作品 Tác phẩm: Người nói Paris chẳng có ánh nắng mặt trời/ 你说巴黎无晴天作者 Tác giả:退休预备员战山为王/破镜重圆Chiến Sơn Vi Vương / Gương vỡ lại lành摄影兼设计师哥哥 VS 退役电竞冠军弟弟Nhà thiết kế kiêm nhiếp ảnh gia - Ca Ca (Anh) VS Quán quân thể thao điện tử đã giải nghệ - Đệ đệ (Cậu)Đây là bản dịch, vui lòng không đem đi nơi khác, xin cảm ơn ! 🥰…
Tên truyện: Trời XanhThể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, nhẹ nhàng, ngọt ngào, 12 cung hoàng đạo.Tình yêu cũng như bầu trời, có lúc rực rỡ, có khi âm u, nhưng sau tất cả vẫn bao la và dịu dàng. Mười hai con người, sáu chàng trai và sáu cô gái, mỗi người một tính cách, một câu chuyện riêng, nhưng đều tìm thấy tình yêu giữa bầu trời thanh xuân. Đây là câu chuyện về họ - những người trẻ đi tìm tình yêu chân thành và trưởng thành qua năm tháng...…
- Tên Truyện : Draco Đích Tam Quốc Chi Lữ- Tác Giả : U Linh Ái Cp- Editor : -_Glycine_-- Beta : -_Glycine_-- Tình Trạng Bản Gốc : Hoàn- Tình Trạng Bản Edit : Đang Hoàn Thành- [ - Yêu cầu : Không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép!! ]…
Một đoạn về truyền kỳ thủ môn Clemens đi l·ên đ·ỉnh chuyện xưa.Ở sân bóng thượng, hắn là sở hữu tiên phong ác mộng, đôi tay kia căn bản vô pháp vượt qua.Ở sân bóng hạ, hắn là truyền thông sủng nhi, không chút nào cố sức là có thể bắt lấy mọi người ánh mắt.Sở hữu tiên phong đều hận hắn, sở hữu fan hâm mộ đều yêu hắn.Mà Clemens mộng tưởng chưa từng có thay đổi:Trở thành vĩ đại thủ môn, đúc huy hoàng!1. Chủ nhiệt huyết cạnh kỹ, thi đấu cùng jq tề phi2.CP Kaká công, đề cập giới đá banh chân nhân, có lẽ có YY tình tiết, không mừng vỗ nhẹ…
"Và cứ như thế mỗi khi trời mưa, để gội rửa thế giới này, trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho cuộc sống, để nhắc nhở chúng ta phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau."#Part6.♥...Truyện được viết bởi Mộc Di, được đăng tải duy nhất trên Wattpad. Các trang khác đêu là copy, acc khác đều là fake.…
Thùy Anh là con gái nhưng tính tình ngỗ nghịch. Đá bóng với mấy thằng con trai trong xóm không bao giờ lép vế. Ngồi quán net chơi điện tử mạnh dạn chửi thề tới mấy đời nhà người ta. Mẹ Thùy Anh cho rằng trời ban nhầm giới tính cho con gái. Đến một ngày Thùy Anh bắt đầu dịu dàng, nó cài hoa lên tóc, mỉm cười duyên dáng với những thằng từng đá bóng cùng. Ngày đó Thùy Anh đã biết yêu. Quan trọng hơn hết là thằng nó yêu lại là cái thằng oan gia ngõ hẹp với nó. Thế mới quái!…
Chu Nguyệt: cô gái trầm lặng, ánh mắt dịu như gió thu, luôn giấu đi những tổn thương sau nụ cười nhẹ.Dương Trạch Yến: cậu trai lạnh lùng, thích ngủ, ghét ồn ào, học giỏi đến khó hiểu.Một người lặng lẽ tìm bình yên,một người giả vờ bình yên để che giấu cô đơn. 🍂Ngày viết: 11/11/2025…
Rồi chúng ta sẽ đi qua thật nhiều khoảng trời. Thế nhưng, chỉ có khoảng trời của những năm thanh xuân tươi đẹp là sẽ khắc thật sâu vào tâm khảm của mỗi người chẳng thể nhạt phai. Năm ấy, có tiếng giảng bài êm ả, có vạt nắng trong lành chiếu vào đáy mắt ai bừng sáng, có tiếng guitar dịu ngọt, có tiếng ai hát ngân nga, có tiếng reo hò trên sân vận động trong một chiều huyên náo, có tiếng nước mắt rơi lặng lẽ trên trang sách khi đêm buông. Chúng ta rồi sẽ biến mất, chỉ có trời xanh là còn mãi, ôm vào lòng những kỷ niệm của mỗi người. Để rồi, một mai, khi quay trở lại, trời xanh sẽ thả xuống những cuốn băng ký ức, để chúng ta vừa xem, vừa khóc, vừa cười, bảo sao năm ấy bản thân lại nhiệt huyết đến thế, lại hồn nhiên đến thế, lại ngu ngốc đến thế. Ai cũng có thanh xuân của riêng mình, và có những kỷ niệm. "Hãy thả vào khoảng trời những kỷ niệm..."…
Có phải sự hiểu lầm hay niềm tin giữa họ không đủ ? Để họ phải như hôm nay và một lần nữa họ tìm lại nhau họ sẽ hạnh phúc , sẽ không còn nổi đau nào nữa ? Mong mọi người ủn hộ hihi…
[Anh đến cùng mùa hạ, chẳng may khi rời đi cũng đem chúng theo.]Hà Nội năm 2017, lần đầu tiên em gặp anh ấy.Hà Nội năm 2017, cũng là lần đầu tiên em bỏ lỡ một người.Mùa hạ năm nào cũng đến, còn anh chỉ đến bên em một lần trong đời. _____Ngày viết: 29/05/2024Ngày đăng trên wattpad: 24/06/2024Ngày kết thúc: __/__/20__…
Giang Nguyệt, cô gái 15 tuổi học vượt lớp, dịu dàng như ánh trăng giữa đêm tối, chuyển đến một ngôi trường mới.Tại đây, cô gặp Lục Tinh Dã - chàng trai 18 tuổi với tuổi thơ đầy bóng tối và trái tim đầy khát khao Tình yêu của họ nhẹ nhàng mà sâu sắc, nhưng cuộc đời chẳng dễ dàng khi căn bệnh nghiệt ngã ập đến. Một câu chuyện về tình yêu, mất mát và lời hứa không bao giờ buông bỏ.…
Tên: Chung cư Lâm Viên - Đêm trăng máu.Thể loại: Tình trai, kinh dị, chết chóc, 1v1, nhiều couple, linh dị,...Tác giả: Mía Ngọt.Bìa truyện: Rái cá (Rai cuteo)!!! Truyện chỉ được đăng tại watpad nhu090909 và mỏ truyện. Nghiêm cấm chuyển ver, ăn cắp ý tưởng, để ad biết là tới số với ad!!!Nhân vật chính:Dịu dàng vui tính kỳ quái quỷ công: Trần Nguyễn Tuấn Anh (anh hàng xóm)Ngoan ngoãn đôi lúc có phần hài hước, hơi yếu đuối thụ: Lê Anh Khoa. Văn án:Tôi là Lê Anh Khoa, năm nay mười lăm tuổi. Tôi sống ở Hà Nội suốt mười năm thì gặp sự cố.Khi đó, cả gia đình tôi đi chơi trên núi nhưng bị một chiếc xe tải đâm trúng. Cả gia đình, chỉ có mình tôi là sống sót sau vụ tai nạn.Tôi nhớ khi mẹ sắp mất, mẹ đã thì thầm với tôi rằng: "Cầm tiền về chung cư ở Đà Lạt học...."Sau khi hỏa táng cho ba mẹ, tôi cầm tro cốt họ về Đà Lạt sinh sống. Tôi đến căn chung cư mẹ nói.Tôi biết đường đi, hồi còn bé tôi đã từng sống ở đây đến năm năm tuổi thì chuyển đi. Cũng từ đó mà tôi đã gặp những chuyện kỳ quái, những kẻ bắt nạt tôi ở trường sau khi đến thăm nhà tôi đã biến mất.Tôi cũng kết âm hôn với quỷ.…
Ở một nơi không có tình yêu hay oán hận, không có cái chết đe dọa sự sống, liệu có một ai vui vẻ hưởng thụ sự tồn tại vĩnh hằng đó?Khởi điểm dòng chảy của con người là sinh mệnh, vậy khi kết thúc một cuộc đời, họ sẽ đi về đâu?Có một nơi gọi là Linh Hồn Khách Trạm luôn chào đón họ - Điểm đến cuối cùng của con người khi họ hiện hữu trong hình dạng linh hồn. Tuy nhiên, nhất định phải chết oan mới tìm được khách trạm. Nó nằm tại vùng đất rộng lớn giữa trung tâm thành phố của các quốc gia trên toàn thế giới, lẳng lặng chiêm ngưỡng vẻ thối nát ghê tởm ẩn giấu dưới vỏ bọc phồn hoa đẹp đẽ của thế gian. Tồn tại đã mấy vạn năm, nhưng không một người nào có thể nhìn thấy nó.Trong khách trạm có một người bị nguyền rủa trong mấy ngàn năm. Không bệnh, không già, không chết. Sống một cuộc đời vĩnh hằng là chủ nhân của Linh Hồn Khách Trạm - Y Đà La. Có nhiệm vụ giúp đỡ mỗi một oan hồn điều tra về cái chết của họ, nếu không thành công, linh hồn trở thành oán linh, chủ nhân khách trạm phải chịu trừng phạt thất kiếm xuyên tim.Thế nên, bất tử cũng chưa chắc đã tốt....Chủ nhân khách trạm luôn dẫn dắt các lữ khách bước vào một thế giới ma mị, thần bí và ngập tràn kích thích. Nhưng ở nơi ấy cũng có tình yêu lãng mạn, can trường, vị tha và sự hy sinh. Có lẽ một vụ án bí ẩn nào đó trong Linh Hồn Khách Trạm sẽ là nỗi sợ sâu thẳm nhất trong tâm hồn của những người còn sống, và họ đã sẵn sàng đón nhận án phạt thuộc về mình hay chưa?Sinh tử của người sống, sớm có định sẵn. Mỗi ngư…
Tôi chưa từng nhìn thấy bình mình những sau khi nhìn thấy rồi lại vì vẻ đẹp của nó mà say đắm cả một đời, dành cả thanh xuân của mình để đuổi theo thứ ánh sáng ấy, không chỉ vì sự dịu dàng của nó mà còn vì....…
Tên cũ : Lệ Thuộc Và Chiếm HữuTác giả : Vườn Cây Trái Bốn Mùa Edit : Vịt Số chương : 12 chương Trạng thái : Đã hoànThể loại : Tâm lý - học đường - nhẹ nhàng - ám ảnh chiếm hữu - chữa lành - trưởng thành cùng nhau - truyện ngắn trước khi ngủ.Giới thiệu :Tôi cứ nghĩ nó là người bạn thân nhất.Cho đến khi người yêu rời đi, bạn bè dần xa cách,và chỉ còn nó - luôn đứng đó, nhìn tôi bằng ánh mắt không cách nào thoát ra được."Tao thích mày. Một năm rưỡi rồi. Giờ thì... đến lượt mày."Nó dịu dàng. Nó chăm sóc.Nó cũng là người gỡ từng mối quan hệ khỏi tôi.Và tôi - dần dần, chỉ còn biết nhìn về phía nó.Không còn đường lui. Nhưng... cũng chẳng muốn lui.Chiếm hữu, lệ thuộc, rồi yêu.Tình yêu của chúng tôi điên cuồng, nhưng chưa từng rời bỏ.------Tóm tắt: Câu chuyện giữa 2 con người không tên. Một chuyện tình dịu dàng mà đầy lệ thuộc, một người từng bước thao túng, một người cam tâm đắm chìm.Khi tình bạn không còn là tình bạn - liệu tình yêu điên cuồng có thể trở thành điểm dừng bình yên?Thông điệp : Sống tích cực, tiến về phía trước.…
"Người có tương lai rực rỡ như anh, không nên bị một kẻ như em cản đường." Mùa hè năm đó ở Thanh Đảo, biển xanh thẳm như chạm vào giấc mơ. Nơi hành lang với nắng vàng chiếu rọi, một ánh nhìn bất ngờ đã khiến tuổi trẻ ngỡ ngàng dừng lại. Ánh mắt sâu thẳm như mặt biển lúc chạng vạng của Trình Hạc lại đang dịu dàng nhìn cô. Lục Chi Chi khi ấy chẳng biết, chàng trai ấy sẽ là một phần ký ức không thể thay thế. Cậu là ánh mặt trời còn cô chỉ giống như một chiếc bóng nhỏ. Thanh xuân năm ấy, họ cùng dắt tay nhau đi qua bao con đường, những lần lặng im ngồi cạnh, những lần lén nhìn nhau qua ô cửa lớp... Sau này lại trở thành vết thương lớn nhất của họ. Họ rời xa nhau rồi, cỏ lan chi không thể nào ở bên hạc trắng. Cũng như cái cách Lục Chi Chi chẳng thể ở bên Trình Hạc.Câu chuyện là bản giao hưởng dịu dàng của thời thanh xuân - nơi có những ánh mắt lặng lẽ dõi theo, những lần chạm mặt thoáng qua để rồi ghi nhớ suốt đời. Không ồn ào, không dữ dội, tình cảm ấy len lỏi như nắng chiều, ấm áp nhưng không đủ để níu giữ.Một đoạn tình cảm đẹp lại trở thành tình đơn phương của riêng mỗi người. Liệu người nói rời đi trước có thực sự là người hết tình cảm trước hay không?…
Nội dung: Khuôn viên trường, văn bản ngọt ngào, trọng sinh, HE.Nhân vật chính: Freen Sarocha, Becky RebeccaNhân vật phụ: Khác: Heng, Atom,.......Độ dài: 74 chươngLink fic gốc: https://www.wattpad.com/story/240332631?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=BlinkLion-------------------Quay trở lại năm 16 tuổi, đây là khoảng thời gian êm đềm nhất trong cuộc đời của Becky, mọi thứ dường như chưa quá muộn để làm lại.Cuộc sống còn chưa uất ức, gia đình cũng chưa kiệt quệ vì nàng, điều quan trọng nhất là lúc này nàng có thể nhìn thấy Freen, một người u ám, người phụ nữ kiếp trước vì nhớ nàng mà nhiều lần khóc trong đêm ở lăng mộ của nàng.Becky muốn đích thân hỏi, Freen bắt đầu thích nàng từ khi nào?Tất cả mọi người trong trường cấp ba số 1 Regent đều sợ Freen, nói rằng cô thất thường, thờ ơ và thu mình, nhưng Becky không sợ. Mặt đáng sợ nhất mà nàng từng thấy ở Freen là lúc cô nói tại đám tang của nàng- các người nên trả giá cho cái chết của nàng.…
•●• Thức ăn trong nồi, em trong chăn •●•Tên khác: Cưng chiều anh nữa đi.Tác giả: Trúc Dĩ.Số chương: 55 (Đặt pass 9c cuối).Editor: 4702i.Thể loại: Ngọt sủng, đáng yêu, sạch, nhẹ nhàng.Cp: Họa sĩ chân chó đáng yêu x Bác sĩ dính người.Văn Án:Lần đầu tiên An Nhu nhìn thấy Trần Bạch Phồn.Anh đứng dưới ánh đèn sáng trưng, đang đeo khẩu trang y tế màu lam nhạt. Đôi mắt đào hoa hơi nhếch lên, vừa lấp lánh vừa dịu dàng.Khi anh khom lưng, vạt áo blouse trắng cũng đung đưa theo. Sau đó anh cúi đầu xuống, cầm dụng cụ y tế cẩn thận khám răng cho bệnh nhân.Giây tiếp theo, người đàn ông ấy đã mở miệng.Giọng điệu biếng nhác lại như đang an ủi."Đừng sợ."Trong giây phút đó, An Nhu đã nhất kiến chung tình với Trần Bạch Phồn.Nhưng cô tuyệt đối không ngờ rằng,Anh của lúc bình thường hoàn toàn khác với khi mặc áo blouse --"Hôm nay em không tới gặp anh.""Anh lại phải ăn cơm trưa một mình.""Sao em lại không tới gặp anh?""Có phải em hết yêu anh rồi không?????"An Nhu: "..."…