[VănHiên] Người Tình Của Bang Chủ 【DROP】
Lưu Diệu Văn - Tống Á Hiên-Tống Á Hiên là bang chủ Huyết Long-Lưu Diệu Văn là sát thủ của bang Bạch LongMột lần đi giao hàng, hắn ta đã để vị bang chủ kia vào mắt_______________✏ 14/05/2020 📖🖋…
Lưu Diệu Văn - Tống Á Hiên-Tống Á Hiên là bang chủ Huyết Long-Lưu Diệu Văn là sát thủ của bang Bạch LongMột lần đi giao hàng, hắn ta đã để vị bang chủ kia vào mắt_______________✏ 14/05/2020 📖🖋…
Trước khi mấy cô đọc truyện,tui thật phải khai ngay từ đầu.Đoản này căn bản tui viết để thỏa mãn tâm trạng sau của tui sau khi nghe tin bác Tuấn tính cải tổ TYT và Vịt Diêu không tham gia cải tổ.Tim tôi-nó đau lắm,thất vọng tràn trề!Thật sự tui chỉ mún lưu lại một thứ gì đó về Vịt Diêu,về TYT 5 thành viên ,về hẹn ước concert vạn người của họ thôi..............__________________________________________________Này là tui viết xong đăng lên FACE rùi nên ai thấy quen thì......kệ....😁😁😁😁…
[LONGFIC | VĂNHIÊN] -Nếu Không Yêu- Số chương : 30 Tác giả : 宋南南 (Tống Nan Nan)Lưu Diệu Văn × Tống Á HiênTL: ngược trước ngọt sau.Kết : HENo reup khi chưa có sự cho phép của mình:3Pls đừng đọc chùa, nếu đọc thì xin bc cho t với.…
Tác giả: 春树了了Trans: Lười-----------------------Tống Á Hiên cảm thấy ký ức của mình cứ chạy mãi, chạy mãi, trong hơn hai mươi năm cuộc đời này, leo lên một chiếc xe lửa nhanh chóng chạy về thời sơ sinh của mình. Trước mắt lướt qua phong cảnh đang chạy ngược lại, từng chút, từng chút tái hiện lại trong não anh với tốc độ một phần vạn giây. Núi cao biển rộng. Dòng sông dưới ánh đèn đêm. Cuộc chạy trốn trong rừng. Trùng Khánh ơi Trùng Khánh. Anh nỗ lực muốn nhớ rõ, muốn nhớ gương mặt vô số lần cúi xuống hôn mình trong ký ức. Thế nhưng quá mệt mỏi rồi. Nỗ lực là điều vô ích nhất khi đứng trước đau đớn bệnh tật...--------------------------Bản dịch làm vì mục đích phi lợi nhuận, chưa có sự đồng ý của tác giả, không đảm bảo chính xác 100%. Vui lòng không reup.QUAN TRỌNG: NỘI DUNG HOÀN TOÀN HƯ CẤU, KHÔNG GÁN LÊN NGƯỜI THẬT!!!…
Những chương có cùng kí hiệu (vd: *, #, ©,®...) là có liên quan đến nhau.One short vài mẩu truyện ngắn, về các couple TNT. Mọi người thích đoạn nào mình sẽ chuyển sang fic.Cre: nhiều nguồn.…
"Nếu anh không cần em bảo vệ, thì em sẽ cùng anh vượt qua tất thảy khó khăn."Thể loại: ABOOmega hương đào x Alpha hương hoa quếFanfic Văn Hiên, không gán cho người thật.DROPFanfic viết ra khi văn phong còn non kém, chưa có độ sâu, plot máu chó, cân nhắc trước khi đọc.…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…