một cuốn nhật kí ghi lại những tháng ngày bình yên của Vân Anh và Minh Hùng, hai con người nhỏ giữa lòng đô thị tấp nập, vội vã."Đô thị là thế đấy, ngày ngày dòng người lặng lẽ lướt qua chẳng ai nán lại chờ đợi ai. nhưng em biết, anh luôn đợi em."-------------Văn phong mình không phải dạng xuất sắc, mình viết vì sở thích thôi nên mong mng thông cảm🥺…
Thể loại : 1x1,hiện đại,cường×cường,nhất kiến chung tình,khổ tận cam lai,gương vỡ lại lành,HE Cp: ôn nhu thâm tình mỹ công × Điềm đạm lạnh lùng mỹ thụNv : Lục Thiêm công x Giản Lâm Kha thụ"Giản Lâm Kha, tiền tuyến để tôi hậu phương giao lại cho em" "Giữa tổ quốc và em anh chọn ai?" "Không phải cả 2 là 1 sao?"…
Câu chuyện kể về anh(top)bác sĩ trẻ tuổi và cậu (bot)bệnh nhân. Về sau cho thấy được anh top là một người có nhiều nước đi khôn ngoan về gia tộc mình như thế nào. Kéo sau đó là thằng em báo đời của top9. Còn cuộc tình trong gai của cặp phụ à còn có nhiều tình tiết xã hội khác... mời các bạn đón xem nhaaa…
Tên Gốc • Hi Vọng Mỏng Manh | HoffnungsschimmerCP • Jensoo | LichaengTruyện chỉ đăng độc quyền trên Wattpad vui lòng không reup đi nơi khác!!!.Nếu thấy có ai reup truyện đi hay cover, cải biên, đạo văn vui lòng liên hệ với tác giả gốc là tôi qua FB hoặc thẳng trên Wattpad.FB TG • Viễn Hoa Hỏa.…
À thật ra đây chỉ là một số mẫu chuyện ngắn về cuoc đời nhạt nhẽo của Ve thôi.Lưu ý trước khi đọc• Ta là một con người dung tục cho nên can nhăcs trước khi đọc.• Nội dung không phù hợp với những con người đi theo tư tưởng nhân vật chính thánh thiện(ta....)…
Hắn không còn nhớ tiếng "Ba..mẹ" đầu tiên mình được nghe, được gọi. Nhưng điều mà hắn nhớ mãi luôn là cảm giác khao khát khi mơ mộng về hai chữ "gia đình"... ___________________________________________________________________ Văn áng: Giữa lòng Moscow xa hoa, người con trai lặng lẽ đứng. Ánh đèn phố phường rực rỡ chiếu lên khuôn mặt vốn "chai sạn" tự thuở nào. Một bông tuyết nhẹ nhàng đáp xuống hàng mi, tan ra như giọt lệ chợt lạc giữa đời thường. Cậu không chớp mắt, để mặc cái cay xè thoảng qua, mờ nhạt như những vết hằn cũ kỹ đã chìm sâu trong vô thức...…
Thất nghiệp lúc sau làm nam kỹ ngành sản xuất, gặp được muôn hình muôn vẻ tiểu thụ, chỉ nói tính không nói chuyện ái phía trước ở tiểu hào thượng đổi mới, sau lại kém chút đã quên liền dọn lại đây.Lưu ý: Nếu thấy hay xin đừng đọc chùa, tiện tay nhấn bình chọn ★ giúp tui nha ( mỗi chương ít nhất 10 sao ). Trường hợp không đạt yêu cầu tui sẽ drop truyện đấy. :-)…
Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…
Có một màn sương mong manh, chỉ thoáng hiện một lần trong đời, đẹp đến nao lòng, chẳng gì trên đời có thể so bì được. Từ lòng đất lạnh giá, nó lặng lẽ sinh ra, nhẹ nhàng trôi, quấn quýt quanh những tán cây, lững thững vờn trên mặt hồ yên ả, rồi len lỏi qua từng lối nhỏ hoang vắng. Không ngừng nghỉ, nó cứ phiêu du mãi, như một kẻ lữ khách kiếm tìm chốn thuộc về.Và rồi khi tia nắng đầu tiên chạm đến, màn sương ấy chẳng chống cự, không lưu luyến. Nó chỉ khẽ lấp lánh, choàng mình lung linh trong khoảnh khắc trước khi lại biến tan vào hư không. Đất trời như ngưng lại giây lát, vạn vật dừng trôi một nhịp đắm chìm trong vẻ đẹp mơ hồ dịu dàng. Đến tận khi sương hoàn toàn khuất dạng, người ta mới giật mình thảng thốt: vẻ đẹp ấy, hóa ra, chưa bao giờ thực sự thuộc về thế gian.…
Bạn thích một mẫu truyện ngọt ngào dễ uống như một ly sữa tươi trân châu đường đen hay những mẫu truyện ngược , bi thương khó uống như một ly cà phê đắng hay những mẫu chuyện H chỉ cần uống cũng đã đỏ mặt như một lon bia.. Đó chỉ là một số nhỏ trong tiệm của chúng tôi thôi! Ngoài ra tiệm của chúng tôi còn có rất nhiều mẫu chuyện ngắn về những thứ mà ai cũng đã trải qua trong cuộc sống!, trong đó còn có những mẫu truyện đam mỹ và bách hợp nữa đấy. Tiệm của chúng tôi sẵn sàng phục vụ, tôi sẽ cho các bạn một số thứ đồ uống mà rất được ưa chuộng nhé Tôi đã uống qua thưởng thức và nghe người khác nói về những thứ ở đây rồi! Có người thì nói nó bình thường , hoặc là rất ngon , thậm chí có người còn nói là tầm thường. Theo tôi thì ai cũng có cảm nhận khác nhau nhưng tôi sẽ cho các bạn cảm nhận nhé! ( À, nhưng rượu bia thì tất nhiên các bạn đủ tuổi thì mới được uống đó) Nào , xin mời ! Hãy thử các loại đồ uống này nhé! Và menu của tiệm tôi có các thứ như sau : Đầu tiên là....... ( đọc đi nhé!)…
"Lời em nói mãi mãi không rời..Lời em nói, ta mất nhau một đời.." - Yeonjun - " Xin lỗi vì những lời hứa..Xin lỗi chẳng yêu được nữa..." - Soobin -" Tôi học pháp y, em học cảnh sát. Ngày tôi khám nghiệm tử thi đầu tiên, lại chính là ngày tôi mất em một đời.. " - Yeonjun -" Tôi đi theo con đường cảnh sát, còn anh chọn con đường Pháp Y. Giây phút cuối cùng còn sót lại, tôi đã được gặp anh... " - Soobin -…
"Anh từng nói rằng, nếu một ngày tuyết rơi thật dày, anh sẽ đưa em đi ngắm tuyết đầu mùa, pha cho em một ly cacao nóng và ôm em trong chiếc áo khoác to của anh."…
Tác giả: Cố MạnDĩ Thâm " Nếu cô ấy từng xuất hiện trên thế gian này thì những người khác chỉ là tạm bợ... ... Anh không muốn tạm bợ ..."Mặc Sênh " Em rất nhớ anh. Dĩ Thâm, anh biết không? Em từng đứng một mình trên con phố xa lạ ở một đất nước xa lạ, những con người với màu da khác biệt lướt qua trước mắt, nhưng ngay một dáng người giống anh, em cũng không nhìn thấy. Bây giờ, cuối cùng, em đã có thể nói với anh, em rất nhớ anh. " "…
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, HE, sủng ngọtChu Vi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ yêu một người bác sĩ... không chỉ vậy còn là giả bộ lạnh lùng.* Lần đầu gặp:- Bác sĩ ơi cái chân này chữa khỏi được không vậy?- ...- Liệu tôi còn đi được không vậy?- ...- Này anh có nghe thấy tôi nói gì không vậy?- Nghe.* Sau n lần gặp:- Tiểu Vi, em đi đâu đấy?- Em đi làm.- Nghỉ không được à?- Nghỉ cạp đất mà ăn à...- Anh nuôi.- ...…
๖ۣۜMẹ đẻ: Dã Phong Bất Kiến 野风不见.๖ۣۜSố đo ba vòng: Cưỡng chế yêu bệnh tâm thần công x bác sĩ thụ, hiện đại, có thịt, niên hạNguồn: Trường Bội.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 39 tuổi + 0 lần chết lâm sànEdit : Yi…
Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…
Tác giả : Phượng HoàngThể Loại : (18+, Sủng, Ngược), Gương Vỡ Lại Lành, Na9 Thâm Tình ).Nếu không Yêu sẽ không sinh hận, nếu không hận sẽ không thể quay lại từ đầu.Tôi Thua Rồi, Thua một cách thê thảm vì yêu em.Một Tình yêu vì hiểu lầm mà dằn vặt lẫn nhau. Một Tình yêu vì nghĩ cho nhau mà xa nhau.Tổn Thương, dằn xé cũng chỉ vì chữ " Yêu "…
đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…