[Hồng Trần Kha Trạm] Mất ngủ
Dịch bởi 𝒕𝒂𝒕𝒕𝒐𝒐𝒔 𝒂𝒏𝒅 𝒓𝒐𝒔𝒚 𝒄𝒉𝒆𝒆𝒌𝒔Hồng Trần Kha Trạm | Điền Hồng Kiệt x Triệu Kha//Bốn giờ sáng, một cái ôm. Tiếng điều hòa ồn ào hay internet không mượt?…
Dịch bởi 𝒕𝒂𝒕𝒕𝒐𝒐𝒔 𝒂𝒏𝒅 𝒓𝒐𝒔𝒚 𝒄𝒉𝒆𝒆𝒌𝒔Hồng Trần Kha Trạm | Điền Hồng Kiệt x Triệu Kha//Bốn giờ sáng, một cái ôm. Tiếng điều hòa ồn ào hay internet không mượt?…
cổ tích cô bé quàng khăn đỏ và chú sói gian ác nhưng câu chuyện này có vẻ hơi sai sai thì phải ?chuyện có thể có yếu tố 18+ , nên chú ý .…
Chính: HyunBin, SeungInPhụ: KnowHan, WooChanXin lỗi Lix nhiều lắm ạ TT…
Như các bạn đã biết, chương 287 truyện Phong Mang đoạn cuối bị thiếu. Mình chưa thấy bản edit nào trên mạng dịch nốt đoạn đó, sau khi mò được raw gốc thì mình quyết định edit nốt phần cuối chương- cũng là một đoạn đang dở cảnh phim
The story is only yuminChuyển ver chưa có sự cho phép:)Thể loại: ngôn tình, ngược, đoản văn, SEEm mệt rồi cứ chạy đuổi theo anh khi mà anh không hề yêu em. Em trả anh về với tự do, còn em về với cô đơn và trống trải. Anh và em, đều là những người xa lạ giữa hàng vạn con người khác nhau trên hành tinh này. Có thể gặp nhau, quen biết rồi yêu đương như thế có lẽ là đã quá đủ.Em chẳng còn đủ sức để cố nắm giữ một bàn tay mà bản thân em biết rằng có lẽ cả đời cũng chẳng thể nắm được. Em sẽ ngừng yêu, ngừng nhớ, ngừng thương anh.Em khóc nhiêu đó đủ rồi, đủ nước mắt để nhận ra rằng: anh và em, sinh ra mãi mãi không dành cho nhau. Em mệt rồi, thật sự rất mệt rồi, ngay cả thở thôi cũng thấy mệt. Em buông tay rồi đó, anh đi đi!…
TÁC GIẢ"Cuốn sách này không phải là chuyện bán bánh nướng, bán chân giò xông khói... thế nào cho đắt hàng như nhiều người thoạt tưởng? Thực ra nó là chuyện lên kế hoạch và thực hiện chiến lược kinh doanh để có thể khống chế được cục diện, vừa phát triển nghề, vừa hạn chể được đối thù cạnh tranh của một ông chủ."…
Tên: Vợ ơi! Mình làm lại nhé.Thể loại: fanfic, ngược tâm, trước ngược thụ sau ngược công, truy thê, gương vỡ lại lành, sinh tử vănCouple: Kỳ Hiên, Nguyên Văn, Nguyên TrạchPhản diện: Đoán xem :)))Author: EOPĐộ dài: dự tính 30 Chap Đôi lời của au: Dm thằng Kỳ :))) (Kỳ ở đây là Kỳ trong trx nha mn. Not ngoài đời)Khi đọc truyện hãy giữ bình tĩnh, tránh xa những đồ vật sắc nhọn, các món đồ dễ vỡ, điện thoại nhớ mang ốp lưng và kính cường lực, laptop để xa và đặt đồ vật nặng lên '-'Chúc các bạn đọc truyện zui zẻ…
Ngay từ giây phút đầu gặp em, anh đã biết đó là định mệnh!…
** "Bố mình là bộ đội". Đó là một trong những ấn tượng sâu sắc nhất trong đầu tôi ngay từ thuở còn trẻ thơ. Và pha trong sự ấn tượng đó, lúc nào cũng nhen nhóm cả niềm tự hào. Với tôi, ông và đồng đội luôn là những con người đầy can trường, từng chia tay quê hương lên đường đi đánh giặc. Tuổi thơ tôi gắn liền với những câu chuyện thời chiến mà bố kể. Trong tâm hồn con trẻ của tôi lúc đó, chuyện chiến đấu của bố là những chuyến phiêu lưu đầy thú vị, nghe đi nghe lại hoài không chán. Khi lớn hơn, dần tôi cũng tự nhận ra rằng, phía sau những câu chuyện đó còn có vô vàn sự hy sinh oanh liệt của bố và những người đồng đội sát cánh, nằm gai nếm mật cùng ông. Tôi hiểu rằng cuộc chiến nó ác liệt như thế nào, chứ không đơn thuần chỉ là những quá trình và kết cuộc như sách sử thể hiện. Hoà bình, đoàn tụ, và cống hiến. Chỉ đến khi tuổi đã quá tuổi 70, cuộc đời chuyển sang giai đoạn được vui vầy bên con cháu, bố tôi mới có cơ hội viết hồi ký. Ông cố gắng xâu chuỗi các mảnh ký ức và tường thuật lại những năm tháng trường kỳ gian khổ của ông và đồng đội. Tôi mừng, vì giờ đây người nghe câu chuyện bố tôi kể sẽ không chỉ còn là anh em tôi nữa.…
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như hai người hàng xóm cùng bị mắc kẹt trong một chiếc thang máy.Bản dịch đã xin phép nhưng chưa nhận được phản hồi đồng ý của tác giả nên các bạn làm ơn không đem bản dịch này đi đâu khác.Quyền sở hữu bản gốc tiếng Anh hoàn toàn thuộc về ohmyjisoos. Mình không sở hữu gì ngoài bản dịch tiếng Việt này.Link truyện gốc: https://my.w.tt/QeiReYocE5…
SEVEENTEEN ở Vũ trụ F1…
Suốt cả hành trình năm ấy, có lẽ điều ngọt ngào nhất mà anh gom nhặt được, là tốt đẹp lẫn bi thương trong đáy mắt của em.Em xuất hiện nhẹ nhàng đến mức anh chẳng còn nghe được nhịp trái tim. Robin của anh.…
Ở mỗi khoảnh khắc, cậu đều trở thành điều đặc biệt của tớ. Dù thời gian có khắc nghiệt đẩy mọi thứ lấp lánh vào lãng quên, thì khoảnh khắc của tớ từng trở thành đặc biệt vẫn tồn tại như một thứ tình cảm xinh đẹp. Không cần phải lảng quên, vì vốn dĩ, chúng ta là điều đặc biệt của nhau.…
"hai ba đồng bạc của mày hổng có đủ sắm cho tao một con xe ịn ịn đâu thành"--dăm ba cái lũ nít ranh dưới quê ấy mà-°banginho°hyunsung°seunglix°jeongbinẩn dật từ lâu nhưng đọc lại thấy dui nên reup 🛐…
"Em là thiên thần sao?""Không có, anh đừng có khen em nữa coi" ______________________________________"Nè sao em giảm cân hoài thế, chăm sóc bản thân đi!!""Em đang chăm sóc bản thân mà ""Đừng có nhiều lời anh đặt gà rán rồi đó lát ăn hết đi""Yaa em muốn giảm cân sao anh đặt gà thế ""Thế có ăn không?""Ăn"…
Đây là bản dịch từ bộ truyện "Dino - Centric Series" của tác giả Aiqua bên AO3. Bộ truyện bao gồm nhiều mẩu chuyện nhỏ riêng biệt nhưng vẫn lấy bối cảnh xung quanh Dino và nhóm Seventeen. Mình thấy hay nên muốn dịch lại cho fandom Việt đọc ~Trích lời mở đầu của tác giả: "I love Lee Chan especially when he is being supports and protected by his 12 hyung. I love Seventeen as one big family. (Tôi yêu Lee Chan, đặc biệt là khi cậu ấy được hỗ trợ và bảo vệ bởi 12 người anh của cậu. Tôi yêu Seventeen như một đại gia đình.)" Tui dịch tới đâu tui đăng tới đó nha~ Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, nếu các bồ muốn đọc truyện gốc Tiếng Anh thì vào link này nhé: https://archiveofourown.org/works/56782930/chapters/144361051To Aiqua: Thank you very much!…
phút chốc thì mình đã ở bên nhau và cùng vượt qua bao nhiêu cơn đau. highest rank #1 gotpink , #3 yugchaep/s tớ lấy cảm hứng từ nhạc của Winno, tại lyric nghe đi vào lòng người quá :))…
"tại sao... lại nói chuyện này cho mình?"sungchan dường như vẫn chưa thoát khỏi thứ cảm xúc nặng nề khó diễn tả do bức ảnh này mang lại. eunseok hơi ngạc nhiên nhưng rồi vẫn trả lời, "chuyện này không quan trọng."nó đã nghĩ đến điều gì khi nghe câu trả lời này từ cậu? là nó ngưỡng mộ vì cậu vẫn quá đỗi bình thản khi nhắc đến biệt ly, hay đau xót vì cậu vô tâm biết bao trước thứ tình cảm gia đình mà nó luôn khao khát? nhưng sungchan hoàn toàn không xác định được, hai người quá khác nhau. ngay từ khi bắt đầu, cơn mưa thấm ướt vai áo cậu đã kể một câu chuyện khác.…
Cheolhan Textfic Có chửi thề…