644 Truyện
Một Ngày Chăm Em , Cả Đời Bên Em - Tiểu Nhã

Một Ngày Chăm Em , Cả Đời Bên Em - Tiểu Nhã

0 0 1

*** Trích ***Mồ côi cha mẹ, sống với người chú họ hàng nghiện rượu, bạo lực và người dì mê tiền, đối xử tệ bạc. Trịnh Anh từ năm 12 tuổi đã bỏ nhà ra đi, dốc hết tiền tiết kiệm để sống trong một căn hộ rẻ tiền, không nơi nương tựa. Một ngày kia, cậu ta có gặp một đám côn đồ, vì khao khát kiếm tiền, Trịnh Anh đã bị đám du côn lừa gạt để làm việc cho họ, đó chính là buôn bán C.H.Ấ.T C.Ấ.M. Khi phát hiện ra, Trịnh Anh đã chẳng thể chạy thoát được nữa.. cậu đã bị họ bắt giữ và đánh đập dã man, ép cậu phải tiếp tục làm việc cho họ mà chẳng có một xu nào..Và rồi... Khi đám du côn đó đã bị phát hiện là buôn bán chất cấm, tất cả họ đã bị bắt giữ bởi cảnh sát. Trịnh Anh đã được đưa đến một trại trẻ mồ côi.. sống một cuộc sống mới, nhưng tâm lý cậu đã bị ảnh hưởng nặng nề sau những gánh nặng của cuộc sống khi còn ở độ tuổi quá nhỏ.****Cha mẹ của Khả Vy là những kẻ mắc tiền án tiền sự, Khả Vy đã ở trong trại trẻ từ lâu, bị xa lánh, cô lập, thậm chí là bị bạo lực. Những người lớn trong trại trẻ mồ côi cũng đối xử tệ bạc với cô, chỉ vì cha mẹ của Khả Vy đều là tội phạm và đã bị tử hình. Nhưng rồi...cô bé đã gặp được một người có thể xoa dịu trái tim của cô, đó là Trịnh Anh, một cậu bé tầm tuổi cô đã bị ảnh hưởng tâm lý từ lâu..Cre bìa truyện: Pinterest CHÚC CÁC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ !!!!…

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

BỎ LỠ THANH XUÂN NĂM ẤY

220 21 10

Bỏ Lỡ Thanh Xuân Năm ẤyCứ thấy cậu ấy là tim tôi lại lạc đi một nhịp. Là cảm giác gì thế? Tôi đã yêu sao? Sao lại như vậy được. Tôi cực kì ghét cậu ấy đến thế cơ mà! Tôi luôn luôn ganh đua với cậu ấy cơ mà? Luôn là kẻ thù mà!...Nhìn vào giá sách, thấy cảm động quá mà. Hu hu giá sách cao thế chứ-"Ây cha, sao lại cao thế này chứ? Chân mình đã ngắn, thế mà...Rồi từ đâu cậu ấy đi đến,quàng tay qua đầu tôi,chạm đến giá sách,lấy quyển sách mà tôi định lấy. Uầy lúc đầu cứ tưởng nó rô-man-tic như phim HQ ấy chứ. Thế mà cậu cầm sách bỏ đi mất. Tức chết được!!!...Một lần khác, tôi gây sự với người yêu cậu ấy,cậu ấy đi qua tỏ thái độ rất chi là tức giận. Không biết cậu ấy giận ai trong số hai chúng tôi,tôi hay là người yêu cậu ấy?-"Đi thôi"-cậu ấy lôi người yêu cậu ấy điTôi...cảm giác...tôi...lúc đó thấy vừa ghét,vừa tức giận nữa. Không biết tại sao tôi nha vậy nữa......-"Cậu có chịu thừa nhận chưa, Vũ Hân?"-"Không"-"Mai là cậu sẽ không còn cơ hội nói với tôi nữa đó"-"Sao lại không có chứ? Cậu ngốc à? Chẳng lừa tôi được đâu"Cậu ấy tức giận quay lưng bỏ đi. Đến sáng hôm sau tôi mới biết cậu ấy sang Mĩ. Lúc đó lòng tôi ray rứt lắm. Có lẽ...có lẽ...tôi nhận ra rằng mình đã thích cậu ấy...Hàn Chí Vinh,tôi không tha cho cậu đâu!!!P/S: KimNa's story ~~~Kam&Fuan's story~~~Jun's story…

MÙA HẠ LẠNH

MÙA HẠ LẠNH

11 1 2

Giữa tháng sáu năm ấy, trời nóng như muốn thiêu, muốn đốt lòng người, hai đứa trẻ vẫn rong ruổi cùng nhau trên chiếc xe đạp qua từng cánh đồng cỏ bát ngát, mênh mông, cùng nhau nhìn về phía chân trời xa thẳm, một chân trời có tương lai của họ ở đó. Mùa hạ ấy ngập trong nắng vàng cùng hoa, mùa hạ ấy nhuốm màu bao hương sắc bên người họ thầm thích, mùa hạ ấy tưởng chừng như chẳng bao giờ trôi qua. Giữa tháng sáu năm nay, hai đứa trẻ ấy lại chia chung một mùa hạ. Mùa hạ cô thở thẩn đứng nhìn cậu vẫy tay chào tạm biệt, ánh mắt cậu lung linh khi nhìn cô, ánh mắt cậu ấm áp như mùa hạ chí, và lúc ánh mắt cậu rời đi là lúc chiếc máy bay bắt đầu cất cánh bay đi, chở bao kỉ niệm thời niên thiếu của cô bên hạ vàng đi mất.Rồi từ ngày cậu theo máy bay đi, cô cũng chẳng còn tiếc thương mùa hạ nữa. Hạ cứ trôi rồi tàn đi cùng bao nhung nhớ: "Ước gì anh ở lại, nhặt nắng hạ cùng em."Tiếng ve ầm ĩ những ngày không, nhiều mùa hạ nữa lại mon men bước đến, lòng cô lại dấy lên từng hoài niệm, về cậu, một người cô từng thương, về mùa-hạ-lạnh mang bao suy tư thuở niên thiếu, mùa hạ nơi có tiếng cậu thầm thì: "Mùa hạ lạnh, vì ánh nắng của anh đang ở bên kia bán cầu..."…