author: hàn đại nguyệt quang aka chanh. đoản văn, drabble, messenger, đối thoại nhỏ,... có thể là tự t viết hoặc transfic. t viết cũng chẳng hay gì cho cam nhưng làm ơn hãy tỏ ra có học và đừng mang đi đâu hoặc có bất kỳ hành động sao chép nào cảm ơn :)…
Tên gốc: PasserbyTác giả: hydingjekyllEditor: jes151047Nhân vật chính: Lee Jaehyun x Kim Younghoon, Q, New.Tình trạng: Đã hoàn thànhThể loại: BL, amnesia, toxic relationship, SE.⚠️ Truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài. ⚠️…
Ryu Sarang - một nhà văn trẻ, nổi tiếng nhưng mang trong mình nỗi cô độc và những cơn trầm uất không tên. Ngày ngày cô nhốt mình trong căn hộ chật hẹp, viết những câu chữ như vết xước dài trên tâm hồn.Bang Jeemin - bác sĩ tâm lý, mới chuyển đến căn hộ kế bên. Ở cô có sự ấm áp, tự tin và bình thản. Một buổi chiều, Jeemin vô tình bắt gặp Sarang đi đổ rác, ánh mắt em như hố sâu mệt mỏi. Và cũng từ đó, hai con người xa lạ trở thành một phần không thể thiếu trong thế giới của nhau.Giữa những phiên trò chuyện nửa thật nửa giả, giữa những buổi chiều lặng yên bên ô cửa sổ, giữa những giọt nước mắt và tiếng cười, một tình yêu vừa dịu dàng vừa đau đớn dần hình thành. Liệu Jeemin có thể chữa lành trái tim Sarang? Hay Sarang mới là người dạy Jeemin thế nào là yêu hết mình?…
"ngố" xuất phát từ Prompt đủ nguồn, từ đó dựng thành những mẩu chuyện ngắn dựa hoàn toàn từ Prompt.ở đây tôi dùng Prompt tiếng Việt nên toàn bộ sẽ là tiếng Việt.số chương không giới hạn cho tới khi tôi bí văn."ngố" của Teuk (83) và Kyu (88)đừng re-up, thấy re-up ở đâu là Wattpad hwangjeunim đọc cho lẹ, cảm ơn.hwangjeunim.…
cre: tshuji on ao3quang ninh: ooc, lowercase link fic: https://archiveofourown.org/works/65280625Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không chuyển ver, không reup!…
khi mùi máu, mùi mồ hôi và mùi tàn thuốc trộn lẫn thành một vệt dài nơi ký ức, khi tiếng rên nghẹn của em vẫn vang đâu đó giữa hai hàng răng nghiến chặt, khi bàn tay kẻ điên từng siết chặt, từng đẩy em đến ranh giới của khoái lạc và đau đớn, tất cả vẫn còn nguyên, chưa hề tan biến.câu nói rót vào tai, mặn như muối và nóng như tro hồng còn âm ỉ, em mở mắt ra giữa bóng tối, nhưng từng thớ thịt vẫn run theo nhịp cũ, vẫn nhớ rõ hơi thở kề sát gáy, vẫn nhớ rõ cảm giác bị giữ chặt đến mức không thể trốn đi.một mảnh tình bệnh hoạn, quấn lấy em như dây kẽm gai, càng vùng vẫy càng cắt sâu, vết thương chưa kịp lành, geum seongje lại tìm đến.rắc thêm muối, châm thêm lửa.đây là kết thúc, hay chỉ là lúc nhấn đầu em chìm sâu hơn vào vũng bùn?…