Xuyên không gặp tình yêu vĩnh cữu
Thể loại : np , nữ phụ văn, he Nội dung :đọc đi sẽ biết =))#np #hài #h #namcuong #nucuong…
Thể loại : np , nữ phụ văn, he Nội dung :đọc đi sẽ biết =))#np #hài #h #namcuong #nucuong…
nếu anh mở quán cà phê thì em sẽ đến chứ?!ooc!bad words…
" Em bé nhà bạn đáng yêu quá, cho mình nựng bé một xíu được không ? "…
Đọc đi rồi biết! Giải thích dài dòng...…
Trên đầu cô có hai cái sừng do chồng tương lai và em gái cùng cha khác mẹ còn cái gì có thể nực cười hơn. Rồi cô gặp anh người đàn ông của cuộc đời cô.…
Rõ ràng anh là người ngoại tình. Rõ ràng anh là người buông tay vậy tại sao khi cô đi rồi anh lại bày ra cái bộ dạng đó chứ. Nực cười mà…
Đây là truyện ngắn 10 chương về một mối tình đơn phương.…
Công thức pha chế giải khát dành cho ngày hè nóng nực, giá rẻ, dễ tìm mua ,dễ làm . Tình yêu dành cho bà xã nhỏ bé…
truyện cũ thôi nhưng không có ai đọc liền không có động lực mà cày ಥ‿ಥ…
Ngôn tình .ước mơ của một cô gái .mafia.tìm em nhưng không thấy . học bá tôi muốn theo đuổi anh . diễn biến câu truyện mời đọc giả đón xem…
Chồng từng là tay sát gái có tiếng, hào hoa phong nhã nhưng cũng hay ghen tuông, song cũng thuộc hạng cực sủng phu nhânNếu vậy, cuộc sống sẽ ra sao?Truyện viết bởi author Yi và Arile thuộc BLIMTEAM_zBLIMTEAM xin chắc chắn rằng chuyện chỉ được đăng trên Wattpad nhà @BLIMTEAM_z thôi ạ ngoài ra nếu các cậu thấy ở những trang khác - đó là trộm fic của bọn tớ ạ.Các trang như : truyenfun.com, yeudoctruyen.com, truyenkul.com ...v..v bọn tớ hoàn toàn không đăng ạ,nếu các cậu có thấy xin hãy báo với team chúng tớ ạ,chân thành cảm ơn.…
Thể loại ABO×🔞…
Đây là một mẫu chuyện ngắn vui vui…
Người ta thường nói: "Tình yêu tuổi học trò là loại tình cảm đẹp nhất, trong sáng nhất và đáng nhớ nhất của một đời người" Nguyên nắm lấy cổ tay tôi, tay nó siết chặt, chặt đến nổi thấy được cả gân tay của nó nổi lên. Tôi mặt nặng mài nhẹ nhìn nó, bày ra bộ mặt khó chịu:"Mày còn muốn gì? Muốn tao làm trò cười cho cả trường này mày mới mãn nguyện hay sao?""Mày nghe t giải thích đã...""Không"Chắc do nhìn thấy được thái độ tức giận của tôi nên Nhật Nguyên dần nới lỏng tay nó. Tôi trả lời rồi dứt khoát rút tay ra. Cổ tay tôi hiện rõ năm dấu tay của nó. Tôi bước nhanh về phía nhà xe, lúc này, tôi chỉ muốn chạy thật nhanh phóng xe về nhà nhưng..... Mắt tôi bắt đầu cay xòe, màn sương mờ ảo dần hiện ra trước mắt, thế rồi nước mắt cứ liên tục tràn ra không tài nào kiểm soát được nữa. Tôi òa lên khóc nức nở như một đứa trẻ lên 3. Ai bảo con gái chuyên Hóa là mạnh bạo, khô khan? Thật ra, trước mặt người khác tôi chỉ cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng họ làm sao biết được bên trong tôi đã cố kìm nén đến mức nào. Nhưng tại sao.. hôm nay tôi lại chẳng thể điều khiển được cảm xúc của mình thế này? Bỗng một vòng tay từ phía trước ôm choàng lấy tôi, kéo tôi vào lòng. Tôi không kịp phản ứng cứ thế để họ ôm chặc tôi. Khoảng vài giây sau tôi mới lấy lại được ý thức, mùi hương trên người này tuy lạ mà quen, là cam bergamot. Nguyễn Hoàng Nhật Nguyên!?_đầu tôi bỗng nhảy số. Tôi dùng hết sức bình sinh còn sót lại trong người đẩy cái người đang đứng trước tôi ra nhưng lại bị siết lại ôm chặt hơn vào lòng.…
Ngã tư đường...Anh và cô dường như trở thành người xa lạ sau đêm hôm ấy. Chỉ một lời nói, chỉ một hành động cứ ngỡ rất nhẹ nhàng... anh nhận ra mình đã mất tất cả. Cô bỗng xuất hiện, đối diện anh, ngay ngã tư đường, ngày hôm nay.... cô vẫn xinh đẹp, vẫn khiến anh xao xuyến, nhưng sao lại xa xôi đến thế. Anh chợt bật cười, cười cho bộ dạng của mình lúc này và cười cho cái định mệnh trớ trêu của anh và của cô nữa...Anh đang nhìn cô, với một ánh mắt phức tạp, một biểu cảm vô hồn không rõ. Cô cố gắng mỉm cười, cố tỏ vẻ rằng mình vẫn ổn, vẫn bình thường và chẳng có gì đau khổ cả... Nhưng chợt nhận ra hành động vừa rồi thật vô nghĩa... vì giờ đây, anh chẳng còn liên quan đến cô, chẳng còn là gì trên cuộc đời của cô nữa. Tại sao phải quan tâm đến suy nghĩ của anh ta, trong khi anh ta còn chưa từng nhớ đến tâm trạng của cô. Thật nực cười!!!...Họ bước qua nhau như chưa từng quen biết. Bước qua như chưa từng có sự ràng buộc. Anh bước đi mà vô cảm. Cô bước lạnh nhạt như họ chưa từng gặp nhau. Họ đã đi qua như thế, phủi bỏ tất cả những kí ức, thời gian qua. Bỏ lại những hoài niệm như chưa từng sở hữu...Cô đi ngang qua anh mà lòng nhẹ tênh, trống rỗng. 60s mà đèn giao thông hiển thị dài như cả thế kỉ. Ừ! Cuộc đời chỉ giới hạn 60s để 2 con người đưa ra quyết định cuối cùng về quan hệ giữa chính họ, và rồi... họ lại bỏ lỡ nhau.-"Liệu, anh có được chấp nhận một lần nữa?"...
Một câu chuyện của bản thân mình, thế thôi!…
Kỉ niệm của cô gái mắc căn bệnh Hanahaki…