Hình như kể từ lúc chị rời khỏi cái ngôi làng bé tí này đến nay, chưa lần nào nó nhớ đến chị. Ấy chẳng phải là vì nó ghét bỏ chị, mà chỉ bởi nó bắt mình phải quên đi. Mới đó mà đã hai năm, chị làm gì nó cũng không biết nữa, còn nó, nó lại sắp cưới rồi. Tình cảm năm nào giờ chỉ như một thoáng chớp tắt của giấc mộng xuân không bao giờ thành thực."Hôm nay trời nổi gió to quá, tự nhiên em lại nhớ đến mình."_______________________Written by oakdara.6/6/2022 on Wattpad.Art commission by Ally.Truyện ngắn viết chúc mừng Tháng Tự Hào của cộng đồng LGBTQIA+.…
Lá thư này anh thả theo dòng nước, từ chiến trường đến miền quê xa xôi. Gửi mẹ già, gửi người em gái nhỏ, gửi cô lái đò, gửi người anh thương. Dạo này dữ dội lắm em ơi, máy bay Tây nó cứ xả trên đầu. Chẳng có đêm nào anh ngủ được, vì nhớ má và em, nhớ nồi xôi má nấu. Quê mình ăn tết chưa em nhỉ? Tự dưng ở trên này anh nhớ cái mùi thịt kho. Em nhắn má, đừng lo cho anh, bởi giải phóng anh sẽ trở về, đến lúc đó xin má mối trầu cau, cưới em về làm cô vợ thảo.•Tác giả: Mây•Đăng tải duy nhất tại wattpad#Truyện lấy bối cảnh Nam Kỳ…
"Hai người đều có tình cảm với nhau.Chỉ là trên vai hai người họ chính là gánh vác gia tộc.Một người vì vinh nhục Cung môn, một người gánh trên vai cả trăm vong linh Cô Sơn phái.Liệu 2 con người ấy có thể đi cùng một đường "…
"Cậu Hai, tuổi đã qua tam tuần nhưng người vẫn đơn chăn gối chiếc. Thầy u nhiều lần giục cậu lấy vợ nhưng cậu nào nghe, chỉ biết cười giả lả qua chuyện. Dân ở trong làng ai nấy cũng nóng lòng thay cho cậu, vì cậu Hai nhà bá hộ ấy, ngoài chuyện chưa vợ ra thì mặt nào cũng giỏi..."Tác giả: Asphilia.Thể loại: tình traiOneshot.…
"Ta chẳng qua chỉ lấy trộm một cái nỏ, nhưng nàng lại lấy trộm cả trái tim ta". •Tên truyện: Châu Thuỷ kỳ duyên. •Tác giả: Dã Thảo Mùa Hạ. •Thể loại: dã sử, phóng tác, đồng nhân. •Rating: [T] không dành cho trẻ dưới 13 tuổi. •Tình trạng: đang sáng tác. •Chống chỉ định: thành phần quá nhạy cảm với những tình tiết hư cấu, thích tỏ ra ta đây là nhà sử học uyên bác.•Ghi chú: viết là nghề tay trái, vì vậy không có nhiều thời gian để viết và ra chương mới rất chậm, nhưng mình không có khái niệm drop truyện giữa chừng.…
Thể loại: Vui buồn lẫn lộnNhân vật: Vợ cả X vợ lẽTrích truyện Tôi biết lần này tôi sẽ được gặp mợ của tôi thật rồi, tại vì người không tiếc sinh mạng để cứu tôi đã không còn trên cõi đời này nữa. Tôi khẽ nhắm mắt, không biết đã qua bao lâu một lần nữa tôi nhìn thấy mợ. Lần này khi tôi gọi, mợ không còn bỏ mặc tôi nữa, mợ quay đầu lại, vẫn là nụ cười dịu dàng chỉ dành cho mình tôi, mợ khẽ nắm lấy tay tôi, tôi ôm chặt lấy mợ. Tôi biết từ giờ cho đến mãi về sau, đến cái chết cũng không thể chia lìa đôi ta được nữa.…
Nghe nói Tiểu Ca Trương Khởi Linh cũng từng thích 1 người phụ nữ. Nhưng chính anh cũng quên đó là ai rồi... Tôi hay tự hỏi người đó trông như thế nào? Tính cách ra sao? Tại sao họ lại gặp nhau? Suy nghĩ một hồi thì đã viết được một lèo hơn 10 trang giấy. Lần đầu viết fanfic, cũng không mong chờ gì lắm...…
Sau khi Liên Xô ra đi vĩnh viễn, cả nhóm Đảng đang gặp thủng hoảng, khi bàn tán họ quyết định giấu chính thân phận khi là đảng viên. Vậy sẽ như thế nào khi họ giữ bí mật về việc khi là quốc gia đảng cộng sản ? Hãy chờ xem.*...*: Suy nghĩ./.../: cảm xúc. \.../: La hét. /...\: Nói khẽ. ‹...›: Hành động trong/sau khi nói.…
"Anh đi đường ấy xa xa,Để em ôm bóng trăng tà năm canh.Nước non một gánh chung tình,Nhớ ai, ai có nhớ mình hay chăng?"Em ngồi ôm bóng trăng tà, lòng cũng trông một bóng hình xa.___Tác giả: Dương DuẢnh: @_TravelTeam_ (@Zetsubowo)Thể loại: Làng quê Việt Nam, đáng yêu, nhẹ nhàng, sủng, ngọt, điền văn, oneshot,...Couple: Cái Thơm - Thằng Thối (?) (Syn lổi vì đã nghĩ ra cái tên đáng nguyền rủa này, nhưng nghĩ xong được tên nữ chính là tôi oải lắm rồi :<)Tình trạng: Đã hoàn thànhLưu ý: Tất cả những câu ca dao xuất hiện trong truyện đều là của tác giả dân gian.…
Đinh đinh, đang đangChuông đồng lúc lắc Ba đi đằng trướcBúp bê đi sauAnh trai đi giữaĐinh đinh, đang đangTrò chơi trốn tìmHa ha, ha haĐừng để thua nhéĐinh đinh, đang đangQuả bóng lăn lócTìm thấy anh rồiBùa Hà Nạm, một loại bùa chú tương đồng với Kumathong. Theo người lớn miêu tả, xưa nếu trong nhà làm nghề trộm cắp thì hắn sẽ đợi đến lúc vợ hoặc tình nhân mang thai tầm ba, bốn tháng lúc thai nhi vừa thành hình - khi này người ta gọi bào thai là hà nạm rồi xin người vợ cho hắn mổ bụng lấy thai, sau đó bỏ vào một chiếc bình lớn ngâm bằng thứ chất lỏng đặc biệt rồi thờ phụng mua quà bánh, nói chuyện cười đùa như với con nít còn sống. Hà nạm được người cha thờ trong một gian phòng kín bưng không cho ai vào, nếu có người vào phòng thì nó sẽ giận dữ và đi theo phá , sau khi luyện phép sẽ dần có linh tính thời gian càng lâu nó sẽ càng lợi hại, người cha trước khi đi "hành nghề" sẽ đốt nhang hỏi ý quỷ linh nhi xem hôm nay có suôn sẻ hay không, nếu thuận lợi nó sẽ im lặng còn nếu không nó sẽ khóc hoặc làm ra hành động nào đó để cảnh báo. Đặc biệt loại bùa này chỉ có đàn ông mới có thể nuôi được và nhất định phải là máu mủ ruột thịt mới có công hiệu, quỷ linh nhi cực kỳ thương cha, khi có người vào nhà muốn trộm đồ hay làm hại đến người cha thì nó sẽ hiện ra hù dọa và cũng có thể làm vặn cổ người đó tới chết.…
"Tôi đã tìm Trương Chi hai năm, tìm đến mức không rõ tôi bên cạnh Trương Chi trong đò nằm mộng hay Trương Chi là giấc mộng của tôi. (...) Tôi vẫn một mực giày vò vì cho rằng phận lẻ duyên tơ, đến bây giờ mới bẽ bàng ngộ ra. Nhiều khi, Trương Chi là tôi chứ không phải một ai khác.Bên bờ không một dòng sông lấpEm quẫn tìm tiếng hát đâu đâyBởi vì duyên đan nhầm nhịp thởHai kẻ ta không một vui vầy."Truyện lấy cảm hứng từ tích xưa Trương Chi, bài thơ "Sông lấp" Tế Xương và các đoạn ca dao. Bối cảnh trong truyện là một vùng giả định thời Nguyễn.Cảm ơn @Senn234 đã cho tui động lực để viết cái của nợ này.Ảnh bìa: Pinterest…
Chúng ta đều biết giáo dục và y tế là các điều kiện cần thiết cho sự phát triển của một quốc gia. Thêm vào đó, trong thời kỳ toàn cầu hóa như hiện nay, các quốc gia, trong đó có Việt Nam đều có những chính sách nhằm thúc đẩy sự phát triển của hệ thống cơ sở giáo dục và y tế trong nước. Vì thế, đây là cơ hội để các mô hình trường quốc tế du nhập vào thị trường Việt Nam với đa dạng loại hình giảng dạy.Vậy, một ngôi trường trường quốc tế sẽ bao gồm những gì??Xem đầy đủ bài viết tại đây👉 https://thietketruongquocte.vn/truong-quoc-te/-----------------------------------------------------------------------------------------------------------We all know education and health are necessary conditions for the development of a country. Beside, in the current globalization era, countries, including Vietnam, have policies to promote the development of the domestic educational and medical system. Thus, this is an opportunity for international school models to enter the Vietnamese market with diverse types of teaching.So, what does an international school include?View the full article 👉 https://thietketruongquocte.vn/truong-quoc-te/-----------------------------------------------------------------------------------------------------------Contact Info:Vschool - School Design Company📞Hotline: 0903 465 468📡Website: https://thietketruongquocte.vn/💌Email: [email protected]🏣Headquarters: 283/26-28 Cach Mang Thang 8 Street, Ward 12, District 10, HCMC🏢Office: 102 Harmona Street, Verosa Park, Phu Huu Ward, Thu Duc City…
" Ôm đi một nỗi đau mang tên ' Thay thế ' Rồi ngậm ngùi trong nước mắt, đau nhói tâm can khi chứng kiến từng người một không còn trao cho mình tình cảm thực sự nữa. Cho đi quá nhiều để rồi nhận lại được gì? Giá như... Mọi chuyện sẽ khác Không quen biết nhau, không có người ấy... ' Tồn tại '... Chứ đâu như bây giờ, đau rồi lại đau Buông bỏ đi, buông bỏ hết tất cả những thứ không đáng đi Để có thể... Đổi lấy cho mình một thứ được gọi là ' Hạnh phúc ' _ Thể loại: Đam mỹ, hiện đại đô thị, ngược thế thân, nhất thụ đa công, sinh tử, ?E LƯU Ý: TRUYỆN SẼ KHÔNG ĐƯỢC ĐƯA ĐI KHI KHÔNG CÓ SỰ LÊN TIẾNG CỦA MÌNH.…
Tác giả: TalynBối cảnh: Nhà TrầnNhân vật: Dựa trên nhân vật lịch sử - An Tư Công Chúa*Truyện dựa trên trí tưởng tượng của tác, vui lòng không đồng nhất chính sửHậu thế chỉ để lại cho người ba chữ Hoàng Quý Muội, lại tặng thêm cái công phù nước diệt giặc chứ ai nào biết, nàng cũng có tâm tư, cũng khó khổ sở...~~Đây là một đoạn ngắn viết đã lâu, nay up lên đây như một lời muốn nói. Tác chỉ muốn viết lên nổi lòng, nói lên sự thương cảm của mình với người. Lịch sử không thể thay đổi, không thể làm lại cũng không thể chứng kiến tận mắt, chỉ là dựa vào suy nghĩ, thời cuộc để viếc nên mảnh truyện ngắn này ❤…