(12 chòm sao ) Thanh xuân năm ấy bị bỏ lỡ
Kể về câu chuyện xuyên không vào teenfic của Hạ Song Ngư :3 :3…
Kể về câu chuyện xuyên không vào teenfic của Hạ Song Ngư :3 :3…
Việt Phát Logistics - Là công ty hàng đầu chuyên : Vận chuyển hàng đi Campuchia giá rẻ nhất ,gửi hàng đi Campuchia giá rẻ nhất,vận chuyển hàng hóa đi Campuchia nhanh nhất,Nhận chuyển phát nhanh hàng đi Phnompenh nhanh chóng ,uy tín đảm bảo.• Cần tìm Địa chỉ nhà xe gửi hàng đi Campuchia giá rẻ nhất? gửi hàng đi Campuchia giá rẻ nhất ?-Hôm nay chúng tôi giúp bạn tìm kiếm địa chỉ Công ty chuyên dịch vụ Vận chuyển hàng hóa đi Campuchia giá rẻ nhất Thành phố Hồ Chí Minh,Bình Dương và Đồng Nai...Là nơi có dịch vụ gửi hàng hóa từ Việt Nam đi sang nước bạn Campuchia đảm bảo uy tín chất lượng hiện nay ,Chúng tôi có đưa ra Bảng giá cước phí dịch vụ gửi hàng đi Campuchia giá rẻ nhất quý khách tham khảo trước khi gửi hàng.Ngoài ra chúng tôi cũng cung cấp dịch vụ Giao Nhận chuyển phát nhanh hàng hóa đi Campuchia đảm bảo uy tín nhất kèm theo dịch vụ gửi hàng đi Campuchia giao tận nơi hay còn gọi là DOOR TO DOOR. Hãy liên hệ ngay với chúng tôi khi bạn cần vận chuyển hàng hóa đi Cambodia:----------Vận Tải Việt Phát .-103 Phạm Viết Chánh- P.19-Q.Bình Thạnh-TP.HCM-Hotline : 0913827268 .Website: https://vantaivietphat.com/Vận Tải Việt Phát | Vận chuyển hàng hóa chuyên nghiệp, uy tínVận chuyển hàng hóa trong nước và quốc tế chuyên nghiệp, uy tínVANTAIVIETPHAT.COM---------Công ty chúng tôi có nhiều năm kinh nghiệm vận chuyển gửi hàng hóa đi Phnompenh giá rẻ . Luôn cam kết về thời gian và tính nguyên vẹn,không hư hỏng hàng hóa .Khi bạn sử dụng dịch vụ vận tải hàng hóa của Vận Tải Việt Phát bạn yên tâm rằng mình chọn đúng địa chỉ công ty uy tín chuyên gửi hàng đi Campuchia., Bảng giá c…
Lần đầu tiên tôi gặp em ấy là vào năm tôi 17 tuổi. Giữa một khu trung tâm thương mại sầm uất, tôi bắt gặp một cô bé với mái tóc dài ngang lưng và vóc dáng nhỏ nhắn. Tôi nhận ra điểm khác thường trên chiếc váy màu hồng nhạt của em - một vết bẩn màu đỏ sẫm, nom giống như vết máu ở phần đuôi váy. Nghĩ ngợi một lúc, tôi cởi bỏ chiếc áo khoác của mình, chạy tới rồi luồn tay buộc vào eo em. Em giật mình, mở tròn mắt quay sang nhìn tôi. Chắc lúc ấy em sẽ nghĩ tôi là một kẻ lạ mặt biến thái. Tôi thì thầm vào tai em: "Váy dính bẩn rồi, mau về nhà đi" Nói xong, tôi quay ngoắt người rời đi.Về sau, tôi mới biết cô bé hôm ấy mình tình cờ gặp gỡ lại chính là con gái của bạn thân thuở nhỏ của mẹ tôi, và cũng là cô nhóc tinh nghịch mà tôi chỉ muốn yêu thương, chăm sóc và cạnh bên suốt cả cuộc đời..._hankk_…
Những ngày trong lab của năm tư có gì?Có hóa chất,Có thí nghiệm xuyên đêm,Có luận văn,Có deadline xấp mặt,Có trà sữa mỗi trưa,Có bạn bè cùng tám,Và có anh nữa ...…
Năm mười bảy tuổi, chúng ta là bạn thân.Chỉ là bạn thân - dù tớ đã thích cậu rất nhiều.Thích đến mức chỉ cần một cái ngoảnh đầu, một nụ cười của cậu... cũng đủ khiến tớ giữ mãi trong lòng suốt tuổi thanh xuân.Nhưng tớ im lặng.Cậu cũng im lặng.Và mùa chia tay trôi qua như một buổi chiều nhiều nắng, không lời hứa hẹn, không lời tạm biệt đủ sâu.Lần cuối gặp nhau là đầu năm lớp 12 . Tớ định nói:"Nếu đây là lần cuối... thì cậu có từng thích tớ không?"Nhưng rốt cuộc, tớ chỉ mỉm cười.Và quay đi.Chúng ta đã bỏ lỡ nhau, không phải vì không yêu - mà vì quá sợ mất đi tình bạn.Chín năm sau, khi gặp lại, tớ nhìn thấy cậu giữa phố đông mà tim bỗng thắt lại.Cậu không thay đổi nhiều, chỉ là đôi mắt buồn hơn.Lần này, tớ không còn im lặng nữa."Tớ đã từng đợi cậu, Huy à. Rất lâu. Nhưng tớ không biết... mình có quyền được đợi."Cậu nhìn tớ, giọng khàn đi:"Tớ biết...Ngôi sao xanh của tớ, năm mười bảy tuổi tớ đã để lạc mất.Nhưng lần này, tớ sẽ không để cậu đi nữa.Nếu cậu chưa từng có một vì sao cho riêng mình... thì tớ sẽ hái cả bầu trời sao cho cậu.…
Trong ký ức Minh Châu, chú và dì cô luôn bận rộn với công việc, dần dần cả hai người đều bỏ lơ cô và anh họ, mặc hai đứa trẻ lớn lên. Chú của cô là người đàn ông lạnh lùng, không mấy khi để ý đến con cái. Dì của cô còn là người vô tâm, khi anh họ cô bị thương cũng để cho người làm chăm sóc, không đoái hoài đến. Cũng vì vậy, thế giới của cô rất mờ nhạt. Chú dì bỏ bê cô, anh họ dần dần xa cách cô, khi biết đến cậu, cô mới được sưởi ấm trở lại. Cậu lạnh lùng như thế, nhưng lại không nỡ bỏ mặc một người yếu đuối ngất giữa đường vì cái rét, sự lạnh lùng như thế của cậu hoàn toàn khác với định nghĩa mà cô từng biết.Bởi vì quá thích, cô đã không kiềm được mà lỡ tỏ tình người ta rồi bị từ chối, chưa kịp buồn bã thì đến lúc tập trung ôn thi học kỳ, lúc đó cô muốn xin chuyển khối, thế nên chuyện này bị cô gạt sang một bên. Ai mà ngờ được, lớp mới lại có người tình trong mơ, bạn cùng bàn mới của cũng là cậu, người nhìn cô giới thiệu cũng là cậu. Cô - Người tháng trước lỡ miệng tỏ tình muốn một cái hố để chui xuống, thật sự cảm giác rất xấu hổ.Trung Anh hờ hững nhìn cô gái trên bảng, lục tìm trong ký ức nhưng chẳng thể nhớ ra cô.Minh Châu: Tớ muốn chuyển lớp, tớ muốn về lại lớp cũTrung Anh tương lai: Vợ muốn cũng muộn rồi UwU…
Bạn mới chuyển tới rất đẹp trai, học cũng rất giỏi, chơi đàn cũng rất hay.Không sai khi nói đó là gu người yêu lí tưởng của Dương.Chỉ tiếc là...thằng Khôi đào hoa quá.. Trông như cái cờ đỏ di động.Thôi thì...yêu cờ đỏ là khổ đau. Mình làm huynh đệ là được rồi.______Khôi để ý Dương từ lúc đi tham quan trường. Vì thế mà chấp nhận học lại một lớp.Cứ tưởng sẽ có cơ hội. Ai ngờ Dương lại coi nó như huynh đệ mà chơi chung. Thích cô như vậy. Chỉ vì sợ mất tình bạn, lại không muốn Dương ghét mình. Khôi đành ngặm đắng nuốt cái tình cảm đó vào trong.______Con Duyên, con Linh, con Trâm, thằng Phước, thằng Phi, thằng Hoàng, vvvNguyên cái hội anh chị em bạn dì ai chẳng biết hai đứa nó thích nhau.Mà tụi nó sĩ như chó, chẳng đứa nào chịu mở lời trước là sao???Làm shipper như tụi nó cũng sốt ruột dùm.Được. Tụi mày không chủ động chứ gì??? OK! Để tụi này!Dù có chèo gãy cánh chèo tụi này cũng sẽ chèo bằng tay!!OTP tụi tao ship nhất định phải real!!…
Giới thiệu:Tình cảm nhẹ nhàng, đời thường, thanh mai trúc mã, sủng, ngọt, có bối cảnh Việt Nam đương đại.Ký ức hiện tại đan xen, vẽ lên quá trình trưởng thành của những người trẻ và tình yêu của họ trong giai đoạn thực hiện hoài bão, hoàn thiện bản thân tìm kiếm hạnh phúc.Văn án:Người sống trong ký ức liệu có nhìn thấy tương lai?Hải Anh, một cô gái luôn làm sống lại những ký ức thời thanh xuân của mình để vơi đi nỗi nhớ cậu bạn thân Anh Khang, người đã mất liên lạc một cách bí ẩn sau kì nghỉ hè năm lớp 9, khiến Hải Anh ở trong trạng thái day dứt nhớ thương nhiều năm trời.Cô đã dùng mọi cách để tìm kiếm cậu nhưng đổi lại, cái Hải Anh nhận được lại chỉ là tin tức khiến cô suy sụp, khó lòng đối diện hiện thực.Sau những năm tháng chìm trong ký ức, Hải Anh quyết định để quá khứ ngủ yên, tiến về phía trước thì cô vô tình gặp được một người đàn ông rất giống Anh Khang trong buổi phỏng vấn xin việc. Những kỉ niệm khi xưa lại ùa về trong tâm trí Hải Anh.Liệu anh ta có phải là cậu bạn Anh Khang thuở nhỏ của Hải Anh hay đó chỉ là một sự trùng hợp? Mời các bạn đón đọc.…
Lúc mới quen biết: Khánh Nhật khá là kiêu ngạo, cái mặt điển trai cùng mái tóc bạch kim lúc nào cũng vênh lên tận trời. Minh Nguyệt luôn tự hỏi cậu ta có mỏi cổ không nhỉ?Quen biết được một khoảng thời gian: "Đâu? Bài nào không làm được? Đưa anh đây giảng cho" sau đó "Nguyệt ơi coi như em cầu xin chị, chị nể mặt em hiểu bài đi được không"Tới lúc tán tỉnh: Nghỉ hè đi biển, Khánh Nhật xem tiktok thấy video "Điện thoại, biển cả và tôi" ngụ ý là "Tôi yêu em". Cậu liền ghép ngay 1 tấm ảnh có chia 3 khung nhỏ bên trong, hai khung nhỏ lần lượt là chiếc điện thoại nằm trên cát, biển lúc bình minh và khung lớn nhất là ảnh của cậu chàng rồi gửi cho Minh Nguyệt.Minh Nguyệt lúc bấy giờ đang ngồi chán nản trong lớp học thêm hè, nhận được tấm ảnh kia liền bùng cháy lửa giận, khịa ai không được đi biển hả, đồ đẹp trai khó ưa. Cô thân thiện gửi một icon "凸^-^凸".Sau khi yêu: "Aiya ngã rồi, phải thơm một cái thì mới đứng dậy được", cuối cùng Khánh Nhật cũng được thơm má nhưng mà là tay của Minh Nguyệt thơm.-----10/05/2025Một bộ truyện chỉ để thỏa mãn niềm đam mê thanh xuân vườn trường tui!!!Ảnh bìa là tui lụm trên pinterest rùi thêm chữ.…
Couple: MAINNgu Thư Hân x Triệu Tiểu Đường Hứa Giai Kỳ x Khổng Tuyết NhiDụ Ngôn x Đới ManhEXTRA/HINT/SUPPORTLưu Vũ Hân x Tạ Khả Dần - extraLâm Phàm x Lục Kha Nhiên - extraKim Tử Hàm x Vương Thừa Tuyển - hintThái Trác Nghi x Tằng Khả Ny - hintThất Tuệ x Đoàn Tiểu Vi - support…
Chị gái tớ từng kể cho tớ nghe một điều rất hay , chị tớ từng yêu một bạn nam cùng tuổi nhưng chị tớ không dám tỏ bày tại chị tớ biết chị tớ quá nhút nhát , quá là không cân xứng với anh bạn đó .Tớ cũng vậy , tớ yêu cậu ấy rất nhiều yêu đến mức thay đổi bản thân từ một cô gái chỉ chú tâm vào học nay đã trở thành cô gái biết cách ăn mặc , biết chăm sóc bản thân , biết tô son điểm phấn khi đi chơi với bạn bè , người thân gia đình .Chính ra yêu thầm cũng thật có những ngọt ngào vì nó giúp tớ thay đổi bản thân trở nên tốt hơn , giúp tớ từng bước cố gắng nỗ lực hơn rất nhiều .Có đắng cay nhưng tớ chấp nhận hết tại vì đã lựa chọn yêu đơn phương ai đó thì phải chấp nhận cái đó mà thôi . Tớ biết mà , yêu thầm khổ lắm nhưng mà cứ thích đâm đầu vào nên đành phải chịu thôi .…
"Ngày cậu ấy đến, những áng mây xám trong lòng tôi dường như đã dần tan biến không dấu vết. Tôi đã ngỡ, sự dịu dàng ấy sẽ ở lại mãi. Nhưng bất chợt, khi bình minh chỉ vừa kịp chạm đến chân trời, cậu đã quay lưng. Để lại tôi đứng lặng giữa nắng sớm mùa đông, thứ ánh sáng nhạt nhòa, ấm không đủ lâu, mà lạnh thì ngấm mãi vào tim.Cũng không trách cậu thiếu niên năm ấy, mà là do chính bản thân quá tôi hồ đồ, chỉ mới nếm được một chút ngọt ngào từ quả hồng chớm chín, đã vội tin rằng tình cảm ấy cũng dịu dàng như vậy.Cũng trách chính bản thân tôi quá ngốc nghếch, chỉ mới chạm vào tim cậu một nửa, đã hấp tấp mà khăn khăn bảo rằng cậu muốn trọn đời trọn kiếp bên tôi.Xin lỗi cậu.Vũ Phong, kiếp này cứ cho là tôi mắc nợ cậu.Thành thật, vì tất cả. "_Ngày viết: 31.5.2025…
Một tình yêu hạnh phúc không phải là tìm được một người tuyệt vời, hoàn hảo nhất trên đời. Mà hạnh phúc của tình yêu đến từ việc ta chấp nhận nhau như thế nào và vì nhau mà cố gắng thay đổi, hoàn thiện ra sao. Một người thực sự yêu bạn sẽ bao dung với những khuyết điểm của bạn, cũng sẽ vì bạn mà sửa chữa những khiếm khuyết của bản thân. Như vậy mới là yêu, và ... hơn hết, trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp đó đã luôn có những con người luôn ủng hộ ta, giúp ta không hề hối hận khi nhìn lại...…
Không hẹn mà gặp- cái tên nói lên tất cả, là định mệnh giữa cậu và cô, là thứ tình cảm không thể chối bỏ.Một câu hỏi chưa có câu trả lời được đặt ra:" Thích một người nên rầm rộ hay âm thầm lặng lẽ?"Hãy đi qua từng chương để tìm câu trả lời cho riêng cậu nhé!…
'Mọi thứ thật tồi tàn chẳng để lại cho tôi một chút yên bình' , hạnh phúc một thứ mà Việt Nam khao khát có nhưng mãi chẳng thể chạm tới, những thứ tàn khốc của những cuộc chiến tranh lịch sử đã cướp đi gia đình cậu, cùng đó cx lấy đi sự hạnh phúc. Bạn bt rồi đấy ! những thứ đã rồi khỏi cõi đời thì sẽ ko bao h lấy lại được, nhưng hạnh phúc thì lại có thể bù đắp ,vậy mà Nam, cậu chọn cách ko cần bù đắp từ người ngoài mà là người thân. Cũng chính vì đó ' chiếc cốc' đựng hạnh phúc bị nứt và vỡ , vết nứt này là quá lớn và cái 'cốc' quá mỏng manh, dần thì cũng bay hết hạnh phúc và chẳng còn gì nếu ko mau gắn nó lại. Dần dập tắt đi nhưng cuộc đời của cậu không dừng lại ở đấy, nó ko tha cho cậu đi :(((=. Rồi cái thứ đc cho là hệ thống củ chuối với bà tiên trẻ nào đó ấy bắt cậu phải sống các thứ bla bla . Okay , và hành trình của Việt Nam bắt đầu từ đó về sau. HẾT khá là xàm đúng ko. Vô đọc đi thì bt nó xàm tới mức nào.Cái truyện này là truyện đầu tay của mình với lại với một con 2k10 đã ngu văn lại còn meme thì ko biết là đến đâu.Lưu ý : Ai đọc thì đọc, cảm thấy hay thì theo dõi, bình chọn cho mình . Ai mà ko thích, đọc cảm thấy ko hay thì thôi nhé mình ko có bắt á , đừng ném đá vào mình . Cre ảnh lấy trên pinterest, cần tìm tác giả nhé. Vào truyện có j mình sẽ tiết lộ cho mấy thứ xamlul nhé.Một cái nữa là truyện mình chỉ viết ở nền tảng wattpad thôi nghen.…
Cũng chẳng biết từ khi nào mà em đã thích anh mất rồi.Em thích trời mưa vì mưa rất mát, thích cảm giác được nằm trong phòng, căn phòng tối om, bật máy lạnh và đắp chăn, ấm áp và cảm giác bao trùm rất an toàn.Đó là lí do em thích trời mưa.Sau này em lại có thêm một lí do để thích trời mưa nữa, chính là anh.Ở nơi anh không hề hay biết, em đã ngắm nhìn anh rất lâu. Nơi đó là phòng của em, em đã thích rất thích nó, và càng thích nó hơn vì đó là nơi em có thể nhìn thấy anh, cũng có thể là nơi hai ta gặp nhau lần đầu tiên.Từ khi biết thích là gì, anh luôn là bóng hình mà em dõi theo, là động lực để em vươn lên. Rất mong có một phép màu để hai ta gặp lại nhau.…
- Đi từng bước từng bước, rồi cuối cùng quay lại thì chẳng còn gì. - Nó như thuốc phiện, hít một hai lần là khó quên cả đời. - Thanh xuân mà không có tình đầu thì nó cũng chẳng được gọi là thanh xuân.Copyright © 2018 by @_SusanEdward_Des bìa: @SuongOmega…
Câu chuyện về những năm tháng thanh xuân tươi đẹp của một cô gái quê nghèo lên thành phố học và cậu bạn cùng bàn, cùng những điều đáng yêu tuổi học trò ngây dại. Tháng ngày cấp 3 thật đáng nhớ; nhớ về những người bạn, trường lớp, thầy cô... Vui buồn đan xen......Truyện này tui cố ý dùng giọng văn mộc mạc, không đậm chất ngôn tình :)). Đây là nét riêng của truyện (mặc dù chất giọng chưa được chất phác lắm :>), tui có chủ ý không dùng lời lẽ "hào nhoáng" như ngôn tình (vả lại nd truyện cũng không phải là ngôn). Mong các bạn đọc sẽ thấy thích! Đa tạ :))Ảnh bìa: edit ảnh từ InternetTác giả: Ngân Đình…
Ngày đông khí trời Hà Nội hôm ấy lạnh hơn so với những ngày thường.Cô gặp anh người con trai mang khuôn mặt tựa như đóa hồng đen lạnh lẽo,cô chỉ có thể mang lại cho anh nguồn sáng ít ỏi từ thứ tình cảm khó nói thành lời này.Liệu hai con người với hai trái tim đang cố sưởi ấm cho nhau này có thể đến với nhau không?lỊCH ĐĂNG:.......…
Chúng mình đạp xe. Từ chỗ chúng mình nhìn ra không thấy được hoàng hôn nhưng vẫn trông được Mặt Trời màu đỏ từ từ núp vào sau những ngôi nhà. Mặt Trời buổi chiều khiêm tốn. Khác với ban trưa, mình ngước lên dù có nheo mắt đến thế nào cũng không thấy được Mặt Trời. Còn về chiều thì mình có thể nhìn thẳng vào Mặt Trời mà chẳng lo chói mắt. Những tia nắn nhạt dần, không bỏng rát nữa, nhè nhè đổ xuống đường cho tới khi bị mặt bê tông hút hết hẳn. Gió thổi từng cơn mát rượi, lau khô đi mồ hôi và xoa đầu chúng mình trên con đường về nhà....Chúng mình cứ nói những câu chuyện tầm phào như vậy trên đường về...…