Không tiếp anti-fan. Sone và Acebaby... nói chung ai cũng có quyền đọc, nếu bạn nào không thích hay war thì Ctrl+W. Truyện viết là do chính mình tự sáng tác (no copy). Nội dung, nhân vật... tất cả đều phụ thuộc vào tác giả. Chỉ nói vài ý như thế thôi.Vài lưu ý nhỏ cho các reader: có khi tác giả sẽ bổ sung phần kế tiếp vào mục đã đăng, nếu bạn nào đang đọc truyện mà bị dở một khúc nào đó thì vui lòng xem lại đoạn trước. Trong quá trình gõ có những thiếu xót nên mong mọi người thông cảm bỏ qua cho!^^ (Vì đây là lần đầu mình ''ra nghề'') Thanks for reading!Chi tiết - liên hệ: http://www.me.zing.vn/u/itvmodyannews…
Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Wakui KenNGHIÊM CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨCFIC CHỈ ĐĂNG Ở WATTPAD VÀ TẠI NICK ElissFaithNƠI NÀY KHÔNG TIẾP FAN ALLMWARNING⚠ OOC SIÊU NẶNGBối cảnh tại một trường học và họ không còn là bất lương.Không hoàn toàn xuất hiện chị em nhà Tachibana/coup de foudre/ (tiếng Pháp): yêu từ cái nhìn đầu tiên.......Thích cái plot này lâu lắm rồi nhưng nay mới có cơ hội triển thành ficAuthor: ElissFaithChúc các mọi người đọc truyện vui vẻ…
Truyện Oan gia ! yêu tao đi, là một câu truyện học trò của một cô gái tên phương học cấp 2 yêu một anh học cùng. Nàng thấy việc học là việc lặp đi lặp lại thật chán và phiền phức. Từ bé nàng được học võ nên nàng rất mạnh mẽ và chưa bao giờ phải giận giữ cả . Nhưng khi anh chàng tên hưng kia chuyển đến Nàng và chàng như oan gia , gặp nhau là chửi nhau Nhưng thiếu nhau họ lại thấy nhớ nhung , mong chờ Qua mọi sóng gió , chàng và nàng có về bên nhau không ???Tác giả : hóng ghê , hóng ghê 😆Nàng : mày viết ra í hóng cái lozzz😆😆Chàng và nàng gặp nhau là ghét nhưng lại khi thấy ai ở bên một người khác là lại tìm cách phá của nhau tạo thành một tình tiết vô cùng hài hước Tuy nhiên họ cũng có những giây phút lãng mạn khi đi chơi , vô tình thấy nhau cườí.Họ cảm thấy không thể sống thiếu nhau nữa Qua bao sóng gió liệư họ có bên nhau trọn một đời thanh xuân không ?? Mong mọi người theo dõi và đọc nhé🙂🙂🙂🙂Mơn mọi người…
Một đêm say, cô ngủ nhầm giường.Ngỡ là tai nạn đời người... không ngờ sáng hôm sau, anh lạnh lùng buông một câu:"Tôi là cha của đứa bé trong bụng em."Tưởng chỉ là trò đùa tàn nhẫn, cô muốn trốn chạy.Nhưng người đàn ông ấy lại ép cô ký vào đơn kết hôn.Hôn nhân chớp nhoáng, không tình yêu, không cảm xúc.Thế nhưng, sau khi kết hôn -Anh cưng cô đến tận trời, bảo vệ cô đến cùng,và từng chút một kéo trái tim cô ra khỏi vết thương cũ...❝ Em có thể không yêu anh. Nhưng anh sẽ yêu em đủ cho cả hai. ❞…
"Thanh xuân chính là nơi để mình vấn vương và hoài niệm về những gì đã qua, về những năm tháng tuổi trẻ ta đã hết mình vì nó. Và thanh xuân cũng là nơi để mỗi lần ngoảnh lại, ta sẽ mỉm cười vì mình đã từng có một thời như thế, để tiếp tục tiến lên phía trước, với hy vọng tạo ra thêm nhiều kỷ niệm nữa, cũng tươi đẹp như ta từng có. Phải chăng vì thế, mà mình yêu thiết tha cái tên của mình: Thanh Xuân." (Vũ Thanh Xuân)Thanh Xuân là học sinh chuyên Văn K53 của trường THPT Chuyên Thanh Bắc. Trong một hoạt động chào đón năm học sinh lớp 10, Thanh Xuân đã gặp Đức Thủy, một người bạn cùng khóa học chuyên Toán. Từ đây hai người gặp nhau, quen nhau và kết bạn, lâu dần kết thành một hội bạn thân thiết với Trung Kiên và Hạ. Kể từ đó, trong suốt ba năm cấp Ba, bốn người bạn cùng nhau trải qua vô vàn kỷ niệm đáng nhớ cũng như cùng nhau giải quyết các vấn đề nan giải của tuổi học trò. Để rồi sau này nhận ra, ba năm Trung học mà họ chỉ vừa mới đi qua đấy thôi, chính là những năm tháng rực rỡ nhất của cuộc đời.…
[ ÁNH HẠ TRONG TIM ] - Tĩnh Anh ------------------------Giới thiệu truyện: "Ánh hạ trong tim" là câu chuyện ngọt ngào lấy bối cảnh học đường về thứ tình cảm trong sáng nhất trong cuộc đời mỗi người. Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính là Lê Ngọc Tuyết Anh và Vũ Hoàng Tuấn Anh, cùng với đó là sự xuất hiện vô cùng dễ thương của những người bạn thân, bạn cùng lớp. "Ánh hạ trong tim" hứa hẹn sẽ mang lại nhiều ấn tượng với mọi người bởi sự dễ thương, ngọt ngào của hai nhân vật chính, khiến chúng ta sống lại tuổi học trò tươi đẹp."Mùa hạ năm ấy, nụ cười của cậu còn rực rỡ và tươi đẹp hơn ánh mặt trời ban trưa, chính nụ cười ấy đã trở thành tia sáng trong tim tớ. Nhưng tớ đâu chỉ thích nụ cười của cậu, tớ còn thích cả cậu nữa, cô bạn cùng bàn của tớ à"-----------------------Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, ngọt ngào -----------------------Đây là bộ truyện đầu tiên mình viết và dám đăng lên blog cá nhân, vì vậy mong rằng sẽ nhận được sự đón nhận từ độc giả. - Tĩnh Anh -#AnhHaTrongTim #Thanhxuanvuontruong #Ngotngao #Tinhyeuhoctro #Tinhyeuhocba…
Tôi chọn gieo vào đáy lòng những hạt giống xấu xí, chờ đợi nó dần dần biến thành gai nhọn đâm toạc lấy tim mình. "Taehyung, em có thấy không, là máu anh rơi xuống nuôi lấy những cành hồng của em."…
"Có chuyện cần mọi người giúp đây, tớ đang thích một bạn nữ trong lớp mình. Bạn ấy cũng xinh với hiền, tớ có nên mượn ngày Cá tỏ tình không? Nghiêm túc nhé xD"- Là "cô ấy" à , đẹp đôi đấy. tỏ tình đi Bí- Cặp đôi này được đấy, anh em ủng hộ couple này đi- Chúng mày không ai được động đến Phương của tao, chỉ QA được động thôi- ... ***"Đã hơn một lần...anh đã yêu em, đi tới đi lui, người đầu tiên nhớ, vẫn là em. Thật sự.....em không biết anh là ai?""Tao cũng hơn tuổi mày, ra trường rồi, mày nên bắt đầu gọi tao là anh đi thôi!" ***Anh vẫn ở đây chờ, vì anh biết có ngày em sẽ ngoảnh đầu lại. Anh vẫn đưa bàn tay về phía em, vì anh tin có ngày em sẽ đưa bàn tay của mình ra để anh nắm lấy. Cuộc đời này sinh ra anh, để dành cho emVì vậy, em đi đừng đâu nữa, em đã đi nhiều rồi. Nếu muốn đi, để anh đưa em đi, để khi em mỏi anh sẽ cõng, em mệt anh sẽ chăm, khi trời mưa anh sẽ che ô cho em đến hết cuộc đời...…
Một câu chuyện nhẹ nhàng, thơ ngây. Chút hài hước, chút sâu lắng của tuổi học trò sẽ làm người đọc như tưởng mình là nhân vật chính, cùng hoà mình vào khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời.Nội dung:Cô là một nữ sinh bình thường, cậu là thanh xuân của cô.Hai người gặp nhau lần đầu từ bé, nhưng cả hai không có ấn tượng gì với nhau. Hai năm sau, cậu trở lại làm hàng xóm của cô. Câu chuyện bắt đầu từ đây.P/s: Nếu ai đọc truyện của mình thì mình mong mọi người sẽ cmt, nhận xét về 'tác phẩm' của mình. Khen hay chê gì cũng được, mình chỉ hy vọng mọi người sẽ góp ý lịch sự vì mình yếu đuối lắm:((((Yêu mọi người <3…
Xin chàoTớ là Loria, các bạn có thể gọi tớ là Lỏi. Đây là tác phẩm đầu tay của tớ, ngôn từ chưa được chau chuốt. Vì là bộ truyện đầu tay nên tớ mong các độc giả thân thương sẽ ủng hộ, góp ý để "Nếu có thể" hoàn thiện nhé. Lỏi cảm ơn rất nhiều ♡bìa truyện: pinterest x me ----"NẾU CÓ THỂ em muốn cùng anh đi hết quãng đường".--Mùa đông đã đến rồi, sao cậu còn chưa đến nữa?"Tớ vẫn chờ cậu, Nhật Minh à !Ở bên đó có lạnh không? Bao giờ thì cậu quay về với tớ? cậu sẽ lại mua sữa dâu cho tớ chứ?"Có rất nhiều câu hỏi tớ muốn hỏi cậu ấy-"Tình yêu năm 17 tuổi" của tớ.----Tác Giả: imloria ( Lỏi )…
"Du này." Minh Ngọc ngẩng đầu lên. Đôi mắt sáng trong của em lướt trên mái tóc và đặt lên khuôn mặt tôi, khiến tôi bỗng thấy lòng mình bồn chồn như đổ lửa. Tôi quay lại, nhìn em như cách Ngọc vẫn đang nhìn tôi, nhưng cái nhìn của tôi lại không đủ sức làm em phải ngượng ngùng quay đi."Em đây." Tôi nhẹ giọng. Đã trải qua vài chục giây đối mắt, vậy mà Minh Ngọc vẫn chăm chú nhìn tôi không rời. Nắng vương bên cửa sổ, rọi vào mắt em một màu nâu trong veo như thạch. Minh Ngọc đã sắp bước qua tuổi hai mươi rồi, nhưng em vẫn còn giữ lại được những đường nét thơ dại của một thiếu nữ mới lớn. Thú thật thì, tôi vẫn nghĩ cô gái này khá giống một con mèo, không chỉ ở vẻ bề ngoài.Sau cùng, Minh Ngọc vươn tay ra, dùng ngón tay mảnh khảnh vuốt khẽ những sợi tóc loà xoà rơi trên sống mũi tôi. Làn da em đỏ lên dưới màu nắng vàng ửng. Tôi lại thấy tim mình lại hẫng đi một chút, khi đã cố kéo bản thân thoát khỏi mong muốn được nắm và hôn nhẹ lên bàn tay của người kia."Liệu cậu có bao giờ muốn theo đuổi một điều gì đó cho đến hết tuổi trẻ của mình không?"(nghe bcuoi vl huhuhuhu=))))))))))) )…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…
Thanh xuân như một cơn mưa rào, dù bạn bị ướt, nhưng vẫn muốn được tắm lại mãi.Có phải, bạn cảm thấy câu nói này rất đúng? Thanh xuân, đơn giản là để bỏ lỡ, bỏ lỡ người mình thích, bỏ lỡ câu chuyện còn dang dở, bỏ lỡ đường gấp khúc của tuổi xuân, chỉ vì một người...Đối với tớ, cậu là một trời kí ức đẹp, giữa cậu và tớ có một khoảng cách rất xa, xa đến mức tưởng chừng chẳng thể nào chạm tới, có đôi khi cảm thấy cậu rất gần, nhưng gần thế nào cậu cũng không cảm nhận được. Năm 17 tuổi, tớ cảm ơn cậu vì đã cho tớ một quãng thanh xuân ngây thơ, ngốc nghếch nhất. Cậu của năm đó là quan trọng nhất. Nhưng tớ của bây giờ mới là tớ tuyệt vời nhất. Kí ức năm đó tớ không bao giờ quên được, bởi vì trong đó...có cậu…
Spoil: Chủ yếu là trước ngọt sau ngược. Con người yêu truyện cổ đại nên chủ yếu ta sẽ toàn viết về cổ đại với huyền huyễn bối cảnh cổ đại thôi. Mong mọi người đón nhận các truyện trong hệ liệt mới này.Warning : Chống chỉ định thanh niên nghiêm túc, antifan, anti cp. Bạn nào thích các cp khác hoặc only hoặc một số bạn nào không chịu được mời click back :)))Đoản và truyện đều là Fanfic không liên quan đến người thật, việc thật của idol chúng tôi nên mong fans qua đường đừng đánh đồng giữa truyện và thực tại.…
Tiếc nuối trong thanh xuân mà các bộ phim thanh xuân vườn trường trung quốc có kết thúc HE tôi từng xem, đã gieo hi vọng một ngày tôi sẽ gặp lại anh. Nữ chính Hoan Chi yêu Đồng Thuấn cái nhìn đầu tiên từ lớp 8, ấy vậy mà đến anh anh biến mất khỏi cuộc đời nữ chính cô mới nhận ra đây là định mệnh đời mình. Sau này, cô chọn học ngôn ngữ Nhật và một lần đến đây du lịch. Bước đến đền thờ có tiếng thiêng về tình duyên. Chẳng biết cô đã lỡ ước điều gì, mà sau này chính điều ước này khiến cô gặp anh trong mơ. Nó chân thật đến mức cô sắp không phân biệt giữa 2 thế giới, đời thật và giấc mơ nữa rồi.…
Truyện thuộc thể loại tiểu thuyết ngôn tình.Hai nhân vật chính tronng truyện đó là một cô sinh viên năm nhất của trường C3 Light School ( Một C3 học nổi tiếng nhất nhì Việt Nam). Nhân vật chính còn lại: một thiếu gia già hơn nó 1 tuổi cũng học tại Light School. Các nhân vật còn lại sẽ được giới thiệu trong truyện!* Truyện có nhiều yếu tố ATSM, tất cả các địa danh trong truyện hầu hết là tự bịa... còn chúng có thật hay không thì tác giả kkhông biết*ĐÂY LÀ TÁC PHẨM THỨ 2 CỦA MÌNH! MONG MỌI NGƯỜI LUÔN ỦNG HỘ!!!!TG: Minpill ( Mika )…
Tình yêu thủa học trò giống như những cơn mưa bóng mây mùa hạ. Chợt đến, chợt đi, chợt mưa, chợt tạnh. Cái thủa hồn nhiên ngây thơ ấy nhiều khi cũng chưa hẳn là yêu, chỉ là chút ngô nghê rung động đầu đời của những cô cậu trẻ con, mới tập tành làm người lớn. Đa phần đều là yêu thầm hoặc có khi chỉ là hơi thích thích... Có nhiều người đã từ lâu lãng quên đi những cơn mưa bất chợt ấy giữa dòng đời xô bồ hoặc giữa muôn vàn những cơn mưa khác. Có nhiều người lại chọn cách cất vào tim một miền ký ức về những rung động đầu đời ấy, để những khi mệt mỏi với gió bụi cuộc đời lại mang ra ngắm nghía - dùng ký ức ấy gột rửa phần nào những lo toan thường nhật....…