lời nguyền
ok…
ok…
Có nhiều otp và đa số là giống trong animetruyện có kết HE và lưu ý truyện này Nghi nằm trên và Tang nằm dưới nhaTruyện ko giống với mẫu truyện gốc nha mọi người và lời cuối cùng chút mọi người đọc truyện vui vẻ…
Tác giả: MonaSanVô tình gặp gỡ định cả đời...Bắc cóc, bị bán vào chơi đen, đánh thuốc mê,.... nhiều lần nguy hiểm nhưng anh luôn xuất hiện đúng lúc. Câu chuyện tưởng chừng như viên mãn thì...Quá khứ bị chôn vùi dần hé mở, thân phận thật của cô là ai?___Sự thật phía sau những giấc mơ là gì?Cô sẽ làm gì, khi người mà cô yêu nhất bỗng chốc trở thành người cô hận nhất... "Nếu giữa chúng ta nhất định phải có một người chấm dứt, vậy em sẽ mang theo tất cả hận thù này biến mất khỏi thế gian, chỉ mong anh có thể sống tiếp. Quân, em yêu anh."…
Câu chuyên nho nhỏ của BoBo và Tán Tán khi học chung trường mầm nonỞ đây chỉ có ngọt,ngọt,ngọt và sự cute…
chít chít meo meo…
Tác giả: ÂnNguyên tác: Ma Đạo Tổ SưNhững mẫu chuyện ngắn về cuộc sống của Vong TiệnArtist: @GEAROUS(https://twitter.com/GEAROUS)…
Cre: AAVNAu:.....Pairings: Tiền Tiếu, Tam Tiền, 31Category: Romance, Humor, Drama...…
nguồn lofter…
Link gốc: https://archiveofourown.org/works/43828335Không cue char/ couple khác vào trong truyện…
nàng Thẩm Thanh Trần vì một kiếp ngu muội mà chết đi không hay , trải qua muôn vàn trùng trùng sống lại , nguyện sẽ trả tất những mối thù xưa . Anh Hàn Tuấn Triết , người đàn ông thần bí với khí chất cao quý , là người đàn ông mà mọi cô gái đều ao ước . Hai người bị ràng buộc bởi một bảo bảo siêu cấp đáng yêu, một mỹ nhân siêu cấp đẹp trai ~~ ai , lần này nàng coi như không lỗ vốn ...…
Tổng hợp các oneshort trên weibo, lofter hoặc twitter.…
Nữ chính tự kể :)) ủng hộ ha!!Đây là truyện ngắn thoi…
baji chợt nhận ra một đời người khủng khiếp tới mức nào.…
1. LuhanSehun là người bạn cùng tôi lớn lên.Năm tôi lên 6, gia đình chuyển từ thành phố về cái thị trấn này, từ đó tôi và Sehun bắt đầu trở thành hàng xóm của nhau.Khi đó tôi vừa tuổi vào lớp 1, học cùng lớp với Sehun, ba mẹ để tôi mỗi ngày theo Sehun đi bộ tới trường. Xóm tôi cũng có vài bạn cùng đi nữa, líu la líu lo với nhau rất vui. Con đường nhỏ qua ngõ nhà tôi kéo tới trường không xa, nhưng có lẽ do tôi chưa quen phải đi bộ nhiều nên thường xuyên bị các bạn bỏ lại tít phía sau. Chỉ có Sehun là luôn ở lại đợi tôi, cậu ấy còn giúp tôi đeo cái ba lô nặng muốn gãy vai nữa.Sehun trong cảm nhận của tôi khi đó là một cậu bạn vô cùng tốt bụng, ngoài ra còn là một người anh cái gì cũng biết nữa. Hồi đó tôi hay bảo Sehun : " Cậu thật giống như biết tuốt trên phim vậy!". Nhưng lớn lên rồi tôi mới hiểu thật ra khi đó chỉ là vì tôi không biết cái gì thôi, tôi mới từ thành phố về nên ở đây cái gì cũng lạ, do vậy Sehun bày ra trò gì tôi cũng lấy làm thú vị.Năm năm tiểu học qua thật nhanh, tôi đã quá quen với cuộc sống ở đây, cũng đã quá quen với việc đi trên con đường này nên không bao giờ bị đám bạn bỏ rơi lại phía sau nữa. Nhưng lúc này tôi lại phải bắt đầu đi một con đường khác theo hướng ngược lại để đến với trường cấp 2. May mắn là tôi vẫn có Sehun bên cạnh, trong xóm này chỉ có tôi và cậu ấy thi đỗ vào trường chuyên.Quãng đường từ nhà chúng tôi đến trường mới dài 4km, chắc chắn không thể tiếp tục đi bộ. Ba mẹ sắm cho tôi một con ngựa sắt, nhưng hầu như tôi chẳng mấy khi dùng đến, chỉ thíc…