Hoắc Dạ Kỳ con trai duy nhất của gia đình đứng đầu Thành phố A, với vẻ ngoài hoàn hảo: đẹp trai, học giỏi, lạnh lùng nhưng lại mang trong căn bệnh trầm cảm, tâm lý không ổn định. Anh mắc chứng trầm cảm nặng khi mẹ qua đời, thường tự nhốt mình trong bóng tối......Cho tới một ngày Anh gặp được Trần Minh Nguyệt. Một cô gái nhà nghèo nhưng luôn mang lại cảm giác ấm áp cho người khác. Từ đó cậu thiếu niên trầm cảm đã dành tất cả tình yêu mù quáng cho người duy nhất mang lại cho cậu ấm áp, ánh sáng trong cuộc đời tăm tối của cậu là Trần Minh Nguyệt.-----"Em chính là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời anh, cũng là bảo bối mà anh trân quý nhất trong kiếp này".…
Dạo này mấy bộ Conan xem ảnh thể mình đang đọc toàn bỏ hố hết, mà luôn là cắt đúng đoạn mình chờ mong nhất nữa chứ, nên mình định vào đây viết xem ảnh mấy tập mà mình thích. Cp ShinRan. Hoàn toàn ko am hiểu viết văn, OOC gì đó là khẳng định và chất lượng thì đừng chờ mong. Lúc nào rảnh sẽ update, ko có thời gian cố định…
Ta khép mi, chìm sâu vào giấc mộngMơ thấy người đang mỉm cười với taTa ôm người, khóe mắt nhòa ướt lệMong ước rằng thời gian ngừng tại đâyNgười bỗng nhiên biến thành làn khói trắngBỏ ta lại một mình chốn nhân gianBừng tỉnh giấc lệ tràn nơi gò máGặp được người chỉ trong mộng mà thôi…
Em nhớ anh. Một ngàn lần vẫn nhớ anhKhông nỡ quên em, thử vạn lần vẫn không nỡ...Đi qua mùa hoa nở cùng anh, đắm chìm trong ký ức thanh xuân. Chúng ta đều thay đổi.Nhưng em nhớ anh, rất nhớ anh, và nhớ em của ngày xưa nữaChúng ta đặt một nét thật sâu vào cuộc đời đối phương, nhưng sau đó lại lướt qua nhau như bèo trôiLiệu anh có còn là bạn cùng bàn đáng ghét?Liệu em có còn là cô học sinh phá phách?…
Mùa hạ năm ấy, cô từng ước mình gặp cậu sớm hơn người đó. Mùa hạ năm ấy, cô từng ước mình chưa bước lên nơi tầng thượng đó. Câu chuyện của ba con người... ------------------------------------------------------------…
*Team mình vẫn đang tuyển người nha*Team nhận đặt đơn về :- Blend / edit ảnh - Làm quotes/design- Tìm ảnh- Tìm / viết cap- Tìm trích dẫnLưu ý: tuỳ theo chủ để mà mọi người đặt nha.Nếu mọi người nghĩ mình có thể làm được thì hãy đăng kí nhé. Hãy về 1 team với chúng tớ nào!!!!…
Hoàng Thanh Trương là một chàng trai lạnh lùng, trầm mặc, sở hữu vẻ ngoài hoàn mỹ được ví như "Nam vương". Với chiều cao nổi bật, đôi mắt sâu thẳm và khuôn mặt góc cạnh, Trương luôn là tâm điểm chú ý. Nhưng ẩn sau vẻ đẹp ấy là một trái tim cô độc và tổn thương. Anh lớn lên trong sự ghẻ lạnh của mẹ, sự cô lập từ bạn bè và nỗi đau mất cha, khiến anh mang ác cảm sâu sắc với con gái.Dù khép kín và luôn giữ khoảng cách với mọi người, Trương lại không thể kìm nén tình cảm đặc biệt dành cho Dương Tự Khánh - người bạn thân từ thuở nhỏ. Tình cảm ấy lớn dần theo năm tháng, nhưng Trương luôn giấu kín, sợ rằng Khánh sẽ không thể đáp lại hoặc thậm chí xa lánh mình nếu biết sự thật. "Nếu cậu ấy biết tôi thích cậu ấy... liệu Khánh sẽ còn coi tôi là bạn thân không?" - Trương tự hỏi, nỗi lo lắng luôn bủa vây tâm trí.Mọi chuyện bắt đầu thay đổi vào một buổi sáng mùa hè, khi Khánh vội vã đạp xe đến trường và té ngã trước mặt Trương. Cảnh tượng Khánh lúng túng, đau chân, và Trương cõng cậu đến phòng y tế không chỉ là một khoảnh khắc gần gũi mà còn khơi gợi những cảm xúc sâu kín trong lòng Trương. Dù cố gắng tỏ ra bình thản, nhưng ánh mắt lo lắng và bàn tay dịu dàng của Trương lại nói lên tất cả.Khánh vẫn luôn giữ được sự vô tư trong mọi tình huống, đôi khi còn đùa cợt mà không hề hay biết: "Cậu là bạn thân của tớ, Trương! Dĩ nhiên tớ tin cậu hơn bất kỳ ai khác." Nhưng liệu sự vô tư ấy có khiến Trương mãi mãi không dám thổ lộ?…
Ok, xin chào các bạn. Đây chỉ là những câu chữ của mình, nó có thể là những trải nghiệm, những cảm xúc, tâm trạng, những dòng tâm sự và những gì mình đang cảm thấy, mình muốn chia sẻ nó tới các bạn.Mình tin rằng nó sẽ giúp được cho các bạn.Chúng ta có thể không quen biết nhau nhưng chúng ta có thể cùng chia sẻ và giúp đỡ nhau.Hãy đọc thử nó nhé, nó có thể cùng tâm trạng với bạn đấy !Những ai đang trầm cảm, mệt mỏi giống như tui nè, vào đây để chia sẻ nhé.…