Có ai đã từng một thời yêu cái Tết rất nhiều hay không?Có những người hồi bé rất mong đợi xuân về để được nghỉ Tết vui chơi, song theo thời gian, càng lớn lên, nhất là thời điểm đã hoàn thành xong tất cả việc học mọi cấp bậc, đã bắt đầu đi làm hay sao đó, ta lại thấy Tết chẳng còn gì hứng thú như ngày xưa nữa, ngược lại càng khiến ta mệt mỏi khi mỗi khi xuân về.…
Mưa - hiện tượng thiên nhiên mà bất cứ tâm hồn đa cảm nào cũng phải thốt lên: "Ôi! Tại sao mưa lại đẹp đến thế và buồn đến thế?"Tôi cũng không ngoại lệ. Vậy mưa gợi cho con người nỗi buồn đến mức tự tìm đến như thế nào, hãy đọc bài thơ được tôi viết vào ngày 12 tháng 6 năm 2019 để tìm ra đáp án nhé!…
Có ai đã từng đứng trước biển để cảm thấy bản thân mình nhỏ bé đến chừng nào chưa?Biển là thế, muôn đời vẫn vậy; chỉ có con người là hay thay đổi, theo một cách nào đó. Hoặc nếu ta không thay đổi thì khi trở lại bờ biển ngày xưa, cảm xúc lúc đó có còn nguyên vẹn không?Tất nhiên vẫn còn. Vì tình yêu dành cho biển cả là tình yêu vĩnh hằng.Mỗi người sẽ có trong tim mình những vùng biển dấu yêu khác nhau. Tôi tin là vậy.…
Đã bao giờ bạn nghe đến một ngôi trường không thuộc thành phố nào ở khu vực Tây Nguyên có vẻ đẹp tương tự Đà Lạt? Chắc chắn bạn sẽ không tin được ngay giữa trung tâm quận Thủ Đức - Thành phố Hồ Chí Minh có một nơi như thế. Đó chính là Trường Cao đẳng Công nghệ Thủ Đức - ngôi trường mà tôi đã từng học 2 năm trung cấp chuyên nghiệp ngành Truyền thông đa phương tiện.Tại sao tôi lại ví von ngôi trường này là "Đà Lạt thu nhỏ", hãy đọc bài thơ sau đây được tôi sáng tác vào ngày 17 tháng 9 năm 2019 nhé!…
Nhân dịp chị họ có chuyến công tác lên Hà Nội, Phương Linh - một cô nàng bướng bỉnh đam mê hội họa - đã rủ rê bạn mình đi theo để cả hai có những ngày du lịch thoải mái khi vừa tốt nghiệp đại học. Sắc trời của mùa thu Thủ đô khiến Linh và Tiên quên hết bao mệt mỏi, chán nản. Họ cùng nhau trải nghiệm bao điều mới mẻ và kỳ thú khắp các danh lam, thắng cảnh nổi tiếng ở Hà Nội. Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, bởi Linh trong lần tò mò theo chân chị mình đến buổi triển lãm tranh của một họa sĩ trẻ, cô đã hoàn toàn không tin vào mắt mình khi gặp lại một người. Chuyến ngao du hứng thú bỗng trở thành sự bực dọc, điên tiết trong lòng Linh, và tình cảm cô ngỡ đã cho nó ngủ quên lại sống dậy không cách nào kiểm soát được. Linh phải làm gì để kết thúc chuyến du lịch trong vui vẻ và tìm ra nguyên nhân người yêu cô bỏ đi năm xưa?…
"Tôi đang đợi một người. Ba năm trước, anh ấy nói với tôi là vào ngày lễ Giáng Sinh hai năm sau sẽ gặp lại nhau dưới vòng đu quay này. Năm ngoái anh ấy không tới, năm nay tôi vẫn ở đây chờ anh, tôi hy vọng anh ấy sẽ đến."...Tác giả: Wonderstruck.Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, xin đừng đem đi đâu.Ảnh: MyMyMy·元林…
Tương lai chi thân truyền đệ tửTác giả: Bá NghiênVăn ánMột hồi nổ mạnh, đem Nhan Phỉ tạc tới rồi một ngàn năm sau, còn không kịp vì chính mình biến dị mắt trái kinh ngạc, nàng đã bị này ngàn năm sau thế giới cấp sợ ngây người.Nói tốt bay lên vũ trụ lao ra vũ trụ đâu?Thực vật tàn sát bừa bãi, quái vật hoành hành, mọi người chỉ có thể đáng thương hề hề thiên cư một góc, duy nhất đáng giá vui mừng chính là, ở cái này một lần nữa tẩy bài trong thế giới, nữ nhân địa vị tựa hồ không thấp.Còn không kịp vì này trọng nữ nhẹ nam thế giới mà vui sướng, Nhan Phỉ liền nhân quái vật đánh bất ngờ mà bị đánh cái chết khiếp.Kéo dài hơi tàn nhan phỉ: Ô ô ô, ta còn không muốn chết!Một đôi tính chất đặc biệt quân ủng đi vào đáy mắt, nam tử không chút để ý nói: Làm ta thân truyền đệ tử đi, ta này còn có viên thần thụ hạt giống có thể cứu ngươi.Thân truyền đệ tử? Nghĩ đến sau này có sư phó tráo, cơm ngon rượu say tốt đẹp sinh hoạt, Nhan Phỉ không chút do dự đem chính mình bán.Lúc này nàng còn không biết, ở cái này thầy trò bị chơi lạn thế giới, thân truyền đệ tử = tương lai lão bà!Quét mìn nhắc nhở: Nam chủ trừ bỏ công phu cao, không hoa tâm, dư lại đều là mặt trái phẩm chất, các muội tử dùng ăn cần cẩn thận!Tag: Thời đại kỳ duyênTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Nhan Phỉ, Ân Thần ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Đã bao giờ bạn suy nghĩ về tình yêu và sự ích kỷ? Giữa hai khái niệm thường không được người ta đem ra liên kết này lại có sự liên quan chặt chẽ với nhau. Bởi tình yêu và sự ích kỷ cũng giống như đen và trắng, đỏ và xanh, sống và chết, tốt và xấu, thiên đàng và địa ngục, thiên thần và ác quỷ vậy.…
Từ cuộc sống gia đình êm ấm, hai chị em Trâm rơi vào nỗi đau tận cùng khi mẹ mắc bệnh nặng, còn cha thì bỏ đi theo người phụ nữ khác. Mọi lo toan nặng gánh đổ dồn lên Trâm khi cô phải vừa học vừa làm để kiếm đủ tiền chữa bệnh cho mẹ. Em gái cô cũng phải tranh thủ nghỉ hè đi bán vé số để phụ giúp chị mình.Do tin lời chị gái, mỗi ngày, Trang đều mua một quả bong bóng xanh thả lên bầu trời để mong ước thành hiện thực. Còn bà Khuê, tâm nguyện cuối cùng trong đời bà là được gặp lại chồng và tìm được người chăm sóc cho hai đứa con gái.Trâm phải làm thế nào để hoàn thành tâm nguyện của mẹ và không để cho em gái cô bị sốc?…
Một bài thơ vui vui tôi ngẫu hứng sáng tác vào buổi chiều ngày 13 tháng 4 năm 2020 nói về đại dịch Corona trong những ngày giãn cách xã hội ở Việt Nam dưới góc nhìn hài hước. Phải nói rằng đó là những ngày thật sự mệt mỏi vì dịch bệnh. Khi mọi người phải hạn chế ra đường, hạn chế tụ tập đông người, hạn chế đứng gần nhau, đến mức tôi muốn gặp em mèo cái dễ thương đối diện nhà mình nhưng tôi cũng chẳng dám. Giờ đây, khi tình hình dịch bệnh ở Việt Nam đã được khống chế rất tốt và cuộc sống của người dân dải đất hình chữ S đã trở lại như bình thường, tôi lại nhớ tới bài thơ này như một điều gì đó kỳ lạ với sự lạc quan trong khó khăn, và cầu mong sao cả thế giới sẽ chiến thắng đại dịch ghê sợ này trong thời gian sắp tới.…
-Đây là truyện All boy x Kira. Nếu không thích thì cũng đừng ở lại.-Văn phong của tôi khá tệ và còn rất nhiều sai sót. Tôi sẽ nhận ý kiến góp ý nhưng không nhận sự chê bai hay muốn gây war.-Truyện được viết bởi một người duy nhất là tôi - Saluiz.…
Cao Đồ trong một lần vô tình đã dính vào cái lưới to đùng do Thẩm Văn Lang và Hoa Vịnh tạo nên. Không may thay, Cao Đồ không phải là mục tiêu của cái kế hoạch kỳ khôi này.Quá tức giận vì biết được bộ mặt thật của Thẩm Văn Lang, Cao Đồ đã lao tới và...Truyện vui, đễ thương. Lấy bối cảnh nguyên tác nhưng không có các sự kiện nguyên tác.Truyện tớ dịch để lúc nào đọc lại cho vui, chưa hỏi ý tác giả. Bị ai táp là tớ xóa truyện.Nguồn: https://archiveofourown.org/works/70937111/chapters/184461876…
Tình yêu chứa đựng phép màu kỳ diệu có thể biến những điều không thể thành có thể. Bạn có còn tin điều đó ở cuộc sống hiện tại?Hai con người ở hai thế giới khác nhau. Một bên là ngôi sao sáng nổi tiếng, bên còn lại chìm trong bóng tối bằng cách tự hủy hoại đời mình bằng lối sống buông thả. Như một sự xui khiến của số phận, họ gặp nhau trong hoàn cảnh mà mỗi người đang chiến đấu với căn bệnh hiểm nghèo.Bối cảnh câu chuyện diễn ra tại một bệnh viện lớn trong thành phố - nơi mang đến bao ám ảnh về nỗi đau bệnh tật, chết chóc. Nhưng cũng chính trong tận cùng của bế tắc, con người vẫn tìm được cho mình nguồn sức mạnh vô giá để vượt qua tiếng gọi của tử thần. Vậy những ai được may mắn mỉm cười, sau khi trở lại cuộc sống bình thường, họ sẽ thay đổi như thế nào? Còn những người không bao giờ tỉnh dậy, họ sẽ ra đi vô ích hay sẽ để lại thế gian điều gì?…
Một buổi tối, lúc vừa về đến nhà, Quốc bắt gặp cảnh một cô gái đang say mèm nằm bất động trước cửa. Sau vài phút nói chuyện qua lại, Hà nôn ói và "gục ngã" tại chỗ. Cực chẳng đã, Quốc đành cho Hà ngủ tạm nhà mình một đêm.Những điều xui xẻo liên tiếp đến với Quốc kể từ lần đó. Anh bị Hà lén lấy cắp nhẫn đính hôn, cùng với đó là bị bạn gái mình hiểu lầm dẫn đến cuộc tình tan vỡ. Nhưng cũng chính từ đây, Quốc dần tìm ra nguyên nhân việc Hà trộm chiếc nhẫn và biết được con người thật của cô gái này.Liệu Hà có phải là người xấu xa giống như những gì Quốc tưởng hay đằng sau vẻ ngoài "ăn chơi" đó là một tâm hồn cao đẹp?…
Hôm nay, nhìn 4 bức ảnh mình chụp cùng ba thằng bạn vào ngày 8 tháng 5 năm 2014 trong tiết học môn Giáo dục chính trị của cô Nguyễn Trần Hồng, tự nhiên cảm thấy đáng yêu làm sao!Khoảng thời gian 2 năm ấy, tôi cứ tự hỏi: "Tại sao bốn thằng cứ như bị nghiện ngồi chung với nhau vào bất cứ cơ hội nào có thể; từ ngồi trong lớp, ngồi trên ghế đá giờ ra chơi, ngồi làm bài trong kỳ thi, và cả... đi vệ sinh?"Tại sao lại như vậy? Giờ thì tôi đã có câu trả lời rồi, vì chúng tôi là Những anh chàng ngu ngơ. Bài thơ này như một hồi ức tươi đẹp về tháng ngày bốn đứa còn kề vai sát cánh bên nhau, được tôi viết vào ngày 19 tháng 9 năm 2019.Dành cho tôi và dành cho họ - những người bạn huyền thoại của cuộc đời.…
"Tình yêu ư? Tình yêu là một loại cảm giác khi trái tim đập loạn nhịp.Sẽ mỉm cười khi ai đó vui, sẽ đau khi ai đó buồn.... Hơn nữa, là có thể bất chấp tất cả để lặng im đứng phía sau nhìn ai đó hạnh phúc!"Đó chính là tình yêu, thứ cảm giác ấy của Vương Nguyên hay Thiên Tỉ lại không phải đối với một cô gái, mà là một chàng trai.Cậu - Vương Nguyên, là một kẻ cô đơn không người thân, mồ côi cha mẹ từ nhỏ, luôn phải chịu đựng sự hắt hủi của mọi người.Nhưng cuộc đời của cậu không phải chỉ toàn là màu đen. Màu hồng của định mệnh đã đem Dịch Dương Thiên Tỉ - một chàng trai ấm ấp đến bên cậu, yêu thương và bảo vệ cậu.Tình yêu của hai người con trai, liệu có được xã hội chấp nhận và xảy ra nhiều biến cố, trắc trở hay không?~~~Sau bao sóng gió, sau bao thăng trầm, họ lại trở về bên nhau <3~~~Author: Thanh Xuân…