Không một ai là không muốn có sức mạnh siêu nhiên. Và sẽ thế nào khi một ngày, bạn nhận ra mình lại là người có sức mạnh đó!?! Những người anh hùng với những sức mạnh và màu sắc riêng... Câu chuyện của họ bây giờ mới thực sự bắt đầu...…
[Only on Wattpad].....Infinite, hắn đã được hồi sinh không rõ lí do sau khi bị Phantom Ruby nuốt chửng và quay lại với mục đích xấu xa của mình - thống trị cả thế giới, nơi mà bạn bè Sonic đang sinh sống.Thế nhưng, một thực thể bí ẩn được cho rằng đã tồn tại từ hàng trăm năm về trước được Infinite triệu hồi từ Phantom Ruby còn mang trong mình một âm mưu đáng sợ khác nữa mà ngay cả Infinite cũng không thể nhận ra được.Trận đại chiến sắp diễn ra. Liệu Sonic có thể chống lại bọn chúng và bảo vệ được thế giới này hay không? + Đây hoàn toàn là diễn biến sau dòng sự kiện của Sonic Forces, plot không có thật. + Có ooc, lệch so với nguyên tác, cringe cringe 🚲+ Mặc dù đã done nhưng có thể sẽ sửa đâu đó vài chỗ (nuh uh ....văn phong, cách diễn đạt, vân vân và mây mây, có khi sửa hết =))...)Anyway, con fic đang trong quá trình sửa lại. Bạn nào từng đọc qua rồi mà đọc lại thấy nó khác thì cứ tỏ ra bình thường đi =vvPairing: Sonic x Silver Thể loại: Longfic, hành động, có ngọt ngào đủ kiểu các thứ (breh... chắc vậy rồi)Write for fun ~…
Thay vì chết đi, bạn đã trở lại thời điểm 13 năm trước, nhưng đây không phải khuôn mặt của bạn. "Dừng trò này lại được rồi đấy". Thằng nhóc với cái đầu trắng toát toe toét cười. "Mày là ai, và mày đang làm gì trong cơ thể của Suguru vậy?"…
Có một Kim Sunggyu yêu đến chết vẫn không thay đổi. "Anh tính làm gì hả?""Cưỡng hiếp thì em có cho không? "Biến thái!" cọc cằn, khó chịu"Chỉ với mình em thôi!""..."______ Tác phẩm hợp tác cùng @daoins❌❌❌Lưu ý: tác phẩm dựa trên óc tưởng tượng, có nhiều chi tiết hoang đường ❌❌❌ Nhân vật không thuộc về tác giả ✔ Mại vô ✔…
Name : AoeNAuthor: PhongYiGender: fanficFandom: INFINITETruyện 1. Kim Sung Gyu, không thể chết.Tiết tử :Mở mắt mệt mỏi sau một đêm thực chất không hề ngủ, Kim Sung Gyu liếc nhìn bản thân trong chiếc gương đồng cũ kĩ đặt ngay cạnh giường. Vẫn gương mặt này, với từng đường nét chẳng có gì thay đổi sau hàng trăm năm..Thời gian SungGyu tồn tại lâu đến nỗi, anh chẳng thể nhớ rõ chính xác tất cả những người từng là người thân, bạn bè của mình, thậm chí dù chỉ là những hình nét loáng thoáng, mơ hồ.Kể cả người khiến anh bất tử, rồi biến mất không dấu vết. Người mà anh nghĩ dù cho có hóa ra tro, Sunggyu cũng không thể quên thì dường như anh cũng có thể.... quên rồi.Đau đớn làm sao bởi sau tất cả, Sung Gyu thấy rằng mình đã chẳng còn yêu thương hay thiết tha gì Con Người đó, thậm chí chẳng còn thù hận hay oán than. Nỗi đau do Người đó gây ra cũng chẳng còn. Chỉ còn lại sự trống vắng và cô độc trong hàng thế kỉ.Vì Cuộc đời anh sẽ chẳng bao giờ có kết thúc cơ mà....-Ông chủ, tên tôi là Jang Dongwoo, ông chủ cứ gọi tôi là Dong Dong được rồi !!!..- Thôi nín đi nào, Dong Dong... đây là tiệm thuốc của tôi, không phải nhà trẻ ......- Cuối cùng thì cậu đã xuất hiện, Kim Myungsoo...- Biến đi Myungsoo.... Tôi đã quá mệt mỏi rồi. Đáng nhẽ tôi không nên cứu cậu, ở cái vách đá đó. Không nên cứu một con rồng !Nhìn xem !!! Cậu để lại cho tôi điều gì tốt đẹp cơ chứ?..-------------o0o-------------[Fanfic][INFINITE]- AeoN - Truyện 1: Kim SungGyu không thể…