Trẻ con
Em Tú 5 tuổi thích anh Sinh 9 tuổi…
Em Tú 5 tuổi thích anh Sinh 9 tuổi…
NƠI THỜI GIAN NGỪNG LẠI.Author: OKAMI.Disclaimer: They belong to each others (hí hí).Genre: fluff, pink, sad (muốn gì thì cứ tự nhiên bốc 1 từ mà chọn). Pairing: familly (YunJae – Min), YooSuHo.Status: series oneshot – 2 oneshots. Rating: PG.A/N: Tự nhiên phát hiện tên fic trùng tên 1 bài hát Việt.Mà... mình thật ham hố, rõ ràng đã biết mình không phải dạng author lấy được giọt nước mắt nào của ai mà vẫn cứ ham... thôi thì ai đọc cứ như là giải trí đi vậy. Fic này ý tưởng viết ra trước khi Min khóc, nên đừng ai bảo là vì Min khóc nên Kami viết nhé. Dù là không hay đi nữa, thì đây cũng là fic đầu tiên Kami viết về family trọn vẹn, mong mọi người ủng hộ.Oneshot 1: Tặng tất cả những fan Min mà Okami quen biết! (đặc biệt là Dol xanh biển). Oneshot 2: Tặng Méo! Summary:Nơi thời gian ngừng lại... có là vĩnh hằng không anh? Nơi thời gian ngừng lại... có gì không anh? Ngoài một màng sương trắng?…
Không chỉ dừng lại ở hôn…
Tình yêu mình còn không anh?…
Tại sao mình nhắn mãi mà em ấy không rep nhỉ?Bận à?…
Cầu vồng hiện lên là ngày mà anh có em…
Khi em ngủ,cũng là lúc anh rời đi…
Do đây là fic chuyển ver nên có vài điều hơi hư cấu như: Set gà bằng tuổi nhau, Chíp em ít nhoi,..... mong mấy bạn thông cảm ^^-----------------------------Cứ như vậy, ô cửa sổ nhỏ và khoảng sân sau, một người xem, một người chơi, một người ngắm, một người cười. Dưới ánh tà dương đỏ rực vùng trời phía Tây, hai khung cảnh tưởng như chẳng liên quan gì đến nhau, lại bình yên, hạnh phúc đến lạ thường.…
• Identity V • drabble (non-R/R)• EvelynFlorian • FrederickFlorian • RichardFlorian • NortonFlorian (...)• Hiếm khi update, xin lưu ý___#Kai…
em sẽ là người duy nhất mang lại cho anh mọi sung sướng…
Jones gia bổn tiểu hài tử ngày nọ phát hiện, chính mình ba ba tựa hồ xa không ngừng hắn biểu hiện ra ngoài như vậy đơn giản.Có thể là không quá điển hình mang cầu chạy. Quốc thiết, phi ABO, tuy vô chính diện miêu tả nhưng không thể tránh né đề cập nam tính sinh con ám chỉ, lôi giả thận nhập.…
"Tớ iu Đạt mà Đạt không iu tớ àa?""Thôi mày biến dùm tao cái"…
Đầu gối trái em rách dây chằng nhưng cái đau khiến người ta nhói tim lại nằm ở chỗ: suốt hành trình đó, em không để ai biết mình đang đau.Không ai kêu "cắt", nhưng chính cơ thể em đã tự chọn điểm dừng.Em không té, em chỉ rơi khỏi điểm cân bằng giữa khát vọng và giới hạn cơ thể. Và người chứng kiến... ước gì mình nhìn thấy sớm hơn.…
Nếu một ngày em là con người...…
"Anh Giang ơi,hoàng hôn tới rồi,ra xem với em đi""..."…
Các mẫu truyện ngắn tớ rảnh tay nên viết mong mn không chê 💕…
" Kể từ hôm nay, anh sẽ là Vườn địa đàng của em..."…
"Eo ơi, đúng là đồ con mèo."…
Một mẩu chuyện nhỏ về chính bản thân tôi...…