[ An Hạo] Kiwi chấm Đường
Khoảnh khắc đáng yêu và nhiều mẫu truyện nhỏ của bạn nhỏ Diêm An và bae Hầu Minh Hạo của ẻm…
Khoảnh khắc đáng yêu và nhiều mẫu truyện nhỏ của bạn nhỏ Diêm An và bae Hầu Minh Hạo của ẻm…
* Câu chuyện thứ ba mà Angel đã viết trong 3 ngày vỏn vẹn. Các bạn đọc và cho An lời nhận xét để An thể viết một bài khác hay hơn từ ý kiến của các bạn nhé.…
Couple: Ly Luân x Chu Yếm (Triệu Viễn Chu)Độ dài: 86 chươngTình trạng: DropDòng thời gian: Tập Yêu Ti vừa mới thành lập, đang điều tra vụ án liên quan đến Nhiễm Di, lúc này Ly Luân vẫn chưa xuất hiện.Không có bất kỳ thiết lập riêng nào, mọi tình tiết đều sẽ được giải thích rõ ràng phía sau.Lưu ý, lưu ý, lưu ý: Văn này có thể sẽ hơi "không thân thiện" với nhóm nhân vật chính một chút - nhưng không phải kiểu phê phán vô lý đâu. Vì tác giả cảm thấy nhiều tình tiết trong bản gốc vốn đã thiếu hợp lý (nếu bạn không thích kiểu này thì xin đừng đọc, tránh để mọi người đều không vui về sau).Không nhắm vào bất kỳ diễn viên hay nhân vật nào, chỉ đơn thuần là thấy logic kịch bản chưa ổn, trách nhiệm thuộc về biên kịch.…
Chói nắng, thật sự rất chói nắng, có đôi khi cậu cảm thấy mình thật sự rất ghét căn phòng đầy nắng đầy, tại sao lại có nhìu kính đến vậy. Khẽ nhíu mày, chớp chớp đôi mắt, cậu giơ tay lên định lấy mền trùm kín gượng mặt lại tránh đi ánh nắng....Những Phần truyện này chẳng liên quan gì tới nhau có hết đa số là short, nhiều cái lảm nhảm trong lúc rảnh rỗi của au =)))))))))))))) Todae THÔI…
\...Ngoài kia trời lộng gió, cô nép mình vào chiếc áo sơmi thoang thoảng mùi thơm của anh mà lòng nghẹn lại, cố cắn chặt môi để không bật ra tiếng nấc: "Thầy nhất định phải đi sao?" Anh nghẹn lời, đôi mắt buồn thăm thẳm. Nếu như bình thường chơi trò đối đáp thì có lẽ anh đã có thời gian suy nghĩ cho câu trả lời. Nhưng trong tình cảnh này, với câu hỏi này, anh thật sự không trả lời được. Gương mặt lộ rõ sự đau đớn mà thứ tình cảm này đem lại.../* Angel Lyly Trúc là cây viết trẻ chưa được biết đến nhiều. "Je t'aime" là tác phẩm thứ hai sau "Sợi nắng" mà Angel đã viết. Tuy là còn nhiều thiếu sót nhưng vẫn mong các bạn sẽ đọc, cảm nhận và cho cô ấy lời nhận xét để cô ấy có thể có những ý tưởng mới hơn cho bài viết sau. Cảm ơn tất cả các bạn :D…
Viết thõa mãn otp nên có thể OCC nặng…
"A Ly, chúng ta bái đường. Từ nay, ngươi là người của ta. Dù phàm, yêu, thần, ma đều phản đối, ta cũng quyết không buông."Ly Luân nhìn hắn, mím môi, không nói.Ba hồi chiêng, hai người quỳ trước thiên địa.Nhất bái thiên địa.Nhị bái cao đường."Phu thê giao bái..."------Cảnh báo chơi bùa chơi ngải, có tình tiết gây ức chế, đọc không được xin bỏ qua. Then kìu!…
fanfic Ly Luân × Chu Yếm, có giam cầm, có cưỡng ép, có ngược, chống chỉ định với đọc giả có tâm hồn mỏng manh dễ bị tổn thương💗…
Đôi điều về những trái chanh. - Bookcover by @-_Riri_Obelia_- │Lime Team.…
Dùng vô tình viết nên bận tâm, dùng một đời nhớ về một khoảnh khắc. Triệu Viễn Châu một lòng muốn chết, nhưng Ly Luân hắn cũng không thực sự muốn sống. Nói đúng hơn, hắn sống chỉ vì một chấp niệm duy nhất. Điều gì sẽ xảy ra nếu Triệu Viễn Châu/Chu Yếm bộc bạch hết tất cả những điều mình cần nói cùng Ly Luân chứ không phải: "Ô là ngươi chọn, ly tán cũng là ngươi chọn." Nếu Tập Yêu Ti có được Ly Luân trong đội trước khi quá trễ thì mọi chuyện sẽ ra sao?…
\...Sợi nắng của tôi rụng nhiều quá, mỗi ngày đến thăm em lại thấy thêm một ít tóc vương vãi trên giường. Có những lúc dù tóc rối xù nhưng em không dám cầm lược vì sợ khi chải tóc sẽ rụng nhiều hơn. Đã bao lâu đâu mà sợi nắng của tôi lại rời khỏi thân thể người tôi yêu nhiều thế này. Em ăn ít hơn và nằm trên giường nhiều hơn. Rồi một ngày các bác sĩ y tá sắp xếp chuyển em qua một phòng bệnh khác. Xung quanh giường bệnh có rất nhiều loại máy móc và chúng được nối dây gắn lên thân thể em. Tôi không biết chính xác là chuyện gì đang xảy ra với em. Họ nói với tôi sẽ không còn bao lâu để em có thể tỉnh táo được như bây giờ.../* Angel Lyly Trúc là một cây viết trẻ chưa được biết đến nhiều. "Sợi nắng" là mẩu truyện ngắn đầu tay của cô ấy. Hy vọng mọi người sẽ bỏ chút thời gian để đọc, cảm nhận và cho cô ấy những lời nhận xét chân thành nhất về những khiếm khuyết trong bài viết này. Và Angel sẽ lấy đó làm kinh nghiệm cho câu chuyện sau. Cảm ơn tất cả các bạn.…
Phim đã hết từ lâu rồi nhưng kết phim đối với tui mà nói nó vẫn là một cái gì đấy ám ảnh nên tui vẫn cố chấp lụy phim đến tận bây giờ.Tui ship nhìu CP lắm, có chem vs Triệu Viễn Chu là tui ship hết á~🥰…
Cuối cùng cũng đợi được anhTác giả: Lương Nguyệt Vô ThêThể loại: đoản văn, ngôn tình, thanh mai trúc mã, ông trời tác hợpConvert: LYLYNHANNhân vật chính: Hứa Nặc, Cố ThànhVăn Án:Hứa Nặc mở một tiệm áo cưới tên "Cuối cùng đợi được anh"Tại tiệm áo nho nhỏ này, cô đã chứng kiến rất nhiều tình yêu của người khácCó cái tốt cũng có cái không tốt, Mỗi một đôi đều có câu chuyện khó quên của bọn họMà Hứa Nặc cũng vẫn đang đợi cái người mà vẫn luôn ở trong tim côMay mà cuối cùng, cuối cùng đợi được anh…
*Hắn gằn giọng, từng lời như dao cắt vào lòng, nhưng hắn không thể dừng lại. Cảm giác thiếu vắng Ly Luân là một cơn ác mộng vĩnh viễn.Chu Yếm quát lớn, mắt đẫm lệ, từng chữ như thoát ra từ một cái miệng đầy máu: -"Y sống, ta sống. Y chết, ta chết. Các ngươi không hiểu, không ai có thể hiểu... Các ngươi có thể chỉ nói lý lẽ, nhưng ta thì không còn lý trí nữa rồi! Nếu không có Ly Luân, ta không muốn sống nữa! Cái gì gọi là sống sót khi không còn ái nhân bên cạnh?!"*Tình yêu của hắn đối với Ly Luân là quá lớn, đến mức không thể chứa đựng trong lòng một thế giới vắng bóng y.- "Ngươi có hiểu không... Không có Ly Luân, ta không còn là gì cả. Không có y, thế giới này chẳng còn ý nghĩa nữa. Đừng nói với ta về bạn bè, đừng nói về hy vọng viễn vong... Ta muốn y quay lại, ta chỉ muốn y sống."-"Trác..Dực..Thần. Giết ta đi! Ta..cầu ngươi! Ta..van ngươi!".…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…
tui sẽ drop cái kia để làm fic này theo hướng hogwarts…
Truyện hơi chán🥲…
Truyện như tên... Trên đời này vốn không có hai từ "nếu như" vậy liệu nó có thì Khưu Khánh Chi có chọn cách ở bên Lý Bính một lần nữa? ------------------------------------------------Những mẫu chuyện nhỏ, lớn chữa lành cho otp, sẽ có vài chi tiết được thêm vào làm xoay chuyển cốt truyện gốc.Tất cả nhân vật đều không thuộc về tui, mọi người cứ gọi tui là Lyly là được.Bật mí: Hãy để ý bìa truyện để biết giai đoạn tiếp theo là nước mắt hay nụ cười:))))…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…