123 Truyện
phí nặc đại lục bách khoa toàn thư

phí nặc đại lục bách khoa toàn thư

724 10 3

Cường cường, kỳ huyễn ma huyễn, dị thế đại lục, kỵ sĩ cùng kiếm, châu âu, mỹ công, chủ côngThấp ma đặt ra, chính thống tây huyễn mạo hiểm văn, mỹ cường chủ công.Công là bác học liền độc miệng, mạnh mẽ lại lười nhác, mặt ngoài ôn nhu văn nhã kì thực phúc hắc đẩu S, yêu thích đem túng quẫn đến không đất dung thân, khí tràng mạnh mẽ thế nhưng ôm bất động thụ học giả hình pháp sư ~Thụ là thiện lương liền khắc khổ, chính trực không cổ hủ, đoàn kỵ sĩ tấm gương, dễ dàng thẹn thùng đồng thời một thẹn thùng liền lên mặt cấm dục hệ thánh điện kỵ sĩ, một cái tay có thể đem công vác đi hình người trung khuyển ~CP nhất định muốn đứng vững vàng nhá _(·ω·" ∠)_Phía trước tinh khiết mạo hiểm, mặt sau ô ô ô, mục tiêu của chúng ta là đổi một trăm loại tư thế đẩy ngã thánh kỵ! (ノ *·ω·) ノ đẩy ngã! (ノ *·ω·) ノBộ phận đặt ra tham khảo tự: DND quy tắc, long đằng thế kỷ, hắc ám tinh linh ba bộ khúc, chiếc nhẫn vương, phù thủy, liệt hỏa ma bụi, cùng với không biết nơi nào xem ra thông thường kỳ huyễn đặt ra=====Vai chính: Evander ┃ vai phụ: Palos, Phills, Alkaios ┃ cái khác: Tây huyễn, mỹ cường, chủ công\nguồn: https://dithanbangdanilam.wordpress.com/2017/06/08/raw-qt-bach-khoa-toan-thu-ve-dai-luc-feanor-%E8%B4%B9%E8%AF%BA%E5%A4%A7%E9%99%86%E7%99%BE%E7%A7%91%E5%85%A8%E4%B9%A6/…

Bản Ca Cuối Cùng

Bản Ca Cuối Cùng

1 0 3

- Tác giả: Charis - Thể loại: lãng mạn, học đường, cảm động Trích đoạn: " [...] Thục Khuê cầm trên tay một bó với nhiều loài hoa khác nhau: hoa ly màu vàng, cẩm tú cầu, hướng dương và mẫu đơn. Cô đi giày trượt băng cầm theo một cây đàn violin gỗ, trượt đến giữa sân băng Thục Khuê đặt bó hoa xuống sàn băng, đưa tay tháo thiết bị trợ thính ở hai bên tai xuống. Thục Khuê đặt chiếc violin lên bờ vai mảnh của mình rồi ngẩng cao đầu nhìn lên ánh đèn, hít một hơi thật sâu.Thục Khuê cầm cây vĩ giơ lên cao, bắt đầu di chuyển cây vĩ lên dây đàn tạo một giai điệu ngọt ngào không kém phần đau lòng. Dù không nghe thấy gì nhưng người khác nhóm của Nhã Đoan và Huy Vũ đều nghe thấy và cảm nhận nhưng giai điệu mà cô tạo ra. Đàn được một đoạn giữa của bài hát, cô có thể nhìn thấy loáng thoáng hai bóng dáng quen thuộc đó là Lâm Vũ và Thiện Mỹ, hai người đang đứng trên khán đài nhìn xuống bên dưới, sống mũi cô bắt đầu cay, hai bên mắt cũng dần đẫm lệ. Cô vui vì có thể thấy họ một lần nữa trong tưởng tượng, buồn vì không thể chạy đến mà ôm lấy họ. Dòng lệ từ mắt cô lăn dài trên gò má đang ửng hồng, Thục Khuê một lúc đàn một say mê hơn bản ca này là cô dành cho hai người họ, hai người mà cô hết mực trân quý. Bản ca này là cô tạo nên, một bản ca đầy cảm xúc, nơi mà cô đã gửi gắn bao tâm sự vào nó, là một bản ca để cô tưởng nhớ đến hai người họ với vàn kỉ niệm đẹp đẽ. Thục Khuê cố gắng không để tiếng nấc của mình vang lên trong khán phòng, dù không thể nghe thấy gì nhưng nó là do cô tạo nên [...]…

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

Vụ thảm sát kinh hoàng ở thị trấn Zoldiac

2 0 1

Ngày xửa ngày xưa ở một thị trấn nọ có tên Zoldiac, đây là một thị trấn nhỏ xinh đẹp, người dân ôn hòa, điềm đạm, mọi thứ ở đây hoàn toàn tốt đẹp, hạnh phúc tràn đầy trên những con phố nhỏ....Cho đến khi đêm kinh hoàng đó xảy ra...-------------------------------------------------------------Đó là một đêm trăng non, mọi thứ im lặng đến tột đỉnh, im lặng đến mức ta có thể nghe rõ tiếng chó sói hú như đập vào tai.... Không một tiếng người nói chuyện cười đùa náo nhiệt như mọi khi, kể cả lũ dế cũng nhanh chân chạy trốn vào hang ổ của mình.....Bỗng [ Kyaa...aa....aaaaaa.....a...] một tiếng hét của phụ nữ đáng sợ vang lên trong đêm, tiếng hét thống khổ nhỏ dần, nhỏ dần rồi biến mất trong một con ngõ hẻm tối tăm, ẩm ướt ở cuối con phố - nơi chỉ có lũ chuột ẩn mình...[phụt...phụt...phụt] Những ánh đèn từ những ngôi nhà ngày càng nhiều, người ta đổ xô ra đường, chạy ập đến nơi phát ra tiếng kêu kinh khủng kia.........Trong con hẻm tối tăm bốc ra một mùi tanh nồng nặc khiến cho những người ở gần như muốn chạy lại một gốc cây để ói ra bữa tối chưa kịp tiêu hóa của mình.Rồi một người đàn ông trung niên đem cái ánh sáng lấp lóe từ cây đèn dầu cũ nát cho tôi.....Một sự im lặng rợn tóc gáy... Mọi người, kể cả tôi ai nấy đều không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình....Đó là một người phụ nữ với mái tóc màu nâu nhạt loang lổ màu máu, trên khuôn mặt cô ta vẫn còn in ấn sắc thái kinh hoàng, sợ hãi đến tột độ.... Nhìn lướt đến bụng người phụ nữ.... nó bị xẻ làm hai, nội tạng rơi vãi trên đ…