tovansacdikkimjoi
…
a blessing in disguise…
Xuyên qua nữ như tuyết ở mới sinh ra thời điểm cho rằng chính mình nhân sinh quỹ đạo là cái dạng này: Cùng đệ đệ tương thân tương ái - trưởng thành - gả chồng - sinh oaMà khi hệ thống tiểu Q xuất hiện thời điểm, như tuyết thay đổi ý nghĩ của chính mình, chính mình nhân sinh quỹ đạo hẳn là như vậy: Trợ giúp ca ca điều dưỡng thân thể - tìm cái ca ca có tiền đồ cùng trường làm lão công - gả chồng - sinh oa - hạnh phúc sống quãng đời còn lạiMà khi biết chính mình muốn tiểu tuyển thời điểm, như tuyết cảm thấy kinh thiên sét đánh, ô nhã thị, sẽ không ta chính là trong lịch sử cái kia tiếng tăm lừng lẫy Đức phi đi, vì thế như tuyết nhân sinh quỹ đạo liền biến thành như vậy: Ninh Thọ Cung ( từ nhân cung ) cung nữ - đáp ứng - thường ở - đức quý nhân - đức tần - Đức phi - đức Quý Phi - Thái HậuGỡ mìn: Tiểu bạch văn!!! Muốn nhìn lịch sử văn thỉnh dời bước!!! Khảo chứng đảng thỉnh dời bước!!! Cảm ơnTag: Thanh xuyênCung đấuHệ thốngNgọt vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Khang Hi; ô nhã như tuyết ┃ vai phụ: Bốn bốn; Thái Hậu ┃ cái khác: Thanh xuyên; ngọtMột câu tóm tắt: Đây là một thiên ngọt văn thực hằng ngày, mang một chút cung đấu…
gương mặt mỉm cười Nước mắt chảy xuôibàn tay ước đẩmsắc đỏ lan trànnền nhà đen trắngquân hậu ngã xuốngquân mã tiến lên nhà vua bỏ chạytốt đã hi sinhđen không lùi bướctrắng không bỏ quatiếng kiếm đan chéođen ép xác trắngtrắng chiếu trướng...…
#yeudonphuong…
Truyện chưa được hoàn thành, chỉ xây dựng một vài nhân vật…
Nhìn anh , Lộc Hàm nhìn anh , anh ở đay bên cạnh em...................... Đừng sợ là anh…
Coming soon…
warning: lowercase.ảnh bìa: @quimmyshimmy.…
Thơ ,Văn , Nghệ thuật ....…
Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…