(Countryhumans) Bộ tứ xuyên không.
Thích thì đọc không thích thì đọc :))…
Thích thì đọc không thích thì đọc :))…
"Mày không có bố mẹ à?"Khoảnh khắc câu nói ấy thốt ra từ miệng tên đó, trái tim Nguyệt Dương Thanh như hẫng một nhịp...."Người nhà đâu nhất thiết phải là bố mẹ. Em còn anh nữa mà.""Anh là người nhà của em."Nhân vật thuộc quyền sở hữu của tác giảTruyện được đăng tại trên wattpad, vui lòng không REUP!Cover designed by @Alph16 (from Design Workshop of @wpstanvn)…
Ảnh bìa là của toi nghen…
Những mẫu chuyện ngắn của mình tự vẽ được đăng tải tại đây. Khám phá cuộc sống của những countryhumans khác.…
chủ yếu là countryhumans vẫn là nhìu nhứt…
Art book đầu tiên của tui…
Vài ba câu chuyện ngắn về Countryhumans…
nhớ ủng hộ mình nha mình hứa sẽ viết thật nhiều chuyện hay cho các bạn :)))))…
mong m.n không chê mình nhé…
Sau khi thoát khỏi kịch bản trong tựa game Otome ngược,cậu nhận ra mình không phải là nhân vật trong đấy…
Truyện là tôi viết theo cảm hứng và sở thích chứ không có gì phức tạmcách nhận biết đâu là top đâu là bot khi đọc bộ nàyTop x Bot <---- [ ai đứng đầu là top ai đứng sau là bot]Top x Bot x Top <---- [ ai đứng đầu là top đứng giữa là bot đứng sau là top]Đôi khi nó logic và xàmtôi cảnh báo chắc sẽ toxic và có H+( tôi viết H+ khá dở)Nó ảo tưởng và Logic, OCC?…
Đọc Warning và phần giới thiệu trước khi đọc truyện…
Tuy đây là lần đầu mong m.n ko chửi mình nhé…
Oneshot ngắn!…
Mấy bữa nay ko có cảm hứng viết truyện countryhumans nên tui lên YouTube coi sally ai ngờ nghiện luôn :)))). Đừng lo tui chỉ làm về artbook thui nha còn truyện countryhumans tui vẫn sẽ làm thêm.…
Bìa chuyện tác giả lấy trên Pinterest:đặt đơn đê đợi gì nữa!…
Việt Nam đặt chân đến ngôi trường của các quốc gia và gặp những người bạn...…
1 số ship tác giả ship:- Norway x Belarus- Canada x Ukraine- v.v…
Theo chân China- Cộng hoa nhân dân Trung Hoa- đứa trẻ vốn là con của hoàng tộc cao quý nhưng vì nghiệp của cha mình mà phải gánh chịu lời nguyên cướp đi vị giác, thính giác, thị giácCha cậu lấy danh bảo vệ cậu mà nhốt cậu lại trong căn phòng tối không ai biết đến sự tồn tại Lâu dần cảm xúc bị bào mòn khiến cậu chả còn cảm nhận được gì. Mọi thứ cứ tưởng ngỏ cụt cho đến hôm đó! Năm cậu tròn 22t!…