Như cái tên trên kia đấy, mỗi chặng đường của anh sẽ tương ứng với mỗi giấc mơ - hay nói đúng hơn là thế giới nội tâm cũng như những cảm xúc của anh sẽ được khắc họa qua từng giai đoạn. Khả năng viết lách của mình chẳng đến đâu, và thời gian chuẩn bị cũng gấp rút, nhưng mình mong là sẽ được đón nhận bằng tất cả tình yêu dành cho Oikawa Tooru.P/s: Thực ra cái này mình đã viết và đăng lên page "OiKage- Bánh mì sữa và Cà ri" từ hồi sinh nhật anh rồi, nay mới nhớ ra để đăng trên wattpad. Đọc truyện vui vẻ~…
Lời tác giả:Ở đây sẽ có những reaction về T/b và fanfic.❗️Có OOC❗️❕Đôi khi trong những đoạn văn sẽ có vài lỗi chính tả...👉👈❕[Đôi khi tôi sẽ biến mất... Nếu tôi có biến mất thì có nghĩa là Wakatoshi đã mang tôi tới Shiratorizawa rồi...🗿👍]Cảm ơn trước❤️Lời trans-or:Bản dịch không có sự đồng ý của tác giả vì cô ấy đã bị Ushijima kéo tới Shiratorizawa mất rồi:))))Thỉnh đừng cướp hay mang bản dịch đi đâuTui đã thử dùng gg dịch nhưng không hoàn toàn đúng:))) nên, fic dịch này có thể không được chất lượng và chuyên nghiệp cho lắm, tui xin lỗi vì điều này trướcVì quá vã nên fic dịch này đã ra đời:)))Cảm ơn rất nhiều❤️…
"Chuyện cũ Hà Nội chính là một tập ký sự về lịch sử. Thể này đòi hỏi ở nhà văn ngoài tài văn chương còn phải có vốn liếng kiến thức về cuộc đời, có năng lực quan sát và kỹ thuật phân tích, để trên cơ sở đó trình bày được những điều cần nói từ những sự vật, sự việc, con người. Tô Hoài đã làm được như vậy. Sự hiểu biết của ông về Hà Nội thời thuộc Pháp thật phong phú, thêm sự quan sát tinh, phân tích sắc, văn lại đậm đà và hóm, các mẩu chuyện dù là chân dung một nhân vật, ký họa về một cảnh, hay giãi bày một tâm sự, đều hấp dẫn, vì đó là những điều mới lạ (dù là chuyện thời cũ) và rung động lòng người vì những tình cảm chân thành nhân hậu."…
- Cổ Tranh, Chiến Trận, Tình Hận, NC17. [Một bộ rất hay.^^.]- Đánh Giá: 4,5/5- Văn Án:Máu chảy đầy mặt...Hắn đã không thấy rõ con đường phía trước, loáng thoáng cảm giác mình còn nắm chặt ngọn giáo trong tay mà bên cạnh không còn thấy tiếng trống trận của phe mình.Cũng chết trận sao?Nơi xa, thấp thoáng có tiếng người...“Tướng quân... Những quân lính của địch đã chết trận thì xử trí thế nào ạ?”“Đào hầm chôn thôi.”..âm thanh của một cô nương, hắn dám khẳng định là giọng nói của nữ nhân vì âm thanh ấy quá mức kỳ ảo, giống như hoàng oanh đầu xuân hay là như tiếng băng tuyết tan, chảy vào tai hắn...“Mỗi người một huyệt, xem thẻ bài bên hông bọn họ rồi làm một mộc bia khắc tên họ. Sau này có thân nhân của họ đến tìm kiếm cũng sẽ có dấu vết mà tìm.”Sao vậy? Trong quân địch lại còn có tướng lính thiện tâm như vậy? Nữ nhân đó... sẽ là ai?Hắn cố gắng hé mắt, mơ mơ màng màng nhìn thấy một thân ảnh mảnh khảnh đang ngồi trên lưng ngựa. Mặc dù một thân bám bụi đường dài, áo giáp nặng nề nhưng không thể che giấu được khí thế bức người chói lòa như hoa đào nở rộ.Hình như bên hông của nàng còn đeo một thanh loan đao nhỏ.À... hắn đột nhiên hiểu rõ, nàng là ai.Trong thiên hạ, còn có thể là ai mà tại chiến trường mênh mông có quyền sinh sát lớn như vậy? Còn có ai có thể có khí thế chói lòa, có thanh loan đao như vậy?Thanh Long tướng quân, Hoa Đào Đao... Từng cái danh hiệu như sấm bên tai, nhưng nổi danh nhất thiên hạ chính là tên nàng – Trịnh Tú Nghiên....…
Giữa ánh nắng dịu nhẹ và gió lay tà áo đồng phục, Oikawa Tooru tự tin ngỏ lời tỏ tình với Haruka, mỹ nhân được nhiều người ngưỡng mộ. Khung cảnh tưởng chừng như bước ra từ một bộ phim ngôn tình hoàn hảo.Cho đến khi...Một cú vô tình kéo tụt quần khiến Oikawa lộ ra chiếc sịp Pikachu chói lóa giữa đám đông.Kết quả? Không chỉ lời tỏ tình tan thành mây khói, mà danh tiếng "soái ca bóng chuyền" cũng lao dốc không phanh.Tôi, người bí ẩn khiến Oikawa mất mặt, chẳng ngờ mình lại bị cuốn vào câu chuyện đầy rắc rối này cùng Oikawa.…
Nhóm Hoả Hoả gặp lại các linh thú của mìnhGiấc mơ kỳ lạ của Hoả Hoả liên quan đến Nữ Hoàng Linh ThúBa bóng dáng kỳ lạLiệu họ có liên quan gì đến nhóm Hoả Hoả và Chiến Thần Bóng Đêm?Sức mạnh đó có thể hồi sinh Chiến Thần Bóng Đêm trở lại..............."Việc này đã đi quá đà""Bánh xe vận mệnh đã xoay chuyển, lịch sử đã sang trang""Hỏa Hoả mọi việc nhờ vào cậu và bạn bè của cậu""Hãy cứu lấy Hành tinh linh thú và Trái Đất"............Em viết vì một niềm đam mê thôi, chứ không phải là vì sửu nhi đâu, cơ mà đúng ra là mình đang quay về thời sửu nhi chứ bộ há há há, thôi nói nhiều quá, moi thứ nằm trong truyện có gì vào trong đó mà tìm hiểu nhé, biết rằng sẽ không ai đọc truyện này nhiều đâu a~~~~ hức hức hức, mong ủng hộ T_T…
Lâm Nhã Tịnh - một nữ sinh, xinh đẹp giỏi giang với ước mơ theo đuổi con đường nghệ thuật chuyên nghiệp nhưng vì đặc thù nghề nghiệp của bố mẹ nên cô phải chuyển trường nhiều lần. Và trong một lần - chuyển đến Thành Đô và nhập học tại Nhất Trung. Tại đây, cô gặp Trần Lục Dương - một chàng trai cao m89 với nét trầm lặng, xuất sắc cả trong học tập lẫn ngoại hình. Những tưởng họ là hai đường thẳng song song, nhưng những lần gặp gỡ trùng hợp đã khiến trái tim đôi bên rung lên những nhịp đầu tiên.Sống cạnh nhà nhau, học cùng lớp, từng chút một, khoảng cách dần rút ngắn. Lục Dương - người tưởng như lạnh nhạt - lại là người công khai theo đuổi, quan tâm cô theo cách rất riêng. Còn Nhã Tịnh, sau tất cả do dự và tổn thương trong quá khứ, cũng không thể giấu được tình cảm dành cho cậu.Tưởng như thanh xuân của họ sẽ trôi qua yên bình cùng nhau, thì một biến cố bất ngờ đã khiến Nhã Tịnh biến mất khỏi cuộc đời Lục Dương.Mười năm sau, họ gặp lại nhau trong một hoàn cảnh chẳng ai ngờ tới. Một người đã chạm tới giấc mơ nhưng vẫn đau đáu bóng hình xưa cũ. Một người đã phải từ bỏ tất cả, ôm lấy vết thương không thể nói thành lời.Liệu lần tái ngộ này là định mệnh ban cho cơ hội sửa sai... hay chỉ là đoạn kết đẹp cho một chuyện tình dở dang?"Thì ra, thích thầm chính là những phút giây lặng lẽ chờ mong - chỉ để nhặt nhạnh từng dấu vết nhỏ mang tên người ấy.""Có những tình cảm, không cần hiện diện... chỉ cần tồn tại trong ký ức cũng đủ day dứt cả một đời."…
Disclaimer : nhân vật không thuộc về tôi. Họ thuộc về Furudate Haruichi-sensei.Author : Klutz (Có thể tìm tôi dưới tên Klu795)Rating : TPairing: AllKageyama Note:đây là fic đầu tay nên tất nhiên vẫn còn rất rất nhiều thiếu sót. Tôi hy vọng sẽ có thời gian để chỉnh sửa để không khiến những lượt vote của cậu là vô nghĩa.Chúc cậu một ngày tốt lành <3…
Em không ước được anh yêu em.Em chỉ cần từ anh một câu "Anh thương em" mà thôi..Anh có thương em không?- Không, Tobio ạ..Hoa đỏ.Hoa trắng.Máu nhuộm màu hoa.…