[ReiShi] Những ngày thơ bé.
Nếu ngày đó nhà Miyano không chuyển đi...…
Nếu ngày đó nhà Miyano không chuyển đi...…
Không có gì là mãi mãi... Thời gian không là gì khi con người ta thay đổi. Khoảng cách quá lớn để níu kéo một người. Chúng ta sẽ mãi là hồi ức của nhau!…
"Vì tình yêu của em tôi trở thành kẻ điên""Điên tới mức tôi giết chết em rồi"#jewel#ngtrn…
Tôi chờ cô ấy. Cả đời rồi.…
Châu Lâm sợ dơ, sợ bùn lầy, sợ đất bụi dính lên người và giày. Sơ hở là phải chạy đi rửa tay, mới chạy bộ hay đi đâu về là phải tắm.Một ngày nọ, có người thấy cũng là Châu Lâm nhưng nó lại cặm cụi ở dưới đồng sau hè nhà ngoại. Lâm đang bắt cá lóc... vì em Măng khen người khác giỏi bắt cá.Hôm khác, có người thấy cũng là Châu Lâm đang đào củ sắn ở nhà chị Lắm. Vì em Măng giận rồi, nó phải kiếm tiền dỗ em Măng.Chỉ cần điều gì liên quan đến nhỏ Măng ở bên kia hàng rào, từ "không" sẽ thành "có" hay từ "ghét" sẽ thành "thích". Quan điểm của Lâm là vậy, kể từ khi gặp nhỏ._____Tác giả: Nai ConXuất phát: 1/1/2024Về đích: 24/8/2024Lưu ý: Có một vài nơi, địa chỉ là không có thật, nằm trong trí tưởng tượng của tác giả. Cám ơn các bạn đã chọn đọc truyện của mình:333…
Minasan konnichiwa. Đây là nơi mà để tôi vã otp Philippines x Vietnam. Xoay quanh về chuyện học đường và chuyện gia đình của nhân vật chính-Vietnam và người bạn đồng hành của cậu-Philippines.Au VN: hướng ngoại, giỏi giao tiếp, ngại kết bạn vì sợ không tìm được người hợp gu để chơi. Có anh là MTDTGPMNVN và VNCH. Cha đã mất là Đại Nam.Cảnh báo: có từ ngữ tục, có cp phụ. Notp = bỏ qua.Tôi Drop truyện rồi.…
Jeon Jungkook - Một cậu học sinh lớp 11, cậu là người hướng nội, sống khép kín, ít giao tiếp với người khác và có tâm hồn rất nhạy cảm.Kim Taehyung - Một cậu học sinh lớp 12, anh là người ấm áp, tinh tế, là ánh sáng soi rọi thế giới tăm tối của Jungkook.…
- Em không phải là công chúa ,em là hoàng hậu của tôi.#jewel#ngtrn…
Vui lòng không reup…
uầy chỉ là...khi đang học thơ để chuẩn bị thi thì có ý tưởng cho bộ mới .-. không viết thì sợ chữ nó bay hết nên...ahaha ヽ('▽`。)ノ…
Đây là câu chuyện của một cô gái 17 tuổi đầy kiêu ngạo. Thanh Thảo - cô học sinh nghịch ngợm khiến các thầy cô vô cùng đau đầu. Cô mang trong mình sự thẳng thắn, vô tư và cực kì quậy phá. Bạn bè hay gọi cô một câu "chị đại", thầy cô thì thích mắng cô là "nhóc quỷ". Cuộc đời cô tưởng cứ vô tư như thế, nhưng sự xuất hiện của Đức Thịnh - cậu bạn cùng bàn chuyển từ nơi khác đến đã thay đổi hoàn toàn quỹ đạo vốn đang thẳng trên con đường cô đi. Đồng thời trên con đường đó còn có Tuấn Trường - một vị bác sĩ tài giỏi đồng hành."Ai sẽ là người trải qua tuổi 17 với bạn? Liệu người đó có là người cuối cùng dành cho bạn hay không?"?Mọi người đoán xem ai sẽ là nam chính của cuộc đời Thanh Thảo. Chờ đọc nhé!…
Câu chuyện xoay quanh về giới giải trí. Và nhiều yếu tố khác.…
Cuộc chiến dai dẳng của hai dòng tộc vẫn tiếp nối hết ngày này tháng nọ.Và biến cố thực sự đã xảy ra.Những đứa con của thế hệ tiếp theo sẽ đối mặt với nó như thế nào?Sasori, Deidara, hiềm khích của thế hệ trước sẽ ảnh hưởng thế nào đến quan điểm và cách suy nghĩ của họ? Họ sẽ là kẻ thù của nhau, như cha mẹ của họ chứ?*Đang viết- Chưa hoàn thành*…
Zett x Right…
Kết thúc phần 1 với bí ẩn cái chết của Băng, phần 2 là lời giải đáp cho tất cả mọi chuyện.Mạnh đưa Băng đã mất trí nhớ rời xa quê nhà với những kí ức đau thương, những tưởng họ đến với nhau, có một gia đình êm ấm thì một lần nữa bi kịch lại xảy ra. Băng trở về quê nhà tìm lại kí ức lãng quên, thế nhưng cô không biết rằng có rất nhiều người vẫn luôn đợi cô trở về. Lúc này, tình bạn, tình yêu và sự thù hận ùn ùn kéo đến, bủa vây lấy cô gái nhỏ bé. Đứng trước những nghiệt ngã của cuộc đời, liệu Băng sẽ lựa chọn như thế nào? Cô sẽ phải trả giá những gì để lấy lại kí ức đã mất? Liệu tình bạn, tình yêu và thù hận sẽ còn được giữ gìn?Câu trả lời sẽ có trong truyện "Săn lùng osin 2: Điệp khúc của đau thương".Thể loại: Lãng mạn, ngôn tình, ngược, (có chút) huyền huyễn…
Về cuộc sống bình thường và buồn tẻ của tôi thôi...…
Vì đây là fic đầu tay (trên wattpad) của mình nên có cái gì sai sót mong mọi người ý kiến nhiệt tình nha! Mình sẽ cố gắng sửa lỗi!…
" tình yêu sao, giữa hai thằng con trai làm sao có chuyện tình yêu, đó là phi pháp là bệnh hoạn"- mẹ Jeon" tại sao tôi lại có đứa con nam không ra nam, nữ không ra nữ thế này trời ơi, chúng bay chia tay ngay tao không chấp nhận" mẹ KimTình yêu đồng giới là sai sao, đồng tính là bệnh sao, phải chữa trị à. Không...không bác sĩ nào có thể chữa khỏi cả bởi lẽ đó là con người thật của họ. Họ cũng là một cá thể và được quyền yêu , tự do. Chỉ vì khoảng cách thế hệ làm cho suy nghĩ giữa bố mẹ và con cái khác nhau dẫn đến những kết cục khiến mọi người đều đau khổ.( Truyện mình chỉ viết theo những gì mình nghĩ và cảm xúc của bản thân. Mình không có ý tác động đến cá thể , nhóm người nào hay những truyền thống, thuần phong mỹ tục nước ta nhé. Mong mọi người hiểu cho mình nhe)…