thế chứ ! Cuộc sống rất ngắn ngủi đấy ... Có thể hôm nay chúng ta còn tung tăng trên những suy nghĩ tiêu cực thì bỗng nhiên ngày mai chúng ta không còn thấy mặt trời thì sao ? Nếu thế thì ... Mời các cô , các anh có cô người yêu như vậy thì hãy đọc và khám phá tác phẩm của tôi nhé ! Tôi sẽ cố gắng làm tác phẩm và chia sẻ cuộc sống đầy nghị lực của các cô ấy cho mọi người cùng đọc và ngẫm nghĩ về cuộc sống ấy nhé !…
Đôi lời: Đọc xong các Level của The Backrooms thì tôi thấy khá thú vị, đồng thời cũng tò mò về một chuyến thám hiểm ở góc lỗi của Thực Tại này.Mô Tả: Ở đây tôi sẽ dựa trên các thông tin về các Level trong The Backrooms và dựng lên 1 chuyến hành trình của nhân vật tên Amin, một Lãng Khách bước vào The Backrooms, trải qua các Level, tìm cách sống sót đồng thời thu thập thông tin về các Level đó. Warn: Kinh dị (tất nhiên rồi), máu me, có thể gây ám ảnh, có thể chứa 1 vài thông tin sai lệch (hoặc chưa xác thực), v.v...…
Cô - Tổng giám đốc lạnh lùng của Công ty thiết kế thời trang nhất nhì thế giới . Nổi tiếng với sắc đẹp yêu kiều cùng tài năng thiết kế không ai sánh bằng trên đất nước nhà Một ngày đẹp trời , bỗng người mẫu đã kí hợp đồng công ty cô , cầm tiền đặt cọc rồi bỏ trốn tăm hơi . Cô không tiếc tiền , chỉ lo không ai phù hợp cho buổi chụp hình này Lang thang ngoài đường , cô đụng trúng anh - một chàng trai đang lúng túng tìm việc làm . Quẫn quá , cô mời luôn anh làm người mẫu với mức lương cao ngất ngưởngCâu chuyện của họ bắt đầu từ đó ....
"Niềm vui mỗi ngày của anh . Không phải danh vọng , không phải tiền bạc. Đơn giản là mỗi ngày..chỉ cần bên em, thế là đủ"…
"Je t'aime" là những đoạn short nho nhỏ được nảy ra trong lúc ngẫu hứng.ngoài ra, bạn có thể lên plot, jade sẽ viết theo plot của bạnsẽ không có H✨vì thiên hướng trong sáng, lành mạnh nên những plot có chứa H jade sẽ không nhận viết.không nhận AOB❌❌only Taekookplot vui lòng gửi tại đây🩷https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSe3NZvCOE1ipid7wEwh5_3HHTDFVgxdRMNDgsSPqIoSYJYHqA/viewform…
Tên truyện: Danball Senki FANMADE: The Second World.Au: Nấm.Ghi chú: Các nhân vật trong fic này không hoàn toàn của tôi, chúng thuộc về L-5 và một vài là OCs của tôi.Timeline: Không tồn tại Retsuden, Arata rời Kamui Daimon. Đây là một cốt truyện hoàn toàn khác, không liên quan bất cứ điều gì đến ba phần truyện chính.WARNING: Nhắc đến cái chết và máu me, chưa đủ tuổi xin đừng đọc kẻo tâm lí vặn vẹo như tui...Giới thiệu: "Tôi chỉ... tôi chỉ muốn cậu ấy sống...""Nó không hề tồn tại!" "Tỉnh lại đi..." "Làm ơn..."---"Cậu im đi!! Akashu chết rồi! Tericen chết rồi! Cả cậu cũng chả còn sống được bao lâu nữa!!!" "Tôi sẽ không chết, chỉ là tôi không muốn sống nữa..."--"Tôi không có lý do để sống, cũng không có lý do để chết, Ams... tôi nên làm gì đây?" -...Tương lai sẽ khác, thế giới sẽ không phải thế giới bây giờ, và chúng ta cũng chẳng còn là chúng ta của hiện tại...=======================…
Đông Phương Bất Bại theo Hắc Mộc Nhai rơi xuống, lại tỉnh lại lại phát hiện mình đi tới hai trăm năm trước không đồng dạng như vậy giang hồ thế giới, ngay cả bộ dạng cũng tuổi trẻ chừng mười tuổi. Đây là có Đông Tà Tây Độc, Nam Đế Bắc Cái trung thần thông xạ điêu thế giới, Làm bảy phần tà ba phần đang Hoàng Dược Sư tao ngộ rồi phong hoa tuyệt đại Đông Phương Bất Bại, Làm tú hoa châm chống lại Đạn Chỉ thần công, Sẽ lau ra cái dạng gì hoa lửa đây? Bài này CP rất rõ ràng, Đông Phương Bất Bại VS Hoàng Dược Sư, chữa khỏi hệ, thầm nghĩ nhường Đông Phương đời này cuộc sống được khoái hoạt.…
Tác giả : Con vợ izanaThể loại: tình trai, ngọt ngào vui vẻ, teenfic.Truyện lấy bối cảnh ở Việt Nam, tuy nhiên quê của nhân vật chính thì mình sẽ không viết địa danh. Anh Minh là người thành phố, hè năm nay cậu cùng chú của mình về quê chơi, ở đó cậu gặp được Minh Quang, cậu ta rất ít nói, tính tình hiền lành. Từ đã câu chuyện bắt đầu. Cùng các bạn nhỏ của chúng ta phiêu lưu thôi.Lý do mình không viết cụ thể quê bạn nhỏ là do mình muốn đem lại một nơi giản dị, giống như cái lúc mà wifi, điện thoại là thứ xa lạ ấy. Mà Việt Nam chúng ta thì ở đâu cũng đã hiện đại rồi.Mình là một tay mơ nên viết truyện khá non nớt, mọi người đọc cho vui và đừng ném gạch đá nhé.…
Chi tiết trong phần Văn ánTên truyện: Chủ tiệm cơm hộp là đầu bếp năm saoTác giả: No_name2k aka Linh NguyệtThể loại: Nocp, mỹ thực, hài hước, nhẹ nhàng, nữ cường, hiện đại,....Tình trạng: On goingWarning: - Đây là truyện tự viết, không phải truyện dịch, không phải truyện reup, càng không phải truyện đạo, tác giả là người Việt, xincamon.Từng cái comment và vote của các bạn đều là động lực to lớn cho tác giả. Xin cảm ơn.Truyện chỉ đăng trên VV./\.T.T.P.A.DEdit cover by: _NguyetThanhLau_Tổng văn án:Đang yên đang lành, bỗng một ngày nọ ở đâu nhảy ra đâu một cửa hàng cơm hộp rất dở người, thích thì bán, không thích thì thôi, hôm nào vui vẻ thì sẽ làm nhiều hơn một chút, còn hôm nào tụt hứng thì dẹp tiệm.Đồ ăn cũng cực kỳ độc đáo, nếu không nói là kỳ dị.Ấy vậy mà vẫn rất đông khách đến, một ngày làm đến mười hai giờ đêm vẫn chưa chốt hết đơn, cô chủ tiệm từ một thiếu nữ ngây thơ vui vẻ hoạt bát yêu đời trở thành một kẻ bị deadline đè gãy sống lưng, đến một ngày nghỉ thôi cũng thấy phí."Sớm biết có ngày này, tôi thề sẽ không bao giờ bán cơm hộp nữa!!!"…
Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…
Giới thiệuÍch kỷ.Chiếm hữu.Nhiều khi còn đố kỵ.Tất cả những gì cảm nhận được qua xúc giác đều là thực, dù có đôi khi bản thân không thể nhận định đó là cảm giác gì, đó là thứ gì tạo nên. Ở đó, có lòng nhiệt huyết tràn đầy nhưng cũng có trái tim băng giá sẵn sàng đóng băng tất cả....Yêu đến đau.Thương đến chết.Chỉ có thể là tình yêu sao?Hay còn là điều gì khác? ...Có ai trong các bạn đã cảm nhận như tôi!Đến cuối cùng, trong mỗi người mong muốn điều gì nhất?Và quan trọng là có ai đã cố gắng hết sức để đạt được điều đó?Những điều trên còn chưa đủ cho tất cả những gì mà tôi muốn biểu đạt nhưng đó chính là những điều hiện tại vẫn còn xen lẫn trong con người tôi...Đó là những điều của tôi, hiện tại và có thể là tương lai....Còn "của bạn" thì sao?…
Trần Nhật Phong là cái tên ông Minh và bà Nga đặt tên cho đứa con đầu lòng với hàm ý con sẽ luôn mạnh mẽ, kiên cường, bản lĩnh và quật cường vượt qua mọi chông gai thử thách của cuộc đời. Nhưng từ Phong còn có thể xuất hiện ở trong"Phong ba bão táp" có thể như vậy nên cuộc đời Phong gặp nhiều bất trắc, hiểm nguy? Liệu Phong có thể trải qua được những khó khăn mà cuộc đời đem lại?? Và liều thuốc chữa vết thương lòng và sưởi ấm con tim chàng thanh niên tên Phong có xuất hiện?? Các bạn hãy theo dõi câu chuyện để biết thêm nhé.Câu chuyện có những yếu tố hư cấu, không có thật. Hy vọng các bạn độc giả sẽ có trải nghiệm hài lòng với các tình tiết trong truyện.Cảm ơn các bạn.…
Gai ghét đặt tên quá ;;-;;Tên :Lấp lánh và màu mè (Chủ đề là màu sắc nên mới có cái tên dở hơi này)Thể loại : Truyện ngắn, fluff, dễ thương hường phấn, đời thường, hơi khó hiểu (ít thôi ) Có truyện hơi buồn.Có truyện ngọt rụng răng. Rụng nhớ báo Bún nhenRate: K+ ( không viết nổi truyện "nhớn nhớn" luôn, cho Bún một vé về tuổi thơ)Mỗi chap là một truyện ngắn, nội dung không liên quan (có thì Bún sẽ viết note thông báo). Truyện dài ngắn không kiểm soát, phục vụ trí tưởng tượng và sở thích hành và ship OCs ( Original Character) của mình lên bờ xuống ruộng :v Bún sẽ cố gắng up lên đây 30chap, 1chap/ngày. Đủ 30 mà thấy mọi người vẫn thích và ủng hộ thì sẽ đăng tiếp :>Lần đầu post truyện lên đây, mọi người đọc nhớ cmt góp ý cho Bún nhé.…