Những bức thư gửi tới người em mong
Nhường dòng vội vã gửi tới anh, chỉ là chúng ta chưa tới thời gian gặp nhau thôi phải không anh? Nhưng em biết một ngày nào đó, hoa nở, trăng tròn, em sẽ tìm thấy anh.…
Nhường dòng vội vã gửi tới anh, chỉ là chúng ta chưa tới thời gian gặp nhau thôi phải không anh? Nhưng em biết một ngày nào đó, hoa nở, trăng tròn, em sẽ tìm thấy anh.…
ừ thì đọc đi…
- Quang Anh làm gì đó?...- Sao hỏi không trả lời?...- Cậu khinh thường tôi sao? ...- Này ( đẩy vào vai )."Gì""Không thấy đang đeo tai nghe à""Phiền"Quang Anh 18 tuổi là sinh viên năm hai của ECAL - ngôi trường nghệ thuật danh giá nằm giữa lòng Lausanne thanh bình. Cậu thường ngồi bên khung cửa sổ tầng ba của xưởng vẽ, nơi nắng sớm xuyên qua từng lớp kính trong, đọng lại trên mi mắt và mái tóc nâu mềm như sương mờ tháng Ba.Người ta hay bảo Quang Anh giống như một nét cọ lướt nhẹ không ồn ào, không sắc sảo, nhưng cứ thế len lỏi vào tâm trí người khác. Trong lớp học đầy tiếng nói chuyện sôi nổi, cậu vẫn luôn là người ngồi lặng lẽ, phác họa từng chi tiết nhỏ nhất trên tờ giấy trắng, tựa như đang lắng nghe một bản nhạc chỉ mình cậu nghe thấy.Có lần, giảng viên hỏi: 'Vì sao em chọn theo nghệ thuật?'Cậu đáp nhỏ, mắt vẫn không rời nét chì: 'Vì em muốn giữ lại mọi khoảnh khắc đẹp đẽ, trước khi chúng trôi đi như tuyết tan trên mái nhà tháng Tư._Người ta bảo St. Moritz là nơi dành cho những kẻ có tiền hoặc có ước mơ. Đức Duy không có cả hai.Cậu từng học Kỹ thuật tại một trường đại học lớn nơi mà mọi giấc mơ bay xa được vẽ nên bằng lý thuyết và những con số. Nhưng rồi một ngày đầu đông, cậu lặng lẽ rút hồ sơ, mua vé tàu đêm về phía Graubünden, mang theo duy nhất một chiếc vali và một email xác nhận làm việc tạm thời tại trường đua ngựa White Turf.White Turf không giống bất kỳ nơi nào cậu từng biết. Băng tuyết trắng xóa trải dài, ngựa đua phi băng băng qua mặt hồ đóng băng, và những bước chân người lạ.…
"Anh dần quen rồiVới màn đêm ngồiChỉ là vài nỗi nhớ em sau bao thói quenMắc nối trên đoạn đường tối đen."Truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả. Vui lòng không áp đặt lên bất cứ cá nhân nào ngoài đời thật. Đăng tải duy nhất trên tài khoản @kee_jpt. Yêu cầu không đăng lại dưới mọi hình thức.…
Tựa như xuân-hạ-thu-đông, họ mang trong mình những vẻ đẹp riêng biệt, cùng nhau viết nên một thanh xuân rực rỡ bằng tình bạn sâu sắc.…
📌 BẢN QUYỀN TÁC PHẨMTác phẩm: Idol Của EmTác giả: Bưng Bư / Bungw_buwThể loại: Showbiz - idol - fan Sáng tác và sở hữu bản quyền bởi tác giả Bưng BưVui lòng không reup, chuyển ver, khai thác ý tưởng hay đạo nhái dưới mọi hình thức.Nếu muốn trích dẫn, xin hãy ghi rõ nguồn và tên tác giả [ Khi ĐÃ ĐƯỢC cho phép]…
Tên truyện: Tôi thích cắm sừng người yêuTác giả: CarrotThể loại: Tình trai, 18+, NTR, NPCảnh báo truyện dành cho người trưởng thành, từ ngữ thô tục không phù hợp với trái tim trẻ thơ!Tác giả có trái tim thuỷ tinh và rất íu đúi, vậy nên nếu bạn cảm thấy thích thú câu chuyện thì để lại cmt động viên nhé!…
Tác giả chỉ là vừa đọc 1 truyện h ngược thân ngược tâm cảm thấy quá uất ức... Nên viết ra nỗi lòng của bản thân chia sẻ cùng các bảo bối.Tác giả non tay đang chập chững tập viết, thỉnh nhẹ nhàng nếu yêu thương chúng ta hẹn gặp lại trong mơ ヽ( ⌒o⌒)人(⌒-⌒ )ノ ❤️…
Một câu chuyện được lấy cảm hứng từ lyric bài hát Entropy (có thay đổi một chút để phù hợp cốt truyện). Chuyện kể về Waterlily Cookie, vốn có ý định tới vương quốc để làm nhiệm vụ. Sau khi tiếp xúc với mọi người nơi đây, em bắt đầu có cảm tình với vương quốc mới, và quyết định rời khỏi tổ chức mình hoạt động và trở thành một Cookie tốt như bao Cookie khác.Tên: [Cookie run fanfic] Entropy.Bối cảnh: Cookie run kingdom.Tác giả: Nogoca Lineh.Số lượng chap: 14 chap + 1 ngoại truyện.(*) Ảnh bìa truyện mang tính chất minh họa, không phản ánh nội dung truyện.…
- Kookie à, mẹ tớ có làm bánh này, ta cùng ăn đii- cậu thích đồ ngọt? - ùa, rất thích. Kookie có thích đồ ngọt hông? - chỉ có con nít như cậu mới thích thôi, đồ ngốc- vậy cậu không ăn bánh sao? - ai bảo chứ, tất nhiên là ăn rồi- -.-- Tặng tớ sao? - Nó là một đôi đấy, tớ cũng có một chiếc này- uwoa, xinh thật đấy, cảm ơn cậu, Kookie- Đồ ngốc! - Kookie à, bắt tớ đii, cậu không thể bắt được tớ đâu- đã bảo đừng chạy mà, ngã rồi đấy, haizz đồ ngốc này, thật là... - Bác à, là do con, không phải do Minie đâu- Kookie! - Kookie à, đừng mà, tớ xin lỗi, tớ sai rồi Ami sai rồi- Đồ ngốc, đừng khóc- Kookie à, cậu là Mặt Trời, còn tớ sẽ là Mây- Vì sao? - Vì Mây và Mặt Trời ở trên cùng một bầu trời - Đồ ngốc! - Tặng cậu, nhất định phải giữ thật kĩ đấy, Jungkookie! - Đây là gì? - Dreamcatcher - Dreamcatcher? - Treo nó trước cửa phòng, nó sẽ giúp cậu ngăn chặn những giấc mơ xấu. - Vậy còn những giấc mơ đẹp? - Những giấc mơ đẹp sẽ theo chiếc vòng này vào trong, mang đến cho cậu giấc mơ đẹp. - chắc chắn? - chắc chắn mà- Tớ tin đồ ngốc cậu lần này. - Kookie à, lớn lên cậu sẽ lấy tớ làm vợ chứ? - tại sao tớ lại phải lấy đồ ngốc như cậu? - tớ... - nếu tớ không lấy cậu thì chắc chắn không ai dám lấy cậu đâu, thế nên tớ sẽ lấy cậu, coi như là cứu thế giới vậy! - thật sao? - Đồ ngốc. - Minie à, hứa với tớ không khóc cậu phải thật mạnh mẽ, biết không? - Vì sao? - Vì tớ không thích con gái mít ướt! - vậy thì tớ sẽ không khóc - Không nói chuyện với tên đáng ghét nhà cậu. - Đồ ngốc!…
Hi vọng những kinh nghiệm của mình sẽ giúp các bạn đỡ hoang mang hơn khi lần đầu một mình ăn hành ở nước ngoài!…
Quá chán đời nên bộ này ra đời để đời bớt chán:)Cười sảng khoái trong biển lửa, gấp hạc giữa chiến trường, chơi cờ bên bờ vực thẳm, đều là những thú vui tao nhã của người muốn từ giã cõi trần.Cre ảnh bìa: Pinterest…
Đây là một bộ comic do tui tự vẽ ra....Do trình còn khá yếu và cũng mới tập vẽ comic lần đầu....Nên chất lượng hình ảnh sẽ không đẹp lắm.Nhưng vẫn hi vọng mọi người sẽ đón nhận bộ comic này.):3----------Trong comic này sẽ có sự xuất hiện của Mascot của thành viên trong team của tui.Chỉ là có sự xuất hiện thôi nhen.Không phải câu chuyện xoay quanh về các Mascot này đâu (có lẽ vậy....).Vì tụi nó sẽ sử dụng cơ thể của người khác (những bản thiết kế nhân vật tui từng đăng trong artbook 3) trong comic này.Nên....có thể nói là không hẳn xoay quanh về Mascot....?):{----------Uhmmmmmm....Để xem nào...Dù gì comic cũng cần giới thiệu sơ lược để đọc nhỉ...?....Đây là một câu chuyện xoay quanh 12 con người(?).Một ngày mùa hè có lẽ đẹp trời, 12 con người chẳng biết có quan hệ mật thiết gì với nhau không....Bỗng nhiên nhận được một thư mời tham gia trò chơi kì lạ trên điện thoại.Nghĩ đi nghĩ lại có lẽ tất cả đều cảm thấy nghi ngờ nhưng chẳng biết vì sao lại bấm "Yes" một cách rất nhanh chóng.Và rồi tất cả bọn họ bị hút vào điện thoại....Sau đó....Sau đó........Hãy tự mình đọc xem sau đó ra sao nhé~!:333…
Một ngày nọ , hai thực thể quyền năng phát hiện một hành tinh vừa được sinh ra , họ quyết định chơi một trò chơi nhỏ giữa hai người . Họ muốn xem sức mạnh của ánh sáng hay sức mạnh của bóng tối sẽ mạnh hơn khi cả hai có cùng một xuất phát điểm . Trò chơi đó mang tên " Khởi Nguyên " .…
Jeon JungKook là một Thỏ cơ bắp nhưng lại moe moe vô cùng trước mặt Kim TaeHyungKim TaeHyung trước ống kính là Kim mỹ nhân, Kim quyến rũ của chúng ta, nhưng trước mặt Jeon u mê thì ăn hết phần đáng yêu của thiên hạ.…
Hạnh phúc nhất là khi, quay đầu lại là thấy ánh mắt người ấy vẫn dõi theo mình. Ngẩng đầu lên là thấy nụ cười toả nắng của nguời ấy.Đau lòng nhất là khi, quay đầu lại bóng dáng người xưa đã biến mất từ bao giờ. Ngẩng đầu lên là bóng lưng của người ấy đã quay đầu bước đi.…
Hà Dương Nhi, tôi chính là tôi, là một nữ sinh trung học bình thường. Bình thường của bình thương. Nhan sắc tệ, thành tích kém... Haizz~~Đây là cuộc sống trung học của tôi, ở TƯ LAN, nơi có hình bóng của một người^^…
"nàng thơ và sóng biển"viết để thoả mãn bản thân. văn còn kém+ yếu xin được chỉ bảo thêmmuốn lấy đi đâu thì lấy bê đi đâu thì đimong được ủng hộ:)…