°Author:hongquyenberry°Thể loại:Fanfiction°ĐIỀU MUỐN NÓI:Đây là tác phẩm của mình là chính chất xám của mình vì vậy đừng re-up nó ở bất kì đâu và đem nó ra khỏi wattpad khi chưa có sự đồng ý của mình.- Có chút gì đó được gọi là...ngọt ngào.- Có chút gì đó được gọi là...đau nhói.- Có chút gì đó được gọi là...mặn chát…
Nghề của anh là phụ hồ, nhà ở tận sâu trong hẻm. Còn nhà tôi ở ngay đầu ngõ, có mở một cửa hàng buôn tạp hoá.Cuộc sống gia đình tôi rất bình dị. Anh bảo tôi vâng, tôi cần anh giúp. Lâu lâu anh lại cùng tôi ra chợ, các thím các mợ để ý rồi lại khen tôi có phúc lấy được trai hiền biết thương vợ. Cũng có những lời xì xào nói anh này kia mã anh mà cưới được tôi là đức đời cố nội nhà anh. Hai chúng tôi đều chẳng mấy để ý mấy lời bàn tán đó, người ta khen thì chúng tôi ơn còn nói xấu nói xa thì mặc họ."Lan ơi, đỡ chồng về em ơi."Tôi đang bóp người cho bà nghe tiếng mấy thanh niên vang từ đầu cổng vọng vào, tôi vội chạy ra.Tôi nhìn mà sợ, gì mà năm anh em trên một chiếc xe thế kia, có anh cầm lái thì tỉnh nhất bảo: " Hôm nay tụi anh vui quá nhậu quá chén em thông cảm tụi anh nhen.""Chăm sóc thằng cò giúp bọn anh nha Lan...hì hì." Điệu bộ cười cợt say xỉn của ông ngồi sau, ám chỉ điều gì tôi rõ mồn một.Tôi bảo mấy gã đi về cẩn thận rồi đỡ anh vào. Nay anh say quá, say bí say tỷ lần đầu tôi phải làm việc này, tôi kéo áo anh lên lau người rồi mới lau mặt cuống quá rồi ngài ngại. Cái thân mình này nhìn rắn chắc phết, ngăm ngăm mà trong người da trắng hơn cả hơn cả tôi. Rồi cái khuôn mặt này, nét nào nét nấy đẹp ra phết. Tôi bụm miệng thích mắt, mê tôi mê mất rồi. Tôi còn thấy mặt mình nong nóng, cả người hây hây khó tả....24/06/2023…
câu chuyện kể thời thanh xuân cấp 3 vườn trường của những cô cậu hc sinh. với những ước mơ hoài bão của mik họ cùng nhau tạo nên một kỉ niệm khó phai trong những năm tháng ngồi trên ghế nhà trường.…
Tác Giả: Muoncaigi-Trần Khánh ĐăngThể Loại: Less, học đường, ngôn tình nhẹTình trạng: Đã hoàn thành mỗi ngày sẽ đăng 2 chap.RẤT MONG NHẬN ĐƯỢC SỰ ỦNG HỘ CỦA CÁC BẠN# Lưu ý : ĐÂY LÀ TRUYỆN MÌNH LƯU LẠI ĐỌC, KHÔNG PHẢI MÌNH VIẾT.…
Ở một game nhập vai MMORPG tên "Vân Mộng Hồi Ức" server Hoàng Đạo có một giai thoại thế này:Thấy "Hoa Đông" chớ yêu đương.Thấy "Hải Đường Lưu" chớ cãi bướng.Bạn hỏi vì sao lại có hai câu nói này ư? Hô hô lý do rất đơn giản, vì dính vào hai cái hội đó chỉ có nước tẩu hoả nhập ma một đi khỏi về!Sâu xa hơn là vì...Hoa Đông là hội toàn trai tài gái sắc nhưng chủ yếu là trai giả gái, gái giả trai 70% là nhân yêu!Hải Đường Lưu lại là lũ không có khùng nhất chỉ có khùng hơn, võ mồn còn thâm độc cực kì!Thành ra với hai sự tồn tại khổng lồ đó mà sever lúc nào cũng trong tình trạng gà bay chó sủa, mỗi ngày một niềm vui.Hoa Đông: Nhân yêu cũng cần có nhân quyền à nha~Hải Đường Lưu: Xàm ***, hội tụi này toàn bé ngoan không nhé! Kênh thế giới: Giờ bọn tôi bỏ game có còn kịp không? "Giờ Tôi Bỏ Game Còn Kịp Không?" Đơn giản là câu chuyện của họ, của hai bang hội gây thị phi trong game mãi.…
Vương tộc Trịnh cầm quyền ở miền Bắc Đại Việt thời nhà Lê trung hưng có vị chúa tên Trịnh Sâm, thụy hiệu Thánh Tổ Thịnh vương. Năm 1782, Trịnh Sâm qua đời. Nhân gian truyền tai nhau nói rằng khi xưa, ông có một vị thứ phi họ Dương, cùng họ với Thái phi Dương Thị Ngọc Hoan tên là Dương Nguyệt. Không có bất kì ghi chép nào cũng không một ai biết về bà. Người ta chỉ biết Chúa Trịnh vừa gặp đã yêu, dùng mọi cách để cưới bà. Một vài người có người nhà là cung nhân trong cung nói rằng ngày Chúa Trịnh qua đời, ông nắm chặt lấy chiếc vòng ngọc trắng ngà bị vỡ làm đôi trên tay, miệng không ngừng gọi "Nguyệt" rồi còn nói gì đó "Hắn chết rồi nhưng tại sao nàng vẫn không yêu ta". Không một ai biết "hắn" là ai cũng không ai biết về vị thứ phi họ Dương kia. Chuyện năm đó cứ như thế đi vào dĩ vãng.(CÂU CHUYỆN LẤY CẢM HỨNG DỰA TRÊN NHÂN VẬT LỊCH SỬ CÓ THẬT, CÁI SỰ KIỆN TRÊN KHÔNG CÓ THẬT, KHÔNG MANG TÍNH CHÁT XUYÊN TẠC LỊCH SỬ)…
Chỉ là plot!!! Nếu plot nào được ủng hộ nhiều cũng như có thời gian thì tớ có thể triển thành fic. Sẽ OOC!!! Điều quan trọng xin được nhấn mạnh!Các CP xuất hiện: ThunCy IceBlaze SolThorn FangQuake BoiFang BoiYaya FangYing…
Cp: Bạch Hồng Cường × Nguyễn Thanh Phúc Nguyên.Tập hợp các oneshot chill chill, hơi hướng bromance. 9q làm ơn đừng tìm tới, 9q làm ơn đừng tìm tới, 9q làm ơn đừng tìm tới. Nhân vật có thật, fic thì 50/50 thôi. Xin đừng tin tôi, đừng trao trái tim yếu đuối mong manh của các nàng, các chàng cho tôi! Vì có thể một lúc nào đó, tôi sẽ xắt nó ra và xát muối vào đấy ehe…
🌸 Tác giả : Ayumi Amamiya Ngân (Song Hành Yến Nguyệt).🌸 Cặp đôi : Vương Nguyên Phương - Đồng Mộng Dao. (Thần thám kỳ tài hoặc Thiếu niên thần thám Địch Nhân Kiệt. )~~~~~~~Đời người như hoa như mộng, chỉ muốn cùng người đi ngao du ngoạn thủy, bên nhau trọn đời, sống tới đầu bạc răng long, thế mà sao duyên phận trớ trêu, nhẫn tâm chia cắt đôi uyên ương đang yêu nhau nồng đậm... Một người đã ra đi mãi mãi, đi rất rất xa. Để lại một nam nhân anh tuấn lạc giữa chốn phồn hoa đẹp đến nao lòng, cứ vô vọng chờ mong. Chấp niệm, bao giờ mới hết? Chấp niệm, bao giờ mới quên? Hồng nhan bạc mệnh, chỉ trách sao số kiếp quá khổ... Đời này chúng ta không được bên nhau như lời đã hứa, đành đợi người kiếp sau. ~~~~~Vũ lạc Trường An khiến ánh mắt người phủ sương mờ,Lòng người bỗng dưng dậy sóng là tại vì ai còn chẳng thấu sao?Chấp niệm chi luyến cõi hồng trầnYêu một đời, trọn một kiếp, mãi mãi bên nhau, cớ sao lại chẳng trọn vẹn.Lời hẹn ước năm xưa, nàng còn nhớ? Nàng ra đi để lại một người chờ nàng ngẩn ngơ.Nhớ nhớ thương thương, ký ức chưa lúc nào phai mờ. Thế mà nàng đã ngủ yên, cứ thế rời khỏi đời ta.Hẹn nhau hội ngộ ở Trường An thành, sao lại chia xaĐừng rơi lệ nữa người ơi, nàng đã đi xa rồi... [Chốn Trường An phồn hoa như mộng, gặp được nàng, yêu một kiếp, cớ sao lại chẳng thể được bên nhau trọn một đời người, cùng nhau trải qua năm tháng đến đầu bạc răng long. Có trách, trách sao duyên ta quá bạc. Một khắc nhỏ nhoi, nàng rời xa ta mãi mãi. ][Gặp được huynh, huynh bao dung…
Năm nay đu phim nào phim đấy BE, mồ yên mả đẹp tập thể mà hãi quá trời, tui bỏ viết fic r mà con phim này lại gợi lên được mới tài chứ. Đến bao giờ biên kịch Trung mới hiểu khán giả xem phim để giải trí chứ không phải ôm ức chế tới mức khóc liệt tuyến lệ hả???Con fic này chỉ để an ủi bản thân vì kết phim quá tàn khốc, ko có logic gì đâu nha, tui đu cả cp tà đạo nên thím nào ko thích thì bỏ qua đi.Các cp trong fic: Vương Quyền Hoằng Nghiệp x Đông Phương Hoài TrúcTrương Chính x A Na NhiênDương Nhất Thán x Vương Quyền TúyLý Khứ Trạc x Đông Phương Tần Lan…