[Pondphuwin] Em Ngông , Anh Lo
[đầu ngọt đuôi ngược] hơ hơ ^^ *nay combats lại ph làm một vố cho ngầu😏*// fic đăng theo tgian rảnh của pep á^^ , tại mắc ôn thi roi có thể đăng lúc 22h tối náa , Tén kìu // đọc cho pep xin ý kiến náa , Pepiuu 🇻🇳🇳🇱…
[đầu ngọt đuôi ngược] hơ hơ ^^ *nay combats lại ph làm một vố cho ngầu😏*// fic đăng theo tgian rảnh của pep á^^ , tại mắc ôn thi roi có thể đăng lúc 22h tối náa , Tén kìu // đọc cho pep xin ý kiến náa , Pepiuu 🇻🇳🇳🇱…
trương chiêu xuyên không vào cuốn tiểu thuyết máu chó nhảm nhí, nơi mà cậu 'hỗ trợ' cho thanh phu nhân vạch mặt tra nam và trà xanh, ai dè lại được phu nhân 'thưởng nóng'…
Làm một cái táo bạo lão ca, Tần Du không hiểu vì cái gì sẽ bị công lược hướng hệ thống trói định, cũng không hiểu vì sao công lược đối tượng tâm lý nhiều ít đều có chút vấn đề.Hệ thống: Ký chủ, cầu ngài không cần đem công lược đối tượng hảo cảm giá trị xoát mãn liền đem người quăng!Tần Du: Xoát đầy không phải hoàn thành nhiệm vụ sao! Kia ai, lại đây, chúng ta nói chuyện chia tay sự tình.Hệ thống: Cảnh cáo! Công lược đối tượng tâm lý khỏe mạnh giá trị đã thấp hơn an toàn giá trị! Thỉnh ký chủ mau chóng trấn an!Tần Du: Ta liền không! Bằng gì!Ở trải qua quá vô số công lược đối tượng hoa thức hắc hóa, cũng gặp quá đủ loại kiểu dáng □□play sau, Tần Du ---Vẫn cứ chết cũng không hối cải, hơn nữa ở tìm đường chết bên cạnh đại bàng giương cánh, thậm chí cầm tù play bị uy đến quá hảo béo mấy cân.Hệ thống ( hỏng mất ): Ký chủ đừng sợ, nhẹ thì thôi miên cải tạo, nặng thì đoạn ngươi tay chân, lại vô dụng không chiếm được liền hủy diệt, chỉ cần ta che chắn ngươi cảm quan ngươi sẽ không có cảm giác!Tần Du: Phi! Ngươi xem bọn họ dám sao?Công lược đối tượng: Không dám, luyến tiếc.Văn lại danh:《 luận chia tay sau như thế nào không bị cưỡng chế ái 》《 về hảo cảm xoát mãn liền trốn chạy chuyện này 》Nhắn nhủ: Thụ tinh phân tâm thần phân liệt, tuyệt đối không là np!…
Tên khác: "Ta là Vương Phi" Tác giả : Vệ Sơ Lãng - 卫疏朗 Editor: Heidi & kan-yuki & MiuLinh --- ------ -------&&&--- ------ ------ ---- 《Giới Thiệu》 - Lúc 6 tuổi, hắn có đôi mắt đa tình giống như bậc thần tiên không nhiễm bụi trần, khuôn mặt luôn nở nụ cười xấu xa,lại giống như tên ác ma tới từ địa ngục. " Tiểu nha đầu, ta đã hôn nàng, nàng đã là người của ta, lớn lên phải gả cho ta!". Tô Mạt trừng mắt: " Ngươi thích " cỏ non", nhưng ta không có hứng thú với " trâu già" !" Chỉ số thông minh của nàng vượt qua 160 cơ mà. Ta đã xuyên không tới phải làm chủ cuộc đời mình, sao có thể để người khác chi phối? Nàng xinh đẹp, có trí tuệ chứ không phải là bình hoa di động. Nam tử chỉ có thể phục tùng nàng, đừng nghĩ đến việc chinh phục nàng.…
những sự tiêu cực xuất phát từ một cá nhân con người khi nghĩ về sự bất công của cuộc sống. Những suy nghĩ quẩn quanh không một lời giải đáp, hi vọng tìm một sự đồng cảm, một ánh sáng chói rọi mở đường chơ lý tưởng.....…
Cp: Joongdunk-------Liệu Cậu và Anh có còn gặp khó khăn nào nữa hay không ?Hay chỉ những ngày hạnh phúc bên nhau, không có ai cản chở.Những điều tốt đẹp, hạnh phúc sẽ không tồn tại lâu....…
2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…
Các đoản và oneshort xoay quanh mấy ông công vô liêm sỉ với con tôi(Harry).Có ngọt,có H.…
" .... Em không đòi hỏi gì từ anh nhưng em sẽ giữ mãi những kỉ niệm của chúng ta ,nếu thật sự có kiếp sau thì em nguyện sẽ giữ nó đến kiếp sau , anh đồng ý nhé ? .... "…
Xuyên không , vua chúa , hoàng hậu , đầu bếp , cửi ẻTruyện t không có tranh đấu các thứ đâu , chỉ có ngọt và ngọt Có thể hơi teenfic tý vì t là người hơi mộng mơ , thông cảm nha Kết OE hoặc HE tùy cảm nhận moi người…
Tớ có nhận design ảnh bìa truyện, quotes,... bạn có nhu cầu thì gửi tin nhắn hoặc liên hệ qua mail tớ nha [email protected]ảm ơn bạn ạ!…
Khi tất cả đứng trên bờ vực sụp đổ, thứ chấp niệm mà ta mang theo có còn đủ sức chống chọi với diệt vong? Khi con người bỗng chốc biến thành quái vật, cách thức sinh tồn duy nhất của những kẻ may mắn sống sót là chém giết, tiêu diệt những con quái vật từng là đồng loại, từng là người thân? Ngày xx tháng xx năm xxxx, một cơn địa chấn bất ngờ phát sinh trên toàn Trái Đất, mang đến chuỗi ngày tàn khốc cho nhân loại. Những khe nứt do hậu quả của cơn địa chấn lại chính là rãnh tử thần kéo con người rơi vào địa ngục trần gian.Lo sợ, đói khát và chết chóc.Liệu những người sống sót có tìm được lối thoát cho bản thân hay không? Liệu niềm tin có được tái sinh hay không?_________Tên truyện: Tái SinhTác giả: HyNote: Đây hoàn toàn là thế giới giả tưởng của tác giả, mọi câu chuyện đều không có thật và cũng không dính dáng với bên ngoài. Tình trạng OCC rất cao vì thiết lập nhân vật là cảm nhận của tác giả. Giới thiệu: Đội 0, đội đặc công tinh nhuệ nhất hoạt động bí mật dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng. Gồm 23 đặc công, là những binh chủng xuất sắc nhất, vượt qua hàng ngàn bài kiểm tra khốc liệt, kỹ thuật tác chiến đứng đầu, thông thạo mọi kỹ năng từ chiến đấu đến kỹ thuật máy móc. Tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ luôn là 100%.23 đặc công gồm đội trưởng Lương Xuân Trường, đội phó Bùi Tiến Dũng và các thành viên trong đội u23 năm đó.Couple: Dũng(4)Trọng, Dũng(1)Chinh, TrườngHuy, ThanhPhượng, Đại(3)Đức, Dụng Hậu, Mạnh(2)Toàn, Mạnh(11)Hải, Đại(15)Chung, HoàngTuấn.…
Percy nhìn chằm chằm vào mắt Oliver, màu xanh ấy khiến anh có cảm giác mình đang đối diện với đại dương sâu hun hút, anh nói : '' tớ đang yêu một người. '''' Và tớ không thể nói cho người đó biết tớ yêu người đó đến mức nào.''' Oliver, cậu không biết tớ đã vui mừng thế nào khi nhìn thấy người đó mỗi ngày đâu. Tớ có thể rạo rực ăn nhiều thêm một chút khi thấy người đó chén bữa trưa một cách ngon lành, và tớ cũng có thể chẳng ăn nổi chén súp mình yêu thích khi thấy người đó ăn ít đi thường ngày một chút. Tớ có thể ngắm nhìn người đó cả ngày, thậm chí có thể bỏ cả ngày nếu người đó muốn tâm sự với tớ. Cậu không biết tớ hạnh phúc thế nào khi cùng người đó làm những công việc nhỏ nhặt thường ngày. Đôi khi tớ phản bội cả quan điểm của chính và rồi đưa ra câu trả lời hài lòng người kia chỉ để nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt họ. Trái tim tớ đập rộn ràng khi người kia đầy năng lượng nói chuyện với tớ, nó cũng thắt lại mỗi khi người kia mệt nhọc hoặc buồn bã.''''Và tớ đau đớn mỗi đêm khi không thể nói tớ yêu người đó nhiều như thế nào. ''Percy thấy sống mũi mình cay cay, mắt mờ đi và anh nhận ra mình sắp rơi nước mắt. Lúc này, anh khẩn thiết cần một cái ôm. Percy đưa tay vòng qua cổ Oliver, vùi đầu vào hõm cổ của người kia, nghẹn ngào trong tiếng nức nở: '' Oliver, cậu nói tớ phải làm sao đây? ''…
"Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ về chuyện của chúng tôi, ví dụ như trời mưa tôi sẽ nhớ hôm anh đưa đón tôi tan ca, anh lại chẳng có áo mưa mà nhất định bắt tôi lấy áo khoác của anh trùm lên người, ngày hôm đó trời có mười mấy độ, tôi không chịu, thế là cả hai đứng chờ tạnh mưa đến tận tối, cũng có khi lại nhớ về những ngày tháng chúng tôi mới đặt chân đến thành phố này, cái gì cũng không có, thiếu thốn đủ đường, cả cuộc sống dường như chỉ còn lại đối phương... Người ta thường hỏi " Khi tình yêu qua đi còn lại gì?". Tôi cũng không biết nữa...tôi vẫn biết chuyện chúng tôi thế là hết rồi, hết từ cái ngày anh nói xin lỗi tôi... nhưng mà... tôi lại chẳng thể ép mình quên sạch sẽ con người đó...Rốt cuộc khi tình yêu qua đi còn lại gì mà cứ khiến người ta vấn vương, khắc khoải...."******"Tớ vẫn là tớ nhưng lại chẳng phải tớ của năm đóCậu vẫn là cậu nhưng lại chẳng phải cậu của ngày xưaGiữa ước mơ và hoài bão, giữa nắm chặt và từ bỏ, giữa thời gian và khoảng cách, lạc mất nhau từ bao giờ đã không còn quan trọng nữa rồi...Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, quay lại năm đó, ước mơ của cậu vẫn là thứ quan trọng nhất, tự ti của tớ vẫn luôn là trở ngại lớn nhất...Thanh xuân năm ấy ngốc nghếch đến vậy, còn khờ dại tin tưởng vào những thứ chẳng thể nắm trong tay..."******"Không ai nói cho tôi biết em ở đâu, tôi tìm em ở đâu cũng không thấy. Thành phố này rộng lớn như vậy, em lại nhỏ bé như vậy, giữa biển người mênh mông kia em đang nép ở nơi nào?"…
Na, có khi là review truyện, có khi là cằn nhằn ném thị truyện, có khi là list truyện, có khi là quote, có khi là mấy thứ tâm đắc khác. Nói chung là.Chỗ để lảm nhảm thôi. (/-.-)/…
This is just my normal life in US ,don't read if u guys don't want to ,don't judging it,thanks!!!My name_Jenny_16_ the age was difference with my face,I'm kinda old than that .I think so .Haizzz.Because of my roommate I know a lot about this "social"My roommate _Hailey (Hạ)__18_she is super lovely like a rabbit and she's super kind to meTrải qua nhiều chuyện mới thấy rằng mình hiểu nhau hơn , chơi với nhau nhiều hơn.Cảm ơn đã có những sóng gió để khiến mình quý nhau hơn,bạn cùng phòng của tôi.Nên hôm nay em mới viết cái nhật kí xàm le này để gửi tới chị bé Thỏ thêm với là cuộc sống 1 năm thay đổi con người Q thế nào .HahaGhi nhiều rồi bắt đầu dô chi tiết thôi.Chị Hạ nhớ đọc mấy dòng tui viết nhảm ở đây đó nha.…
"Tuổi trẻ là dấu ba chấm bất tận,Ngỡ đã đi qua nhưng lưng chừng vẫn chưa tới."Trải qua những năm tháng mang tên thanh xuân, tôi nhận ra có hai chuyện khó khăn của tuổi trẻ là làm quen và tạm biệt, nói rộng ra là biết chấp nhận và biết buông bỏ. Tôi từng gặp rất nhiều người mang lại cho tôi cảm giác chúng tôi là những ngôi nhà riêng biệt có cùng một bức tường, nên tôi luôn nghĩ chúng tôi sẽ chẳng ai rời xa ai nhưng trưởng thành mới biết hóa ra tường chung nhưng lối khác. Mỗi người đều có con đường của riêng mình, nếu may mắn gặp nhau và cùng nhau trải qua một thời điểm mà mãi sau này không thể quên cũng đã là điều tuyệt vời lắm rồi. Không nhất thiết phải cho rằng tường chung thì phải dựa vào nhau mà sống, đường rộng nhiều lối cứ cho nhau bước đi, khi còn cần nhau tự khắc ta sẽ trở về, khi ấy cũng là lúc bản thân vừa biết chấp nhận vừa biết buông bỏ.Tôi viết cho những năm tháng tuổi trẻ của tôi, An.…
H+, Ngọt kết HE hay không thì cứ đọc nha mấy bà dà <3 ,Sủng bot. Top tâm cơ =)),Truyện vườn trường,công việc và Drama.LƯU Ý !! MỌI LỜI TRONG CHƯƠNG NÀY ĐỀU DO TÔI SUY DIỄN MONG KHÔNG XÚC PHẠM HAY CÓ NHỮNG HÀNH VI BẤT THƯỜNG VÀ BẤT KHẢ THI ĐÈ NẶNG LÊN TRUYỆN CỦA TÔI .XIN CẢM ƠN --CHÚC BẠN ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ--…
Giấc mơ ngàn năm...Từ thuở bé, cô đã có một giấc mơ không thể tả. Trong giấc mơ luôn có một người đàn ông đứng cạnh gốc cây nhìn cô cười hiền hoà.."Chàng là ai? Sao lại nhìn ta?"....."Ta yêu em từ ngàn năm trước"…