Nỗi sợ hãi trong mỗi người [Oneshot]
Một nhà triết học đã từng nói: "Sự nghèo khó khốn cùng nhất là nỗi cô đơn và cảm giác không được yêu thương."DON'T FORGET TO VOTE FOR ME :)Updated: 1:25pm, 170728…
Một nhà triết học đã từng nói: "Sự nghèo khó khốn cùng nhất là nỗi cô đơn và cảm giác không được yêu thương."DON'T FORGET TO VOTE FOR ME :)Updated: 1:25pm, 170728…
Hyeongjun rất vui vẻ, nói cười rất nhiều. Nhưng rồi một ngày em ấy không nhớ phải cười như thế nào, không biết phải nói ra làm sao, quên mất cách cử động, quên mất phải lắng nghe, quên việc mở mắt và quên cả chúng tôi.Hiện tại Hyeongjun chỉ là quên mất phải thở mà thôi....…
Cậu học trường của ba tôi thì là con dâu của ba tôi, tức là bạn gái của tôi. __________Trần Thái Tuấn Khải. Đám vịt bên Tinh Hà đâu xứng với cậu, bên tôi cậu là bà hoàng của Nhân Hạ. ___________Vũ Lê Tấn Khải. Xin lỗi các cậu, nhà mình không thiếu tiền cũng không đến mức muốn làm bà hoàng trong chính khu đất nhà mình. ___Hà Nguyễn Nhã Khanh…
wonjin tiếp tục cầm lấy cuốn tiểu thuyết rồi mân mê nó bằng tất cả da thịt trên tay mình, "em luôn tự hỏi sao nó luôn giống như anh đang thuật lại câu chuyện tình yêu của anh, nên em đã xem những bài phỏng vấn và..phải..có ai đó đứng đằng sau toàn bộ những con chữ này." -----warning: lowercaseaboutiny aloew/tea…
Đọc đi hỏi nhiều à :)))…
"Và cứ như thế mỗi khi trời mưa, để gội rửa thế giới này, trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho cuộc sống, để nhắc nhở chúng ta phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau."#Part6.♥...Truyện được viết bởi Mộc Di, được đăng tải duy nhất trên Wattpad. Các trang khác đêu là copy, acc khác đều là fake.…
_ Fic làm theo yêu cầu của các bạn ._ Khi mấy anh làm bố_ Các câu truyện ngọt ngào HE ,SE,_ Đam mỹ ?_ BTS x You…
Tình đầu luôn được người ta mặc định là mối tình dang dở vì ta có thể dễ dàng để cái bồng bột nhất thời và cái tôi che mờ đi con tim mình. Và rồi...…
Khoảng khắc tôi nhận ra tôi phải lòng một mặt trời...Ta say rồi nên mới muốn bảo vệ một hố đen...…
Truyện đầu tay. Năm 2170, một nhà máy hạt nhân đã bị rò rỉ khí ga, làm biến đổi cấu trúc gen của cả Hàn Quốc, tạo ra một thứ sức mạnh phi phàm-SIÊU NĂNG LỰC-. Siêu năng lực được di truyền sang thế hệ tiếp theo và thế giới ngày một thay đổi dầnNăm 2590, tất cả loài người đều có siêu năng lực. Và đó là lúc câu chuyện bắt đầu…
anh có yêu em không?…
Tác giả: jenoprintsNguồn: AO3Trans: chocoBeta: ancauluongmoingayThể loại: gương vỡ lại lành, hiện đại, nhẹ nhàngTruyện dịch có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.…
Tên truyện: Ngưng Hoan 2: Loạn Vũ (凝欢2: 乱舞)Tác giả: Đương Mộc Đương TrạchThể loại: cổ đại, cung đấuĐộ dài: 28 chương + 1 phiên ngoạiXuất bản: 1.3.2015Nguồn RAW: http://www.cncnz.netNguồn convert: Tamquay @ TangthuvienEdit: http://kannie94.wordpress.comĐương Mộc Đương Trạch, là nhà văn có sở trường là cổ văn, đặc biệt là huyền huyễn. Văn chương tinh tế, hành văn ưu mỹ hoa lệ lại không dư thừa, rất có năng lực phân tích, giải quyết vấn đề, tình tiết lên xuống tự nhiên, mô tả tình cảm vô cùng xúc động, được độc giả gọi là "Ngôn tình thiên hậu của lớp bình dân".Các tiểu thuyết dài đã xuất bản (ở Trung Quốc) gồm:- "Ngự Linh Chủ"- "Cung" ("Mê Tâm Ký")- "Hoa Huyền Nguyệt"- "Họa Bích"- "Ngưng Hoan" ("Trục Hoan Ký") và "Ngưng Hoan 2: Loạn vũ"Giải nhất cuộc thi viết văn "Lưu quang kỷ" trên mạng tiếng Trung.…
[Oneshort] Câu đầu tôi gửi lời chào Câu sau tôi gửi lời yêu...Warning: OOC…
em gái của người yêu cũ, cô đang làm cái quái gì vậy?…
Mèo nhỏ vừa nhập học ở trường đã bị một nhóm người máu mặt công khai theo đuổi…
Nhắc nhở trước khi đọc: Truyện đồng nhân nữ chính không yêu Thanh Minh hay nhân vật nào trong mạch truyện chính 100 năm trước hay 100 năm sau. VĂN ÁN:Đường Đường xuyên vào người nữ nhi môn chủ Đường môn cùng tên cùng họ, trong mạch truyện gốc thậm chí còn không được nhắc tên, cảm giác tồn tại còn thấp hơn nhận vật quần chúng! Nhưng như vậy tính ra cũng tốt đấy chứ! Không dính dáng gì đến nhân vật chính nhân vật phụ tức là có thể rời xa cốt truyện sống một cuộc sống êm đềm rồi chết già trên giường êm đệm ấm rồi!Kịch bản mà Đường Đường vẽ ra thật đẹp đẽ biết bao, đáng tiếc nó lại không xảy ra như ý muốn của nàng được! Tại sao cứ nhất định phải gặp trúng Đường Bảo rồi trở thành anh em cây khế với y?Tại sao cứ nhất mực phải đụng phải Thanh Minh rồi biến thành phiếu cơm của y?Tại sao...Thôi thì đã lỡ rồi, cứ phải nhắm mắt bước tiếp vậy! *Chú ý: Các tình tiết ở phần đầu đều diễn ra ở mạch truyện 100 năm trước.____________________________P/s: Đọc Hoa sơn tái khởi đến đoạn chiến tranh cái đau khổ quằn quại quá trời quá đất! Tự viết đồng nhân để ủi an cõi lòng nát tan này vậy!…
Mang một màu sắc mới cho dòng truyện ngôn tình, Rực Rỡ Màu Phong mở ra một thế giới muôn màu về tình yêu. Để nói về một màu sắc tượng trưng, đương nhiên mỗi người đều chọn cho mình một màu phù hợp. Ở trong tác phẩm này, người đọc sẽ nhìn nhận rõ hơn về tình yêu, từ đó sẽ đồng cảm với sự lựa chọn của tác giả Ony. Đến với truyện hay để cùng đến với những cung bậc cảm xúc khác nhau.Màu kí ức.. Những hạnh phúc bất chợt đến. Nhưng rồi chợt tan biến như chưa từng bắt đầu."Thứ nào chàng muốn, em nhất định sẽ thực hiện được"Những lời hứa, vang lên."Ta chỉ muốn, nàng không được phép phản bội ta.."Đôi mắt xanh dương, khẽ nhắc nhở. Mang một màu sắc mới cho dòng truyện ngôn tình, Rực Rỡ Màu Phongmở ra một thế giới muôn màu về tình yêu. Để nói về một màu sắc tượng trưng, đương nhiên mỗi người đều chọn cho mình một màu phù hợp. Ở trong tác phẩm này, người đọc sẽ nhìn nhận rõ hơn về tình yêu, từ đó sẽ đồng cảm với sự lựa chọn của tác giả Ony. Đến với truyện hay để cùng đến với những cung bậc cảm xúc khác nhau.Màu kí ức.. Những hạnh phúc bất chợt đến. Nhưng rồi chợt tan biến như chưa từng bắt đầu."Thứ nào chàng muốn, em nhất định sẽ thực hiện được"Những lời hứa, vang lên."Ta chỉ muốn, nàng không được phép phản bội ta.."Đôi mắt xanh dương, khẽ nhắc nhở. "Em tuyệt đối sẽ không phản bội chàng.. ""Giữa ta và nàng, tuyệt đối sẽ không có tình yêu..."///////////////////////*Đây là fic mìk đọc của người chị tên Ony. Mìk thấy truyện rất hay nên đã xin phép chị…
Bối cảnh gốc, chỉ là Iguro bé tuổi hơn Kanroji.…