《HyuckRen》- Hồi Ký Ức
Fic được viết dựa trên plot #hrplot27 trên HR confession. Cre chủ plot: bencanhbirthdayboy.Warning: Ngược, SE, 2shot nhưng dài ~15k chữ…
Fic được viết dựa trên plot #hrplot27 trên HR confession. Cre chủ plot: bencanhbirthdayboy.Warning: Ngược, SE, 2shot nhưng dài ~15k chữ…
Tae là 1 cô bé nghèo mồ côi ba mẹ đc gd của Jungkook nhận nuôi hiện tại Tae đang làm giúp vc cho Jeon gia Jeon Jungkook là chủ tịch của tập đoàn Jeon thị tính cách lạnh lùng chỉ thân và nói chuyện vs Tae bạn gái hiện tại là Sana Sana là con gái của tập đoàn xxx tính cách chảnh choẹ iu Jungkook vì tiền, lúc nào cx mún hại Tae Kim Nam Joon là ba của Jungkook, rất tốt bụng và rất iu quý Tae Kim Seok Jin là vk Nam Joon cx rất iu thw Tae…
JungKook là 1chàng trai mồ côi bame được dì nuôi từ nhỏ khi nhà dì phá sản JungKook phải bán thân trừ nợ mặc dù dì của JungKook không muốn nhưng cũng phải buộc vì dì đã nợ 1 số tiền khổng lồ của nhà TaeHyung . Lúc tới nơi JungKook rất là ngạc nhiên vì nhà TaeHyung rất to và đẹp JungKook cứ nghĩ đây là lâu đài, vào tới cửa thì gặp quản gia JungKook lễ phép chào quản gia sau đó quả gia dặn đừng vào phòng của cậu chủ khi cạu ấy chưa cho phép:(((( 'đọc đi rồi biết '…
Chiến tranh cuối cùng cũng kết thúc. Tuy vậy, nó vẫn để lại biết bao hậu quả thương đau. Và một nhân chứng sống cho điều đó chính là Daniel Amanda-đội trưởng của tiểu đội 1 thời gian đó. Amanda không bao giờ từ chối cái chết, Daniel lại càng không. Nhưng cái chết không đáng sợ, những thứ đau thương nó bỏ lại mới đáng sợ. Rồi năm ba mươi tuổi, Daniel bởi vì ám ảnh quá khứ đến nỗi mắc bệnh tâm thần và tìm lấy cái chết để giải thoát cho bản thân mình.(Chứng tử: Daniel Amanda.)…
Hai support hàng đầu lck và cách mà họ nghịch ng*…
Ngày bố gặp ba là một ngày nắng đẹp rạng ngời.…
"Có những kí ức không thể diễn tả thành lời - Có những nỗi đau dù cố xóa nhưng không thể nào xóa đượcMột vết cắt khắc sâu đến tậm tâm hồn, một lỗ hỏng không bao giờ phai nhạt""Cô hãy cút xéo khỏi cuộc đời tôi!" Cắn chặt răng anh mới có thể nói 1 câu vô tình như thế này. Tại sao? Tại sao? Cô và anh không thể ở bên nhau? 3 năm tình nghĩa, phải chăng đã hếtBao giọt nước mắt lăn dài trên khóe mi. Một lời thốt ra khiến Dương Tử đau xé lòng. Xách valy rời khỏi căn biệt thự....không ngoảnh mặt lại .Tiếng bước chân nặng trĩu.....có thể khiến cho người ta đau đến tột cùng."Con tôi,nó vô tội Nó cũng chỉ là một sinh linh bé nhỏ mà thôi! Tại sao lại nhẫn tâm muốn giết nó?""Tuấn Kiệt! Tôi hận anh. Cả cuộc đời Dương Tử này hận anh!".................."Dương Tử hãy đi theo anh. Anh có thể lo tất cả mọi thứ cho em! Em không cần phải ở lại đây, có anh bên cạnh họ sẽ không dám làm gì em đâu."---------------"Hắc sì.....Anh bị dị ứng lông mèo. Sao em lại đem nó vào đây?...... Thôi thôi được rồi, em cứ để nó ở lại.. Hắc...Hắc....Sì......Sì"…
Rảnh rỗi mần được đến đâu thì đến…
Trong ngày hè nắng nóng, oi bức đó, em ấy quay lại, nở một nụ cười, một nụ cười được tôi khắc sâu vào tận xương tủy, cất ở nơi sâu nhất trong trái tim nhỏ bé này, "Có em ở đây rồi, đừng lo nhé!" Khoảnh khắc ấy, trái tim tôi hò reo khua trống, đập mạnh liên hồi, khi đó tôi chưa đủ nhận thức để hiểu được cảm giác đó là gì. Nhưng đến bây giờ, tôi mới nhận ra:Chà, khốn thật, tôi phải lòng em ấy mất tiêu rồi.…
...…