Do Fic trước mình cạn ý tưởng nên mình xin chuyển ver lại Fic này với tên giống như vậymình xin được phép Cover..mong các Au thương tình bỏ qua cho..Vì muốn giải trí cho Shipper cùng đọc chứ không hề có ý gì xấuMong mọi người ủng hộ..Chung tay đưa thuyền cập bến 😉…
Tình yêu đôi khi có được nhau chưa chắc đã hạnh phúc... Chỉ khi mất nhau 1 lần rồi sẽ hiểu ta và họ có còn vị trí quan trọng trong lòng nhau hay không???…
- Tác Giả: PTH.- Thể Loại: Tình Cảm, Hài Hước, Viễn Tưởng. - tốc độ update: tuỳ tâm trạng :)) - văn phong cá nhân, miễn bàn những thành phần thích đánh giá. Viết free nên hong thích nghe chê bai đâu nhoaaaaa 😬…
P2 của bộ : https://www.wattpad.com/story/357078890?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Anhther1507&wp_originator=94femvVijGiPeWX1YvgBr64ANUGioJSkbnO7KM%2F8nK4HnR1rc5z39%2FiUfxKDagao0h%2F%2B%2BMhue28vW1X4sdJJoiEff8Fr5LE9%2By9huMRYfbXmcdHzsabip7NOo6fUg2zY…
*Lưu ý: truyện được edit "Chọc anh xong, em liền muốn chạy?"Cô đường đường là một đặc công cao cấp, bất ngờ xuyên không thành vợ nhỏ xinh đẹp trong hào môn còn chưa tính, còn phải hầu hạ cái lão chồng tính tình cổ quái, âm tình bất định này nữa, Diệp Ninh tỏ vẻ rất mệt tâm.Nghe nói, Mộ Dạ Lê đối với cô vợ quê mùa nửa đường tới ăn vạ này chán ghét đến cực điểm, cũng không thèm liếc nhìn cô một cái.Nhưng sự thật chính là..."Tiên sinh, phu nhân ở bên ngoài đánh nhau với người ta.""Còn không mau gọi bác sĩ xem cô ấy có bị thương không.""Tiên sinh, phu nhân đánh cô gái cách vách đến sưng cả miệng.""Để cô ấy phải tự mình động thủ, nuôi các người để làm gì?""Tiên sinh, phu nhân giận ngài nhiều chuyện, không muốn ở với ngài nữa cho nên đã bỏ nhà đi rồi.""Bắt về cho tôi... mà thôi, các người sẽ dọa cô ấy mất, để tôi tự mình đi!"Ngọt ngọt ngọt siêu ngọt.....…
Title: JK VirusAuthor: LoveVkookCouple: VkookRating: MSummary: Em là thứ virus gì vậy? Từ không khí ngấm vào da thịt, từ da thịt khuếch tán qua thành mạch vào máu, từ máu đổ thẳng về tim và từ tim men theo hệ tuần hoàn chu du khắp cơ thể. Hệ miễn dịch của tôi đã ngả mũ đầu hàng hết rồi, em còn sợ hãi điều gì. Mạng sống này đã nằm gọn trong tay em rồi, em còn chần chờ gì nữa. Hãy đến đây và giết tôi thật nhẹ nhàng như cách em muốn, bởi... tôi không thể nào kháng cự.sưu tầm nguồn :https://lovevkook.wordpress.com/fic-vkook/…
Truyện kể về một cô gái tên là Bảo Nhi ,cô học rất giỏi nên đã được học bổng của trường THPT Ánh Dương và đã được gặp Thái Minh. Mẹ cô và Thái Minh là bạn thân nên mẹ của cậu nhận nó làm osin riêng cho cậu cuộc tình chủ tớ khá là thú vị m.n hãy vào xem nha^ ^…
Lao Tù Ác Ma 2Tác giả: Cáp Khiếm HuynhChuyển ngữ: Giai MặcThể loại: Đam mỹ, 1×1, hiện đại, hắc bang, cẩu huyết, ngược thân, ngược tâm, HENhân vật chính: Ân Lang Qua (phúc hắc vô sỉ 'bệnh lâu năm mà giấu' cường hãn Công) x Ôn Dương x (ôn hòa thiện lương mỹ mạo không nhược Thụ)Tình trạng bản gốc: 329 chương + PNTruyện chuyển ngữ phi lợi nhuận chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không reup, không chuyển ver, không làm audio, không sử dụng vào mục đích phi thương mại. Xin cảm ơn.Giới thiệu:Cái dằm cắm chặt nơi đáy lòng suốt mười một năm ấy, chỉ duy nhất một người có thể thay hắn rút ra...Khi hành động bảo vệ thuần túy biến thành ái dục bá đạo điên cuồng.Khi ý niệm dịu dàng mất đi, khát vọng cố chấp khiến hắn muốn chiếm giữ người ấy không từ thủ đoạn. Ôm người ấy chặt thật chặt, mà trái tim lại cách xa thật xa...Cho đến khi chân tướng bí ẩn được tiết lộ, những điều tốt đẹp từng cố gắng vun vén lại trong chớp mắt hóa hư vô...Ôn Dương: Tôi yêu anh đến mình đầy thương tích, mà anh lại đâm tôi một nhát dao tàn nhẫn quá chừng!…
Tôi sẽ kể các bạn một câu chuyện đan xen giữa cổ tích và hiện thực, giữa phép thuật và cảm xúc, giữa hai con người đang làm mưa làm bão hiện nay: "Cặp đôi trong đắng có ngọt","Trong ngọt còn mặn, trong mặn vẫn không thoát vị cay." Trí tưởng tượng không bao giờ có giới hạn và hi vọng không bao giờ là quá trễ, nên hãy tin, dù chỉ 1 giây, rằng điều gì cũng có thể xảy ra...#BeeMeow…
"Đừng nên gặp gỡ, không gặp sẽ không yêu. Đừng nên quen biết, không quen sẽ chẳng tương tư. Không thương nên chẳng cần nhớ Không hứa hẹn để người khỏi mang lòng chờ đợi. Chẳng nên phụ thuộc, như vậy chẳng sinh ra dựa dẫm. Tốt nhất nữa là không tình cờ gặp mặt, mãi mãi không ở bên nhau."…