1,543 Truyện
Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi!

Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi!

1,053 8 1

Tên truyện: Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi! (Tây Song Trúc Đồng nhân phiên bản Hiện đại)Thể loại: H + Givebirth + SMTác giả: GióBiên tập: RaphRAPH CÓ LỜI MUỐN NÓI:Chân thành cảm ơn bạn kieu****** đã gửi một số ý tưởng mà bạn Gió có sử dụng trong đoản văn "Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi" này, thông qua Form Yêu cầu viết truyện được gửi tới cho Raph! Vì văn chương có hạn và hứng thú trồi sụt nên tôi đã chia sẻ kho dữ liệu đó tới cho những người có khả năng chuyển thể ý tưởng thành truyện tốt hơn, kết quả là nàng Gió đã ngắm được một vài ý tưởng hay ho và sử dụng chúng trong câu chuyện bên dưới. :p Link Form Yêu cầu viết truyện vừa đề cập:https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSc7xOfCe9Ol0QhvpnI1_ux_uB42dYD6KITr8TO6Y75qOoxQVg/viewform?usp=sf_linkĐoản bên dưới sử dụng thiết lập nhân vật từ truyện Tây Song Trúc của tác giả Thập Cửu Dao. Những bạn chưa đọc nguyên tác truyện này thì Google nhé. Trong nguyên tác, kết thúc truyện là gia đình một người - một trúc, cùng đàn con nhỏ sống hạnh phúc với nhau. Thế nhưng, người và linh vốn khác biệt, Lục Hoàn Thành của nguyên tác cũng đã để lại cho chúng ta một câu hỏi chưa được giải đáp: Lục Hoàn Thành thấy thọ mạng của loài người mà nói thì chỉ là một chớp mắt trong dòng đời vô tận của Yến Sâm, vậy sau đó, thì hai người phải làm thế nào?"Đừng làm nữa, Trúc Tử vỡ ối rồi!" được xây dựng bối cảnh từ thắc mắc trên, tuy nhiên, trong giới hạn của một đoản văn, truyện sẽ không xoay quanh tâm lý cùng tình tiết truyện, mà chỉ xoay quanh 2 vấn đề: H và SINH TỬ. =))))))))))…

Người theo đuổi ánh dương

Người theo đuổi ánh dương

49 12 3

Vì quá thích một truyện trên wikidich và cảm thấy chưa đã lắm nên mình đã viết nên bộ truyện này theo sở thích của mình. Các bạn có thể coi đây là bộ Đồng nhân của truyện đó. P/s: Nếu bạn nào tò mò truyện gốc trên Wikidich và có ý định tìm hiểu thì đây là tên truyện: (Thần thoại) Cùng thần đồng hành 300 năm. Truyện này chỉ có bản convert thôi, có thể một số bạn sẽ không quen, còn mình thì đọc nhiều năm rồi nên quen, theo cảm nhận của mình thì truyện tác giả viết hay cực kỳ nhưng mình thấy thiếu gì ấy.-----Enjoy-----"Nếu tình yêu là một lựa chọn Ta chọn yêu người trong thầm lặng. Chỉ như thế, ta mới không nhận được lời từ chối.Ta chọn yêu người trong cô độc. Vì nơi đó không ai có được người ngoài ta.Ta chọn yêu người từ xa. Vì khoảng cách sẽ là tấm chắn bảo vệ ta khỏi tổn thương.Ta gửi nụ hôn người trong gió. Chỉ bởi làn gió mềm mại hơn môi ta.Ta chọn ôm người trong giấc mơ. Vì trong mơ, người sẽ không đẩy ta ra xa..."---Ra đời ở tầng thứ 9 Địa Ngục, lọt vào trong mắt Iva là một mảnh đất o bế đen trắng hoang vu, cho đến tận khi một sợi quang minh chiếu sáng thế giới.Cuộc nội chiến diễn ra, Thiên sứ Lucifinil sa đọa.Địa ngục trầm luân chín ngày chín đêm. Thượng Đế Jehovah đứng ở phía trên động không đáy nhìn Lucifinil, Ác quỷ Iva đứng ở phía xa nhìn Thượng Đế.Giờ đây Iva mới ý thức được bản thân hình như... yêu thầm Thượng Đế.---Iva: "Trót yêu một người chú định không yêu ta, ta phải làm sao bây giờ?"Khuyết danh: "Ngươi có chắc là người đó sẽ mãi không yêu ngươi?"…

Từng Yêu Hơn Sinh Mệnh

Từng Yêu Hơn Sinh Mệnh

7 0 7

Có những người đến với đời ta như một cơn gió. Nhẹ nhàng. Lướt qua. Nhưng để lại cả một mùa thương nhớ.Mai Hạ Vũ Lâm - cô gái lớn lên giữa thị trấn biển nhỏ, nơi mỗi con sóng đều biết tên cô vì tiếng cười rộn rã hàng ngày. Cô sống như ánh mặt trời, như gió trời - phóng khoáng, nhiệt thành, thẳng thắn đến ngốc nghếch. Ai cũng nói cô rực rỡ quá, đến mức người khác phải chói mắt. Nhưng chẳng ai biết, cô cũng từng cô đơn, cũng từng lặng lẽ khóc khi không ai thấy.Rồi một đêm định mệnh, hội chợ ồn ào và ánh đèn lập lòe, cô gặp Vũ Lê Hải Phong. Một chàng trai chỉ hơn cô một tuổi, nhưng ánh mắt lại già cỗi hơn cả thế giới. Anh không khóc, không nói, không xin giúp đỡ - dù đang bị chính người thân đánh đập giữa chốn đông người. Cô không biết anh là ai. Nhưng vẫn lao vào. Cãi tay đôi với chủ quán. Bảo vệ một người xa lạ như thể đã quen từ kiếp trước.Kể từ hôm đó, thế giới của Hải Phong không còn chỉ là màu xám.Anh là gió - vô định, hoang dại, từng nghĩ không ai có thể chạm vào mình. Nhưng Vũ Lâm là ánh sáng. Và ánh sáng... làm ấm cả cơn gió lạnh.Họ yêu nhau theo một cách vừa điên rồ vừa dịu dàng. Không hoàn hảo, nhưng chân thật. Không nhiều lời hoa mỹ, nhưng lại khắc sâu từng hành động. Cô dạy anh cách tin, cách cười, cách sống lại. Anh dạy cô cách lặng im, cách thấu hiểu nỗi đau không có hình hài.Nhưng ánh sáng - rực rỡ nhất, lại là thứ dễ tắt nhất.Và khi mất đi rồi, người ta mới biết... có những người chỉ xuất hiện để cứu rỗi một linh hồn.Rồi rời đi. Nhẹ như chính cách họ đến.…