khanghiếu | cho em an toàn
"chỉ cần nhớai luôn ngay phía sauai cho em vòng tay êm áikhông cho ai làm em phải đau."mình thích trần minh hiếu, và thích cả những ai thích trần minh hiếu.warning: ooc, lowercase. mỗi shot là một câu chuyện riêng.…
"chỉ cần nhớai luôn ngay phía sauai cho em vòng tay êm áikhông cho ai làm em phải đau."mình thích trần minh hiếu, và thích cả những ai thích trần minh hiếu.warning: ooc, lowercase. mỗi shot là một câu chuyện riêng.…
chuỗi ngày báo đời cùng negav... làm fic vì nhớ đặng thành an ^^…
Trọ đã bình thườngg…
"sao thằng học sinh mới nó láo dữ vậy mày?""gì một thằng? tao thấy nguyên cái tốp đó láo bỏ mẹ"warning: ooc…
"Cũng không phải là không yêu."…
Khanghieu là ánh sáng soi đường. Viết để thỏa mãn OTP của mình. Trong truyện đều là tưởng tượng và ko có thật. Mong mọi người lưu ý nhaaa.…
chuyện tình đôi gà bông trẻ trâu của lẹ lên khang và đặng thành an nẹc ga.…
"Vở kịch tiền kiếp được viết bằng máuChỉ có dùng máu mới có thể kết thúc"…
"anh có thể vượt qua núi sông nhưng em muốn có bầu trời"short ficgương vỡ cũng chưa biết có thể lành lại hay không…
Sống trên đời hơn 18 năm, Minh Hiếu không bao giờ tin rằng có thứ gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên. Để rồi chính cậu bị thứ gọi là tình yêu ấy quật đến phát khổ. Đăng Dương - người luôn thể hiện ra rằng mình là người hòa nhã nhưng thật ra lại là một người khá khó gần. Vậy với sự "làm phiền" của Minh Hiếu thì liệu có thay đổi được Đăng Dương hay không"Tớ biết là tình cảm của tớ có hơi vội vàng nhưng nó thật sự không phải là đùa đâu. Vì vậy cậu có thể cho tớ cơ hội được không ?""Xin lỗi cậu, có lẽ là tớ không thể rồi."…
" tao phải cua ẻm cho bằng được!!!"…
mỗi ngày một câu chuyện:))…
ᡣ𐭩 textficᡣ𐭩 ngoại trừ việc mượn tên và hình ảnh, các nhân vật trong fic không liên quan gì đến người thật ở ngoàiᡣ𐭩 ĐỪNG mang fic đi nơi khác khi chưa có sự chưa phép của mình ĐỪNG mang fic đi nơi khác khi chưa có sự chưa phép của mình ĐỪNG mang fic đi nơi khác khi chưa có sự chưa phép của mình…
Yêu một người là khi đã đi qua cả tuổi trẻ cùng họ, chịu đựng những tổn thương cùng họ, khóc cùng họ, cười cùng họ... và vẫn, mỗi sớm mai tỉnh dậy, nhìn người ấy bên cạnh mình và mỉm cười: "Cảm ơn vì vẫn ở lại."…
một chút dễ thương đến từ những cp mà tui tin tưởng ✨✨✨…
đặng thành an và những người bạn.…
Trần Đăng Dương: năm hai khoa kinh tếLê Quang Hùng: năm tư khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcĐỗ Hải Đăng: Năm hai khoa luậtNguyễn Thanh Pháp: năm nhất khoa truyền thôngNguyễn Quang Anh: Năm nhất khoa thanh nhạcHoàng Đức Duy: Học sinh lớp 12 *Trường cấp ba Vie đối diện trường đại học ATSH nên Duy hay bay qua trường gặp mấy anh với lại bé nó cũng là thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ âm nhạc dù chưa chính thức lên đại họcNguyễn Thái Sơn: Năm tư khoa truyền thông, trưởng câu lạc bộ âm nhạcTrần Phong Hào: Đang học lên thạc sĩ kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcTrần Minh Hiếu: Năm ba khoa kinh tếPhạm Bảo Khang: Năm ba khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ kịch…
chuyện về anh nhà văn và cậu chủ tiệm cà phê nọ…
"Liệu Tsukasa sẽ về bên cạnh Rui-kun chứ?"...Đây là truyện đầu tay của mình,mong mọi người sẽ ủng hộ nhé!!🫶🎀…