"Hyeonjun...anh có từng hối hận không?""Có.""Anh biết không, Hyeonjun?... Em cũng từng hối hận, nhưng không phải vì chia tay anh..."" Mà là vì đã yêu anh quá nhiều".----------------"Không trách tớ sao, Dohyeon.""Tớ không sao đâu. Chỉ cần em đừng quên tự thương mình."-------Fic này cắt hành, khóc hết cho mẹ 🧅…
Lee Sanghyeok vô tình va phải bạn tình năm 18 tuổi của mình vào đêm sinh nhật trong 3 tháng hè khi nhập học anh liền từ bỏ cậu đến 3 năm sau khi đang lật đật chạy lên phòng hội đồng thì va phải cậu miệng nhanh hơn não anh lại vô tình thốt lên " đẹp trai quá " làm cậu phải phì cười bây giờ nhìn cậu đẹp hơn trước rồi nhỉ? cùng nhìn xem hành trình tình cũ không rủ cũng tới của Jeong - vô sỉ - biến thái - Jihoon cua lại tình cũ nhé…
Xa nhau bởi một chữ sai, công cuộc cưa lại người yêu cũ của WooJeMột chiếc fic rất nhiều chữ, mạch fic chậm- Hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ -Xin đừng mang đi đâu trước khi hỏi ý kiến mình. Cảm ơn.…
Tác giả: Yusinim / SoftiServeLink gốc: keriyusi(.)lofter(.)com/post/746c84b9_2bb7153fdNgày hôm đó em mất lý trí nói, Lee Minhyeong, dù sao em cũng không thích anh nhiều đến vậy.-giảm nhẹ tình yêu, để vơi bớt nỗi đau chia ly bất ngờ ập đến.Minhyeong à, Minhyeong à, Minhyeongie, Lee Minhyeong.…
Bản gốc của Dáng Hình Thanh Âm thuộc quyền sở hữu từ tác giả @downpour0721 - cùng một chuỗi những câu chuyện khác vô cùng, vô cùng, vô cùng đáng đọc. Chuyển ver đã được sự đồng ý từ tác giả, vì tuổi và hoàn cảnh của nhân vật không giống nhau hoàn toàn nên đôi khi mình sẽ điều chỉnh một chút chi tiết để mạch truyện hợp lý nhất với nhân vật chính và sẽ tận lực mang Jeonglee hoà hợp với Dáng Hình Thanh Âm - chi tiết mọi người có thể đọc tại 'Một lần nói hết: Chuyện chuyển ver' tại nhà chính của chị M tác giả của bộ truyện nhéMình là supporter của T1-2023 nói riêng và LCK nói chung, mọi người nếu có góp ý gì cứ thẳng thắn với mình nhé. Mình không đăng tải bạn bé này ở bất kỳ nền tảng nào khác ngoài Wattpad mọi người nếu mang em ấy đi đâu thì note lại địa chỉ nhà mình nha, cảm ơn rất nhiều ạ. -------"Sau này anh không đóng cửa nữa."Jihoon vỗ nhẹ lên cánh tay Sanghyeok. "Sau này" sao, cậu hi vọng sau này là có thật. Giấu mặt vào trong vai áo của chính mình đang được Jihoon mặc, Sanghyeok nói thầm:"Sau này anh là nhà của em""Anh nói cái gì, em nghe không rõ"Đêm không một tiếng động. Tiếng một con thằn lằn tắc lưỡi đâu đó ngoài hành lang Sanghyeok còn nghe thấy được, vậy mà Jihoon lại cao giọng nói mình không nghe thấy gì. Anh bấm móng tay vào sâu trong vai Jihoon, cậu hít sâu một hơi nhưng vẫn hỏi dồn:"Hyeok vừa nói gì với em? Sau này cái gì?""Sau này anh ăn mì gói với em, được chưa?"…