Đây chỉ là những dòng tản văn bộc lộ tâm trạng, nỗi lòng, suy nghĩ và tình cảm của mình.Nếu các bạn thấy đồng cảm vs mình hay muốn giải toả tâm trạng thì cmt vô đây nha. Mình sẽ lắng nghe và cùng tâm sự. Lời cuối cùng, nếu được hãy ủng hộ và bình chọn cho mình nha. Mình xin cảm ơn các bạn.*Trạng thái: chưa hoàn tất(=> Viết vào năm 2021...)…
(update dần) Chỉ đơn giản là những bài thơ những điều vu vơ vụn vặt quá lười để ghi chép lại Tôi chọn biến chúng thành thơ , để đôi khi đọc và hồi tưởng buồn lại những nỗi buồn cũ, vui lại những niềm vui cũ và không bao giờ quên mình đã từng đi qua tuổi trẻ này ra sao...…
Đây là truyện thứ 2 của tớ nhé, truyện lần này không có sự giúp đỡ của sư phụ nên chắc nó khá dỡ. Mong mọi người thông cảm nhéCái ảnh để chắc cho vui thôi chứ cũng không nói hết nội dung câu chuyện đâu nhờGiới thiệu cũng chẳng có gì thú vị, vào truyện luôn cho nóng nha :))…
Em luôn nghĩ rằng tình yêu là thứ cảm xúc đơn giản và tuyệt vời nhất , gặp anh em chưa bao giờ hối hận... - nhưng nếu cho em chọn lại một lần nữa - em sẽ không bên anh nữa Đây là câu chuyện về tình yêu đầu tiên của bản thân mình , mọi trải nghiệm trong câu chuyện đều là tự bản thân mình trải nghiệm Và cũng là câu chuyện đầu tay của mình , mong đọc giả có thể đọc , cảm nhận và cho mình thêm ý kiến nha 🥰 Cảm ơn đọc giả rất nhiều.…
truyện này chỉ đơn giản là giới thiệu và câu chuyện của những thuyền trưởng ở khắp các vũ trụlưu ý:truyện sẽ có những tình tiết bạo lực và kinh dị,và sẽ có chút về h+🐧👆,mỗi thuyền trưởng đều có các hình dáng,giới tính,tính cách khác nhau.Mỗi vũ trụ đều sẽ có vô số các sự kiện sảy ra khác nhau.Truyện này chỉ có nam X nữ và haremhết…
Cô ở thế kỷ 21 là người nổi tiếng trong giới khảo cổ.Môt ngày kia xuyên qua, cô lại trở thành vị tiểu thư đứng hàng thứ 3 của Kỷ gia ở Cẩm Giang thành, cô vốn nên sống nhưng lại bị chết đói.Một tiểu thư cha không thương, bị ghét bỏ, dinh dưỡng không đủ khiến thân thể gầy yếu. Chẳng còn cách nào khác, cô đành quay trở lại nghề cũ - Pháp y chuyên môn họa người chết.Đôi tay ngọc khéo léo, vuốt nhẹ xương trắng lại đem vụ án treo ngàn năm hóa giải.Hắn là vị vương gia lạnh lùng, chỉ vì nụ cười của mỹ nhân lại không ngần ngại bỏ qua nguyên tắc của chính mình, liên tục tán tỉnh nàng."Vương gia, sờ một lần, một ngàn lượng""Bổn vương cho ngươi một vạn lương, hôn một cái"Do bạn Emily Ton drop ngang nên mình edit tiếp nha.Các bạn có thể đọc nhanh hơn tại gacsach.onlineLink: https://gacsach.online/nu-ngo-tac-hoa-cot_li-da-o.full…
Ảnh bìa đẹp khum, hì, tui tự chụp đó, tui chụp đc nó lúc đi dạo ở khu đô thị gần chỗ tui ở....Đó chỉ là một ngày đi dạo bth trg một cuộc đời bth của một cô gái bth mà thôi...Nhưng vì tui bth...nên cuộc đời tui luôn tràn ngập những điều bth mà hạnh phúc...Nhưng người bth thì cũng có những phút bất ổn lắm đấy....…
Giới thiệu nhân vật: - Khúc Hoàng Ánh: nu9, đánh giá tổng quan 9/10- Nguyễn Minh Quang: n9, xây dựng tính cách theo hình tượng tài lanh tài lẹt- Nguyễn Yến Nhi: bạn thân nu9, camera chạy bằng cơm, kho tàng drama- Đặng Minh Hoàng: n8, bạn qua mạng của Ánh, tính tình cởi mở, hơi hãm một tí- Vũ Thiệu Long: bạn thân n9, hướng nội nửa mùa.Cùng với sự tham gia của các nhân vật quần chúng khácNội dung: Câu chuyện xoay quanh thời niên thiếu và cuộc sống thường ngày. Ánh và Quang - hai nhân vật chính trải qua bao biến cố liệu có thể ở bên nhau?…
Câu chuyện lấy cảm hứng từ chính cuộc sống thật của tác giả. Câu chuyện xoay quanh cô gái mang tên Triệu Diệp Thanh. Cô là học sinh sáng giá của lớp, học giỏi tất cả các môn, được không ít chàng trai yêu mến. Thế nhưng, cô lại mang cảm tình với cậu con trai Vương Nhất Thành - chàng trai không mấy bình thường của trường, rất ít người muốn làm bạn với cậu ta. Hãy xem câu chuyện tình của họ đi đến đâu. Liệu Diệp Thanh có được hạnh phúc mà mình mong muốn?…
Xin chào mọi người!!!Đây là cái hố đầu tiên tớ đào nên mong được mọi người ủng hộNên mọi người hãy tự nhiên góp ý cho mình nha'Người ta thường nói, có những đứa trẻ dùng tuổi thơ để chữa lành hiện tại hoặc là dùng hiện tại để chữa lành tuổi thơNhưng mà tuổi thơ không trọn vẹn, hiện tại thì lại càng nát thêm. Trời đất rộng lớn như vậy, nhưng chẳng có một chỗ để dung thân. Chả biết nói sao nữa, những gì người khác nhìn thấy tất cả chỉ là một cái vỏ bọc'...Mình cũng không biết nên để thể loại gì, chủ yếu mình muốn viết về cuộc sống xoay quanh nhân vật chính, gia đình, bạn bè, học tập thoi hà... Hihi…
tản văn về những niềm hối tiếc, những ngây thơ, vụng dại của tuổi thanh xuân, để sau này nhìn lại sao lại có những năm tháng mình từng là con người như thế, và bây giờ mình đã thay đổi ra sao.…