Một thằng con trai bổng một hôm thức dậy thấy trong quần mình không còn họa mi nữa[...] "chị có biết vì sao ko Kobayashi.. ""chị mà biết thì hỏi chú mày làm gì" --------------Tác giả: NaYuki9Lưu ý: ko mang tác phẩm này đi đâu hết, khi chưa có sự cho phép của tác giả.…
đây vốn là nơi để tập edit cho tới khi...nội dung như tiêu đề: ổ tự quắn của bạn vir phê cỏmột ổ tạp nham quắn quéo edit, write, review và thậm chí collecttất cả đều được viết/thu thập/edit lúc bạn vir của chúng ta đang phê cỏ :>everyday is a magical day =)))gửi mụt ngàn nẻ mụt từn iu với những ai ghé vào cái ổ nhảm l này <3bookcover by @adelinato aka tô xưn gái của @-Weather_Team-…
Tôi không biết từ khi nào mình bắt đầu quan sát cậu qua khe cửa lớp.Chắc là vào một chiều đầu đông, khi trời mưa và cậu ngủ gục trên bàn, tay vẫn còn nắm cây bút chì gãy.Mái tóc hơi ướt. Áo đồng phục xộc xệch. Gò má in một vết hằn từ cánh tay.Tôi giơ máy ảnh lên, không chụp. Chỉ... nhìn.Yêu ai đó một cách lặng thầm, hóa ra không cần nhiều dũng khí.Mà chỉ cần trái tim đủ đau.…
Chiều nay trời đổ mưa bất chợt, kiểu mưa Đà Nẵng ấy. Nó đến nhanh như tâm trạng con gái nhưng lại dai dẳng như deadline môn Toán.Tôi mắc kẹt trong thư viện, không mang theo áo mưa, ô thì chắc đang nằm trong ngăn bàn ở lớp. Huyền Trang thì trốn từ tiết ba, còn tôi thì ngồi ở cái bàn gần cửa sổ, gõ nốt file trình bày cho CLB Học thuật."A, thì ra có người đang stress." - Một giọng trầm quen thuộc vang lên sau lưng tôi.Tôi ngẩng đầu. Không bất ngờ lắm khi thấy Đinh Nguyễn Gia Huy kéo ghế ngồi xuống đối diện."Tao đang bận." - Tôi nói, gõ phím nhanh hơn để né ánh nhìn của nó."Tao cũng bận. Nhưng bận... nhìn người ta." - Nó cười. Mắt long lanh như thể trời mưa ngoài kia cũng đang nghe lén chúng tôi.Tôi liếc nó. Vẫn mặc sơ mi trắng, nút áo trên cùng mở hờ hững, kiểu vừa ngoan vừa khiến người khác muốn... dán băng keo lại.Mà tôi là người miễn dịch. Đúng không?"Đừng nhìn nữa. Nhìn lâu dính lời nguyền đấy."Gia Huy bật cười, chống cằm nhìn ra ngoài:"Tao cũng có lời nguyền. Cứ dính vào một người là không rút ra được."Tôi im lặng. Ngoài kia mưa vẫn rơi. Trong đây thì... hình như tim tôi hơi lệch nhịp.Tôi gõ tiếp. Được ba dòng, Gia Huy kéo nhẹ tay áo tôi."Ê Vy Anh, mày thích người như nào?"Tôi hơi đắn đo một chút:"Chắc là người trưởng thành. Giỏi hơn tao. Và... không làm tao mất tập trung."Cậu ta nghiêng đầu cười:"Chết rồi. Tao chỉ đạt tiêu chí cuối.""Tiêu chí gì?""Làm mày mất tập trung." Tôi định nhắc Gia Huy ngồi nghiêm chỉnh lại thì cái tên đó thì thầm:"Nhưng mà... mày lại đạt hết tiêu chí tao cần, Vy Anh.""...?"…
Thể loại: Xuyên không, tinh tế, đồng nhân, bàn tay vàng.Văn án:Một cặp chị em song sinh đến từ tinh tế tương lai vô tình xuyên đến thế giới conan lạc hậu, cùng chàng thám tử Kudo Shinichi bị teo nhỏ thành trẻ con phá án nhằm truy tìm băng tổ chức áo đen.Một ngày nọ, họ chợt phát hiện còn có một người nữa xuyên không đến thế giới này với âm mưu cực kỳ to lớn."Chị à, đừng kích động!" Cậu bé anh tuấn nắm tay nhỏ của cô bé bên cạnh, nhẹ nhàng vỗ đầu nàng, "Mọi chuyện còn có đó, bình tĩnh nào."Bị em trai xoa đầu chó, Norah mím môi, đáy mắt bừng lửa giận, "Đối phương muốn đoạt đi Kudo của Ran-silna, Cyril, chị muốn giết ả!"Cyril dịu dàng vuốt lông chị gái, thản nhiên nói, "Đừng kích động, nếu cô ta muốn mê hoặc Kudo yêu mình, vậy thì chúng ta chỉ cần..."Cậu ôn nhu cười, "Đánh Kudo đến khi nào tỉnh ra thôi.""Nếu cậu ta vẫn bị mê hoặc thì sao a?""Một cái không tỉnh, vậy...đánh thêm mấy trăm cái nữa."Shinichi đứng bên cạnh: "..." Này này, tôi nghe thấy mấy người nói đấy nhé!•••…
Một chiếc hệ thống nghi ngờ ký chủ của mình có vấn đề với câu cửa miệng là "ta nghi ký chủ nhà ta bị thần kinh"Một chiếc nữ chính đam mê xuyên không với câu cửa miệng "ngươi cứ việc đưa ta xuyên,ta làm nhiệm vụ hay không,không phải việc của ngươi :))!"Một chiếc nam chính chưa được tiết lộ đang nhìn tác giả với con mắt "tao tưởng mày tính viết bách ??:))??"Mỗ tác giả nào đó "truyện ta không hài lắm chỉ có ít yếu tố gây cười thôi ! Ta nhạt lắm ! ỤmỤ"Truyện ra tuỳ hứng ! Thỉnh các cao nhân nghiêm túc,truyện có yếu tố phi logic,mong quý dị tránh xa nếu thấy nhạy cảm với nó :vvv,càng nhận gạch đá ta càng phấn khích nhưng please đừng nghĩ ta bị bạo dâm ;))) ta chỉ zui vì có người mỏi miệng chửi ta trong khi ta thậm chí không quan tâm thoi~!:>>>…
Mai Anh là một cô gái được lớn lên trong tình yêu thương của tất cả mọi người trong nhà, tuổi thơ cô luôn tràn đầy tiếng cười, gia đình yêu thương nhau, dưới cô còn một em trai, lúc nào cũng bám lấy cô đòi chơi cùng. Một ngày nọ khi cô dẫn em trai đi chơi thì bị công ty đối thủ vừa bị ba cô làm phá sản bắt cóc, cùng đường chúng định giết cô và em trai để báo thù, cô vì bảo vệ em trai chạy thoát mà chết. Chắc có lẽ là cô nghĩ vậy vì khi cô mở mắt ra lần nữa thì cô đã ở một thời đại khác, là những năm 80 - 90 ngày xưa. Cô nhận được bức thư rằng khi thời điểm thích hợp xuất hiện cô sẽ trở về với nơi cô thuộc về, nhưng đợi tới thời điểm thích hợp mà bức thư nói là đến khi nào? Bản thân cô không tiền, không giấy tờ tùy thân, làm sao có thể sống tới lúc đó đây? Cô nhanh chóng bước lên con đường phải làm mọi nghề để có thể nuôi sống bản thân, đôi tay ngày trước chỉ để vui chơi thì giờ đây nó dùng để sinh tồn, ngày qua ngày cô càng học được nhiều điều mới từ thời đại của các bậc cha chú, để rồi càng trân trọng những gì trong tương lai. Cô gặp gỡ, tiếp xúc, cô ở quá khứ không còn cô đơn một mình mà có những người bạn, những người cô yêu quý...Đợi đến thời điểm được cho là thích hợp, cô có còn lựa chọn quay về nơi mình thuộc về hay là ở lại thời đại này bắt đầu cuộc sống mới?…