[FANFIC] [CHANBAEK] Hồi Tưởng Au: PặcDâm Dê ByunHâmTruyện thì của Au nhưng nhân vật thuộc về nhau =)) Fic này do chính Au viết nên không được sự cho phép không coppy hoặc chuyển ver nhé ^^ cảm ơn hí hí =))[VÌ MỘT VÀI LÝ DO NÊN AU BỎ TRUYỆN, MONG RẰNG NHỮNG TRUYỆN SAU AU VIẾT SẼ CÓ NHIỀU PHẢN HỒI TÍCH CỰC HƠN]…
" Akutagawa_san anh còn nhớ chứ. Nhớ về lần đầu tiên ta gặp nhau "" Akutagawa_san hôm nay anh lại bị thương rồi, liệu có cần..trị..liệu không"" Akutagawa_san tài liệu anh cần đây, em làm tốt chứ? "" Akutagawa_san....tôi quá vô dụng đối với ngài sao? "" Akutagawa_senpai...tôi mệt rồi "//______________________________________//- có ooc- đây là mẫu truyện đầu tay nên mong mọi người thông cảm giúp cho.- chuyên đẩy thuyền akuguchi nên sẽ không có shin soukuko mọi người chú ý. - mỗi chương là một mẫu truyện nhỏ khác nhau và tiêu đề nói là thư chứ thật ra cũng không giống lắm đâu nên thông cảm ạ.- chúc quý vị độc giả có 1 trải nghiệm đầy thú vị nhất, xin cảm ơn!!!(ảnh bìa và các ảnh trong truyện đều ở trên Pinterest)…
Tên truyện: Trọng sinh xuyên không vào nam phụ ngôn tìnhThể loại: Thể loại: 3S, ngọt, đam, np, nam phụ, xuyên sách, hài, lãng mạn, nhất thụ đa công; cường công cường thụ, HE, học đường, hắc bang+chính trị, H ( nhẹ mạnh tuỳ lúc )Tác giả: - SakamotoKou ( Viktor )- Haingocdang ( Yuno )- Ngocanh2903 ( Alien )…
Những mẩu truyện ngắn do mình tự viết liên quan đến Trác Dực Thần.- Thể loại: đam mỹ, HE, BE...tùy theo truyện nhá, nhưng sẽ ko có tình cảm nam nữ.Tất cả đều là sản phẩm sáng tạo, phim chưa ra nên mọi tình tiết đều sẽ là phỏng đoán và không liên quan đến phim. Những mẩu truyện sẽ giúp các con dân đang đoán già đoán non nội dung phim cùng CƯỜI cùng SUY.(Mình rất bận nên rảnh thì mình mới viết được nha. Thím nào muốn tình tiết kiểu gì có thể góp ý nha)…
-"Ta đã sai... đúng không A Yếm" Giọng Ly Luân vỡ vụn. -"Sai vì ta ngu ngốc nghĩ rằng, chỉ cần ta dốc hết tâm can mà yêu ngươi, ngươi sẽ không bao giờ bỏ rơi ta. Nhưng ta quên mất... nhân loại các ngươi luôn đổi thay, còn ta thì mãi mãi đứng lại nơi này, như một gốc cây ngu ngốc chờ ngươi, Triệu Viễn Chu." Mỗi chữ của y đều như máu rỉ ra từ tim, mang theo nỗi đau sâu thẳm và sự tuyệt vọng. Triệu Viễn Chu nhìn y, đôi môi mấp máy nhưng không nói được gì. Hắn muốn bước tới, muốn nói một lời gì đó, nhưng đôi chân như bị trói chặt bởi nỗi day dứt và hối hận.Cả người Ly Luân khựng lại, đôi mắt đỏ hoe mở to nhìn hắn. Y thầm nhủ: Thì ra đây là nỗi đau mà nhân loại kia thường nhắc đến... Là cơn đau sâu thẳm, đục khoét đau đến tận xương tuỷ.…
Bộ truyện này viết lại một phần câu chuyện về cậu và tớ, viết tiếp một cái kết đẹp hơn cho những gì tớ đã bỏ lỡ. Tạm biệt. Chúc cậu tiền đồ như gấm, mọi sự tốt lành. Luv Coy." Đa phần cốt truyện là chuyện có thật của tác giả. Chưa biết kết HE hay SE.Chúc các bè đọc truyện vui vẻ. 🫶💋❤️…
Hầu Minh Hạo được thiết lập là người xuyên không , hắn được đặt tên như vậy từ khi được tạo ra , nhiệm vụ chính của hắn là khiến thế giới đi đến cái kết hay nhất để hoàn chỉnh câu chuyện của thế giới đó , trong một lần cậu đoạt nhiên nhận ra mình còn sở hữu một thiết lập phụ , ở thiết lập đó chỉ có 1 thế giới duy nhất cần hoàn thiện , hay làm sao , thiết lập phụ này xóa toàn bộ kí ức , chỉ để hắn hưởng thụ an nhiên đến cái kết , khi kết thúc trở về với hệ thống mới phát hiện ra ... Còn phát hiện thế giới ban đầu bắt đầu tách thành nhiều tiểu thế giới song song , hắn chỉ cần dùng thiết lập chính đã được đổi từ thiết lập phụ là chẳng bao giờ nhớ đến hệ thống , tuy nhiên mỗi khi có nhiệm vụ , cậu không thể tưởng tượng được ai giao nhiệm vụ này cho bản thân , chỉ khi thế giới đó kết thúc và hoàn thiện , cậu mới nhớ ra .... cho đến một ngày cậu nhớ ra tất cả , lúc đó thứ gọi là hệ thống dó cũng đã không còn , ngỡ là mơ 1 giấc mộng dài ...…
Pairing: Ly Luân x Anh Lỗi Warning: OOC, ko giống nguyên tácNghiêm cấm hành vi re-up🚫🚫🚫Hòe yêu sống trăm năm, ngàn năm, rễ bám sâu vào lòng đất, cành vươn ra đón gió. Mùa hạ trổ hoa, hương thoảng nhẹ mà dai dẳng, như chính tâm tư của hắn-lặng lẽ, không ai hay, chẳng ai biết.Nhưng từ khi có tiểu hổ bên người, mùa hạ của hắn trở nên rực rỡ hơn.Tiểu hổ là ánh dương, là ngọn lửa bừng sáng trên nền lá xanh. Đôi mắt nó long lanh như nắng sớm, giọng cười lanh lảnh như chim hót đầu ngày. Nó không giống hòe yêu, chẳng cần phải đứng yên lặng lẽ, chẳng phải chờ đợi gió xuân hay ánh tà dương. Nó là kẻ không chịu ngồi yên, hết đu cây lại trèo lên người hắn, khi vui thì cọ cọ làm nũng, khi giận lại gầm gừ như con thú nhỏ đang xù lông.Hòe yêu đã sống bao nhiêu năm, chưa từng nghĩ mình lại có một vầng dương thuộc về riêng mình.Dương quang ấy nhỏ bé, nghịch ngợm, đôi khi cũng rất phiền, nhưng hắn không nỡ buông tay. Vì hắn biết, nếu ánh dương ấy mất đi, lá hòe sẽ héo, hoa sẽ tàn, mà lòng hắn cũng chẳng còn ấm áp như trước nữa.…
Tư Họa theo Hạ Duyên Tiêu ba năm, dịu dàng ngoan ngoãn, chưa bao giờ làm loạn.Người khác đều cười nhạo cô: "Bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, mơ tưởng hão huyền."Tư Họa cho rằng gặp được chân ái, cam chịu lời đồn đại, sau đó mới biết được rằng bản thân chỉ là thế thân của bạch nguyệt quang (*) trong lòng anh ta.Sinh nhật của cô ngày hôm đó, ngay tại lúc Hạ Duyên Tiêu nhận được điện thoại của bạch nguyệt quang, Tư Họa buông bỏ cả tôn nghiêm của mình để giữ anh ta lại: "Có thể không đi được không?"Trong khoảnh khắc Hạ Duyên Tiêu bước ra khỏi cửa, Tư Họa chết tâm, mang theo rương hành lý biến mất.Hai năm sau, Tư Họa trở về, đôi mắt cô trong sáng xinh đẹp, cả tâm lẫn đôi mắt ấy lại chỉ hướng về một người đàn ông khác.Nhìn thấy cô làm nũng với người khác, Hạ Duyên Tiêu ghen phát điên, mặt dày bám dính trước cửa nhà cô suốt một đêm, "Họa Họa, về nhà với anh."Tư Họa cho anh ta phơi sương cả đêm, ngày hôm sau trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát: "Báo cáo, có người quấy rối."Tư Họa mang theo trái tim chồng chất vết thương đi đến một thành phố mới, gặp được một người hàng xóm ôn hòa, lễ độ.Người đàn ông đó tên là Ngôn Tuyển, một quý ông ôn nhu, đã dạy cô học được cách ỷ lại, chiều chuộng cô đến mức biến cô trở thành đứa trẻ nghịch ngợm.Bất kể khi nào hay ở đâu, Ngôn Tuyển đều sẽ nói với cô: "Đừng lo lắng, có anh ở đây."Tỏ tình, cầu hôn, Tư Họa cuối cùng cũng cảm nhận được, thế nào gọi là cảm giác an toàn tuyệt đối.Tình yêu của anh đối với em không phải là ánh m…