Title : Komorebi [1]Tags : tưởng tượng , AU vườn trường, ficlet , fluff , ooc.Couple : Arashi Keizou x Imaushi Wakasa Writer : NhiênSummary : "Một thứ tình yêu không cần quá nồng nhiệt, chỉ cần nhẹ nhàng trải qua từng ngày là đủ."…
_Tên truyện không liên quan đến cốt truyện!_Truyện vẫn sẽ diễn theo cốt truyện *gốc*, những cuộc chiến vẫn sẽ diễn ra. trong đây mọi người đã chết ở cốt truyện *gốc* sẽ không chết._Takemichi là Nữ _Mình là người chơi hệ alltake nên các bạn chơi hệ khác xin phiền các bạn đừng vào đọc!_Văn phong không được giỏi và không hợp độ tuổi để viết lắm nhưng tớ muốn thử nên viết._Các cặp chính: Alltake_cặp phụ: Hina-Emma-Yuzuha_Seiju là nam_Naoto, Taiju, Shion, South, Pa, Peyan, Muto, shion, mochi, Keizo, Taiju(vì tớ không thích lắm nhưng Taiju vẫn sẽ có thiện cảm tốt) không nằm trong alltake_Trong Alltake ngoài các thành viên của Toman, Tenjiku, black dragon ra thì còn có Brahman_Toman= Tokyo Manji=Manji lấy từ tên của Mikey Manjiro (alltake/Mikey-Darken-Mitsuya-Baji-Chifuyu-Hakkai-Smiley-Angry-Sanzu)_Black dragon=được gọi là Hắc Long ( Seishu-Kokonoi)_Tenjiku=Thiên Trúc(Izana-Kakuchou-Ran-Rin)_Brahman= Phạm( Seiju_nam-Takeomi-wakasa)_ngoài ra trong Alltake còn có Shinnichiro-Kazutora-Kisaki-Hanma_theo số lượng tớ đếm được thì khoảng 22, không biết là còn thiếu nhân vật nào không? Nếu thiếu thì tớ sẽ bổ sung sau…
Một buổi chiều cuối thu, gió thổi nhẹ cuốn theo những chiếc lá đỏ rơi lả tả trên con đường lát đá. Tiếng đàn piano vang lên từ một quán cà phê nhỏ nép mình ở góc phố yên tĩnh. Giữa những thanh âm dịu dàng, tôi dừng bước, vô thức hướng mắt về phía cửa sổ quán rượu.Bên trong, một chàng trai với mái tóc tím đậm đang yên tĩnh chơi đàn. Đôi mắt vào nửa đêm, ngón tay nhẹ nhàng trên từng phím đàn, tạo nên một giai điệu vừa ấm áp vừa man buồn. Đường như cậu đang kể một câu chuyện qua âm nhạc, một câu chuyện chất chứa những cảm xúc không thể nói thành lời.Tôi bước vào quán, kéo ngồi xuống, ánh mắt không rời khỏi cậu ta. Khi bản nhạc kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên lác đác, nhưng không ai để ý rằng ánh mắt của tôi và cậu ấy đã đến với nhau-một khoảnh khắc khắc ngắn nhưng tựa như thời gian đã dừng lại....Và rồi, dưới ánh đèn ảo giác của buổi đêm, tôi và cậu lại ở bên nhau, lần này không phải trong quán cà phê mà là trên một chiếc giường trắng tinh, được bao quanh bởi những sợi dây đỏ như sợi tơ duyên vô hình buộc chúng tôi lại với nhau. Cả hai nằm đối diện, ánh mắt giao nhau như muốn giải quyết ghi hình bóng của đối phương vào sâu.Cậu cười, đôi mắt tím ánh sáng lên tia dịu dàng thở hoi. "Nếu định mệnh đưa cậu đến bên tôi... thì tôi sẽ ôm cậu bằng chính giai điệu này."Những sợi dây đỏ nhẹ nhàng lay động theo làn sóng gió nhẹ, như chứng nhân cho một câu chuyện được thêu nên bởi âm nhạc, định mệnh và một tình cảm sâu sắc không thể gọi tên.…
Đẹp đẽ, Hạnh phúc, buồn bã, khổ đau, tức giận, thù hận, tham lam, xấu xí.Đó là cuộc sống.Chúng ta tiến lên từng bước nhỏ nhặt, để tìm kiếm một tương lai an lạc trong thế giới tàn khốc này..........Lập ý: Chúng ta xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn.Lưu ý: Có văng tục, chửi bậy, hãy chuẩn bị tinh thần nếu như bạn không chịu được từ ngữ thô tục.Nữ chính đầu óc có vấn đề thật.Người viết bị mất kiềm kiểm soát ngôn từ, nếu có ai hỏi đến thì tôi không biết tôi là ai, vì sao tôi lại ở đây thời điểm này 🐧🐧🐧🐧🐧…