Nàng yêu anh nhưng liệu sức mạnh tình yêu đôi lứa mà nàng cho là tất cả có chiến đấu được với gia đình hào môn giàu có của nàng. Áp lực cuộc sống có khiến anh dần buông bỏ thứ khiến anh hạnh phúc, thứ anh từng nghĩ sẽ không bao giờ rời xa ?…
lâu lâu nảy ra ý định viết đoản ngược ...đọc xong nước mắt ào ào tuôn rơi...sau đó lại thấy cuộc đời sao mà chán quá thế là viết ngôn tình hài hước.....đó là Thú Vui Tao Nhã của con Hủ Nữ Ăn Tạp như tui=))))…
Từ tìm trùng sinh tức phụ, Giản Ngôn nhân sinh liền mở cheat.Phá án tỷ lệ ổn định kéo lên, tiền thưởng lấy đến tay nhuyễn.Này tức phụ bộ dạng soái, thân thủ hảo, nấu ăn nhất lưu, phá án kỹ năng mãn điểm.Như thế hoàn mỹ, Giản Ngôn đương nhiên muốn show show show !Giản Ngôn: Tức phụ làm đồ ăn [ xứng đồ ], tức phụ mua quần áo [ xứng đồ ], hôm nay râu là tức phụ quát [ xứng đồ ]......Cười cười: Không nghĩ tới các ngươi là như vậy nam thần......…
-Thể loại: nhiều thể loại-Tác giả: nhiều tác giả"Nụ hôn có vị của người mình yêu hòa quyện với vị tình yêu." "Em có thể hôn anh được không?" Cô ngước nhìn chàng trai, mỉm cười, nghiêng nghiêng cái đầu nhí nhảnh sang một bên mà trông gương mặt ngạc nhiên của anh. Lần này anh mỉm cười và nhẹ gật đầu. Và... cô choàng tới hôn lên đôi môi anh - đôi môi đầy vị café đen." Đây là lần đầu mình đăng truyện nên ko ít sai sót, mong m.n bỏ qua và ủng hộ ạ 😊😊 ___ €njoy ___…
Cạch! Cánh cửa phòng được mở ra. Đằng sau cánh cửa đó, là muôn vàn khả năng đang luân chuyển. Điều gì đang chờ đón chúng ta, đằng sau những cánh cửa đó ?Tác giả: Dương Nguyên GiangVẽ bìa: Phương Trần…
Thư giãn nhé! Một số đoản hài, do tớ viết. Bạn buồn à? Đến với truyện của tớ nè, tớ tin rằng bạn sẽ vui lên sau khi đọc xong vài top truyện của tớ nha. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.Vy 😘Sao+fl hộ tớ .…
thể loại : đam mỹ hiện đại, 1v1, nhẹ nhàng, chữa lành, tình cảm, ngọt sủng, sảng văn, biến thành động vật, HE thiết lập nhân vật : mềm yếu hay làm nũng, mau nước mắt mèo nhỏ nhân viên thụ x ông chủ lớn giàu có, chiếm hữu mạnh, yêu đơn phương cônggiới thiệu : Đào đào vừa là mèo Munchkin chân ngắn cũn vừa là nhân viên tiệm bánh của Tần Minh. một ngày đẹp trời sau giờ làm, đào đào nhỏ vừa hoá thành mèo lại bị Tần Minh đi ngang qua tưởng là mèo hoang liền nhặt về nuôi. ông chủ lớn đang đi dạo thì đụng phải cục lông trắng biết meo meo : "... chắc không ai biết đâu " mèo nhỏ đang trên đường về bị ông chủ lớn xách đi : " cứu bé!!!! "…
Một bên là học sinh ưu tú , thầy cô yêu mến, mọi người kính sợ , Một bên là con trai của bang phái lớn trên thế giới . Họ cùng học chung một ngôi trường , cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ và ...Tình cảm của họ sẽ ra sao ... cùng đọc nhé ^-^…
Y dược thế gia đại tiểu thư, danh chấn thiên hạ dược họcnữ tiến sĩ Tô Lê, trước mặt mọi người bị người từ ba mươi tầng cao lâu đẩy đixuống, huyết nhục mơ hồ.Nàng tối khả kính phụ thân lấy tay che ở hung thủ giếtngười con mắt, "Nhẹ nhàng, đừng xem, sẽ ô uế mắt của ngươi!"Nàng tối từ ái mẫu thân tự tay mở ra nàng quỹ bảo hiểm,"Nhẹ nhàng, những thứ này đều là thuộc về ngươi !"Nàng đàm hôn luận gả nam nhân giao ra nàng tất cả thànhquả nghiên cứu, "Nhẹ nhàng, đây là ngươi nên được !"······Nàng hết thảy tất cả, đều bị hung thủ giết người cướp đi,hung thủ giết người lại như cũ sống tiêu dao tự tại!Cho nên --Nàng dùng mười thế tuổi thọ, đổi lấy một lần cơ hội sốnglại!Ngoài ý muốn có được tùy thân không gian, làm cho nàng nhờcó lực lượng vô cùng nguồn suối!Đời trước thành quả nghiên cứu cả đời này trực tiếp lấy radùng, chế thuốc cấp bậc trực tiếp phi thăng!Bạch Liên hoa muội muội ghi hận?Cha ruột mẹ bày cục thế hãm hại?Nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt!…
Đây ra truyện mình tự sáng tác. Đây cũng là lần đầu tiên, nếu không hay thì cũng mong các bạn đừng ném đá.Thể loại: Lãng mạn, ngượcQuá Khứ là một câu chuyện kể về câu chuyện tình yêu của Đông Vy và Trần Hạo. Đông Vy được sinh ra trong một gia đình khá giả, nhưng mẹ cô luôn không thích cô mà chỉ yêu thương cô em gái. Trần Hạo là con trai của một tập đoàn lớn, là người thừa kế duy nhất nhưng bị ám ảnh phụ nữ. Nhưng trái tim anh đã mở ra khi gặp cô, yêu cô, hi sinh vì cô, nhưng anh có được đền đáp xứng đáng?…