Cứ tưởng thời gian trôi qua con người ta sẽ bớt nhớ bớt thương bớt mơ mộng mà lại chẳng phải thế. Đi qua con phố quen thuộc -nơi có bóng dáng người xưa thì lòng bỗng nhói...... lại nhớ chuyện cũ, lại nhớ cái bắt tay, lại nhớ cái ôm vội lại nhớ... lại nhớ.... . Giữ cái nhộn nhịp của phố phường mà lòng lại trống vắng đến lạ.…
Tổng tài, niên thượng công x Ngốc manh, đanh đá thụThời gian: 16/3/2021 - ??/??/2021Thể loại: Ngọt, sủng, HE, ngược_____________________Do là lần đầu tiên viết tiểu thuyết nên có gì sai sót mong các tiền bối chỉ bảo. Xincamon!!…
Văn án : Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng...Yêu một người có bao nhiêu thống khổ, Tử Nhã thực sự sâu sắc thấu hiểu.Cho dù những gì đánh mất đều đã trở lại cũng không thể nào như lúc ban đầu.Biết rõ hồ vương kiêu ngạo cao cao tại thượng đã hết sức bù đắp lại nhưng trái tim từng bị thương tổn vẫn không dám tin tưởng.Dù đã đoàn tụ, vết sẹo trong lòng vẫn còn tồn tại?Đối mặt hồ vương khát cầu tâm tư được hồi báo, Tử Nhã không khỏi do dự...…
" về nhóc jungkook và người thương của cậu ta"originally written by: @taebaymtranslate into vietnamese with permission by: kheinhgularity cover by: jureslie…