4,842 Truyện
Ký Ức Không Còn Gọi Tên

Ký Ức Không Còn Gọi Tên

67 0 47

"Ký Ức Không Còn Gọi Tên" là hành trình tình cảm kéo dài suốt gần một thập kỉ giữa hai người bạn thanh xuân Seo Yoon và Ji Hwan - những cảm xúc chưa từng gọi tên, những lần bỏ lỡ, những lựa chọn tưởng chừng bình thường mà hóa ra đã định hình cả tuổi trẻ.-----Seo Yoon chống cằm, nhìn trời một chút như thể đang cân nhắc rất nghiêm túc, rồi lắc đầu cười:"Được rồi. Nếu và chỉ nếu cậu tăng được 100 hạng vào cuối kỳ này, thì tớ sẽ suy nghĩ."Ji Hwan nghiêng đầu, nhíu mày:"Suy nghĩ? Không được. Cậu phải hứa sẽ thực hiện một yêu cầu của tớ. Chỉ một thôi."Seo Yoon khựng lại một nhịp, rồi chép miệng như thể chuyện đó chẳng ảnh hưởng gì đến cô cả:"Ờ, được thôi. Nếu cậu thật sự tăng được 100 hạng, thì tớ đồng ý làm một việc cậu yêu cầu. Nhưng mà-"Cô nghiêng đầu, cười nửa miệng, "Đừng có yêu cầu gì ngốc nghếch kiểu cõng cậu quanh sân trường đấy nhé."Ji Hwan cười tươi hơn cả ánh nắng sau lớp mây mỏng."Yên tâm, tớ có kế hoạch rồi."Seo Yoon liếc nhìn cậu một cái, thấy cái vẻ mặt hớn hở đó, bỗng nhiên... tim cô đập chậm đi nửa nhịp....…

Nơi Thanh Âm Dừng Lại

Nơi Thanh Âm Dừng Lại

37 5 7

Tên: Nơi Thanh Âm Dừng Lại (*)(*) Tên truyện được lấy từ tên ghép của hai nhân vật chính: Đình (dừng lại) - Thanh (âm thanh)Tác giả: Khoai Mọc MầmThể loại: Ngôn tình, chữa lành, sủng, 1v1Độ dài: Chưa xác địnhVì chị cả đột ngột bỏ trốn, cô thứ Trần Thanh ngây ngây ngô ngô được đưa lên thay chị kết hôn với cậu cả họ Dương - Dương Nhật Đình. Với cuộc hôn nhân này, Trần Thanh chẳng lấy gì làm bất mãn, vì dù có thế nào thì chăng nữa thì trong thế giới của cô cũng chỉ có vẽ vời. Trần Thanh nghĩ đơn giản là chỉ cần chờ chị cả về, cô sẽ nhường lại vị trí mợ chủ cho chị rồi tiếp tục sống một cuộc sống vô lo vô nghĩ. Đương nhiên, hiện thực thì không phải vậy. Trong phòng tranh chật hẹp, người đàn ông yêu chiều ôm lấy thân thể mềm mại trên ghế bành, cúi người đặt những nụ hôn lả lướt lên khắp cổ cô. Trần Thanh rùng mình, muốn đẩy anh ra nhưng cánh tay như chẳng có chút sức lực nào. Cô nghẹn ngào trước những cái vuốt ve dịu dàng của Dương Nhật Đình, thế rồi bất chợt ấm ức: "Ai nói cậu là quân tử thì đúng là chẳng có mắt nhìn người!" Dương Nhật Đình bật cười, thích thú ngắm nhìn đôi mắt long lanh ánh nước vô cùng: "Nếu không phải do em cứ nghĩ anh sẽ rời bỏ em để đi theo chị cả của em, anh cần gì phải miệt mài thế này?"-(*) Câu chuyện chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, một số chi tiết trong truyện chỉ mang một phần sự thật nhất định, tất cả những chi tiết còn lại đều không phải là thật.…