Heejake | Bet on love in Vegas
Một ván cược tưởng chừng đơn giản đã gắn kết số phận của hai người họ,đưa cả hai vào một mối quan hệ đầy đam mê, nguy hiểm và không thể đoán trước. _heejake_ *jaywon cannon…
Một ván cược tưởng chừng đơn giản đã gắn kết số phận của hai người họ,đưa cả hai vào một mối quan hệ đầy đam mê, nguy hiểm và không thể đoán trước. _heejake_ *jaywon cannon…
it's like a polaroid love!!❌ k áp dụng vào ng thật ❌❌ có văng tục, chửi thề ❌có viết tắt xíu xiuuuu…
"Bé con.."…
😔 thực sự t đã bí lắm r ai có ý tưởng j ko nhét comment mik nhak mik cảm on😔😔…
Sunghoon là bot! Chính là cục sữa bột!Ai ship Sunghoon top cân nhắc kỹ!- Sunoo, Niki và Jungwon đối với em là không thể, ba đứa là cục sữa bột giống em mà!!- Để em!- Hôn một cái thôi nhé?- Về nhà trả tớ cái khác nhé?- Em ghen tị với các anh…
"Sao bảo ghét mà?""ghét...nhưng yêu"Cp: Lee Heeseung x Sim Jaeyun (Heejake)Nd: //Có vài từ chửi tục,hành động không được hay.Và lưu ý đây là fanfic dựa trên trí tưởng tượng của au,không có ý bôi nhọ,cá nhân hoặc một tổ chức nào đó!MỌI THỨ TRONG ĐÂY HẦU NHƯ ĐỀU DỰA THEO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG!!!//🥇#1 Heejake [8/12/23]🥈#2 Leeheeseung [28/12/23]...[Chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả]Fic gốc : https://www.wattpad.com/story/279579559?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=jaezzn_ahn&wp_originator=a%2FPbM%2FKmvbOgbzceMfQUr1C6Ra0tM4ZYw7zL0lUKDOAiobYd%2Fmh9N5RIcIau5IQKlbUUZTaxTPE%2BxHrmRrJIkZBYltWGAR6%2FaK8bBGy7yKl2x%2BbVBHxl47Hr2glaYAVIAuthor:@parkhanee_Ng chuyển ver:jaezzn.ahn…
tim co giật bởi sét đánh là có thật…
covid19 version📎 ooc, lowercase…
tình yêu quả thật khiến trái tim này chẳng thể yên ổn.…
"đồ biến thái này"…
Hai người - như hai biến số không bao giời đồng giá trị - lại bị sắp ngồi cạnh nhau. Nhưng cũng từ đó lớp học không chỉ có phấn trắng và bảng đen mà còn có những cảm xúc không có trong sách giáo khoa.…
Thật sự chỉ muốn đường về nhà xa chút để anh có thể gần em như thế này, cảm nhận hơi thở nhẹ nhàng, không chút phòng bị, anh chỉ muốn em là cô bé hoạt bát, hay bám anh như xưa, muốn em nhõng nhẽo với anh cả ngày, muốn em không giữ khoảng cách với anh.…
Người Nhật có một thuật ngữ gọi là "Koi no Yokan", Heeseung đã từng nghe qua xong bỏ đó, để rồi đến tận khi gặp Sim Jaeyun thì anh mới chợt nhận ra rằng cái thứ mà bản thân từng coi là nhảm nhí ấy lại đang vận thẳng vào cuộc đời mình. ...Có người nói rằng đối diện với "Koi no Yokan" rất dễ; hoặc là bước đến gần hơn để châm ngòi cho trái tim đã một phần rung động, hoặc là phớt lờ đi để rồi cả đôi bên cùng lặng lẽ bước qua nhau. Ngày gặp Jaeyun, Heeseung đã không đủ dũng khí để chọn phương án lạnh lùng quay lưng lại. Anh đủ tỉnh táo để biết trái tim mình muốn gì, và nó không bao giờ thích việc trốn tránh hiện tại chỉ để ôm về lầm lỡ nuối tiếc cho tương lai. Written by @pppnhan.…
Chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, beta cũng như là editor nên đừng rcm hay mang em nó đi đâu nhé.− Lưu ý: tớ sẽ chỉnh sửa hoặc xoá đi một số chi tiết trong nguyên tác để phù hợp với nhân vật hơn.− Nguồn: https://solijilleo.wordpress.com/2017/11/25/tat-ca-moi-nguoi-deu-cho-rang-toi-thich-cau-ta-phi-bon-dich-tieu-oa-nguu/⟢ Nov 04, 2023. - ___ __, 2024. ⟣…
101 câu chuyện của sungho và cả nhóm.disclaimer:đây là sản phẩm của trí tưởng tượng của sốp.nunnyangz is brotherzone in my mind. bad words! lowercase!…
"Chắc chắn là...mùa hè năm tới. Anh ấy sẽ không tới nữa."CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.…
"Em gọi anh là gì cơ?" Heeseung thoáng ngạc nhiên nhìn Sunghoon lúc này đang vui vẻ nhìn mình, trên môi em hàng xóm nhoẻn ra một nụ cười tươi đến mức có thể thấy hai chiếc răng nanh lém lỉnh. Cậu thản nhiên đáp lại: "Siêu hàng xóm?"Heeseung day day trán: "Nhưng anh vừa mới nói là anh thích em, Sunghoon."Sunghoon gãi mũi, mắt đảo xung quanh như rang lạc, không dám nhìn anh: "Bởi vậy nên mới là siêu hàng xóm đó anh, chứ không thì là hàng xóm bình thường."Heeseung đẩy chiếc kính lên trên đỉnh đầu, vầng trán lộ ra đã hơi cau lại, nhưng giọng nói vẫn tương đối bình tĩnh: "Bình thường, người em thích mà người ta cũng thích em, em gọi người ta là gì?"Sunghoon hì hì cười: "Chắc là bạn thân?"Heeseung: "?"Sunghoon giải thích: "Thì mấy đứa Jay Jake, em thích bọn nó, bọn nó cũng thích em, vậy nên em gọi là bạn thân còn gì."Heeseung ngửa đầu thở dài vì quá bất lực, sau đó lại hít vào một hơi thở sâu để tìm lại bình tĩnh. Anh vỗ nhè nhẹ lên đầu em hàng xóm, chậm rãi giải thích: "Không phải thích như vậy. Đối với người thích em mà em cũng thích người đó, thích theo kiểu lúc nào cũng thấy nhớ người ta ấy, thì em nên gọi người đó là người yêu."Sunghoon quay sang nhìn anh: "Vậy thì em cũng gọi anh là người yêu?"Heeseung cảm thấy nói chuyện với Sunghoon khiến tim anh hơi mệt.…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…
ba năm dài đằng đẵng, cuối cùng tôi cũng đã được đền đáp.…
một nỗi nhớ cao, xa, chẳng tài nào với tới.…