Văn án:Tề Hồng Phi: Tiểu Huyên Huyên, đừng bỏ rơi ta mà, nàng đã từng hứa gả cho ta! Khúc Sinh: Tiểu Thu, về đây. Tiêu Vũ Quân: Huyên Nhi, đi cùng ta, được không?Thương Vân Hàn: Tiểu sư muội, muội dám đi, ta mách sư phụ!Nguyệt Thu:... Các người có thôi ngay không! Ta muốn một mình, hiểu? 1 với 1, không phải np. Tác giả: Thiên Nguyệt Trúc Dương.…
Tên truyện: Come With Me.Thể loại: ngọt, ngược nhẹ,18+, OOC, BL fanfiction. Link tác phẩm gốc: https://www.wattpad.com/story/225552136-%F0%9F%92%A6come-with-me%F0%9F%92%A6-yizhan-completedTác giả: @yizhan-loveTình trạng bản gốc: CompletedTình trạng bản dịch: Đang tiến hành. Translator: @Anh_Aurora / @AnhLac2026.Tóm tắt:Tiêu Chiến là một nam diễn viên rất nổi tiếng. Để tránh khỏi sự thù hận, căm ghét và tai tiếng mà bất kì một nghệ sĩ nổi tiếng nào cũng vướng phải, anh đã chuyển đến sống ở một ngôi làng nhỏ cách chốn phồn hoa đô thị rất xa. Và rồi định mệnh đã cho anh gặp được Vương Nhất Bác - một chàng thanh niên vừa phóng khoáng yêu tự do lại vừa ấm áp, mềm mại. Tình yêu đã quấn lấy hai người. Nhưng liệu tương lai sẽ ra sao? Họ có thể bảo vệ hạnh phúc của đời mình? Hay họ sẽ buông tay, để tất cả kết thúc? ≫ Câu chuyện dựa trên một số sự kiện có thật, phần còn lại là trí tưởng tượng của tác giả. ≫ Bìa truyện do @tieulacdigiai edit. 🚫BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ VÀ CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT TẠI ANH LẠC, VUI LÒNG KHÔNG REUP TRÁI PHÉP🚫🚫 TRANSLATION HAS PERMISSION BY AUTHOR AND POSTED ONLY IN ANH LẠC, PLEASE DON'T REUP UNLESS PERMISSION🚫…
Gồm nhiều truyện ngắn, do bản thân tác giả lên ý tưởng và nếu như có bị trùng với bất kì xin hãy thông báo với tác giả để bản thân tác giả sửa đổi và ghi nguồn…
"tao trừ lương,không nói nhiều""ôi thôi anh ơi anh mà trừ nữa chắc tụi em đi ăn xin quá??"câu chuyện nho nhỏ hằng ngày của anh xái và đàn em trong công ty của ảnh.…
Anh kể với tôi, về những cánh đồng ngập tràn nắng sớm.Anh kể với tôi, về những con đường đất đỏ dẫn đến nơi bình yên.Anh kể với tôi, về những đêm trời rực sáng bởi hỏa châu và tiếng đạn rít qua tai.Anh kể với tôi, về giấc mơ một ngày không còn tiếng súng.Nhưng tôi chưa bao giờ kể với anh, rằng giữa những điều quý giá tôi trân trọng, có cả một tình yêu chẳng dám gọi tên.Lấy cảm hứng từ bài "Đồng Chí" - Chính HữuLại là Lá đâyTôn chỉ là không viết SE =))Enjoy~…
một shortfic ngẫu hứng giữa tiết trời "sáng nắng chiều mưa giữa trưa bão tố" của hà nội.đây là văn xuôi, không có text (có lẽ vậy)tác giả không giỏi văn, cảm thấy văn phong tác giả chán thì bạn cứ out ạ.dưới đây là quy tắc 4K - 4 KHÔNG, mong bạn áp dụng :❗️KHÔNG ÁP DỤNG VÀO HIỆN THỰC❗️KHÔNG NHẬN TOXIC, GẠCH ĐÁ❗️KHÔNG BẾ EM NÓ TỚI TRƯỚC MẶT CHÍNH CHỦ❗️KHÔNG ĐĂNG TRÊN WEB/APP NÀO NGOẠI TRỪ WATTPAD…
Tuy biết là điều này sẽ phạm vào luật cấm nhưng em vẫn làm. Ai biểu em được thuê để bảo vệ họ cơ chứ-----Phần giới thiệu lừa người đấy, đừng tin:)))))…
Đây là lần đầu mình viết truyện nên có gì sai sót mong mọi người bỏ qua ạ Đây là truyện đam mỹ nam x nam Đây là truyện đam mỹ nam x nam Đây là truyện đam mỹ nam x nam Điều quan trọng phải nhắc 3 lần =))…
Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…