Nếu đang giãy giụa, vùng vẫy trong mớ cảm xúc hỗn độn hãy để linh hồn rời khỏi thể xác và tìm đến đây. Nơi này chứa những câu chuyện, con chữ thực đến nhói lòng. Có thể vui và cũng có thể rất đau. Chỉ là chốn dung thân để trải lòng vào một ngày nào đó chơi vơi cô độc.…
"Thanh xuân chính là nơi để mình vấn vương và hoài niệm về những gì đã qua, về những năm tháng tuổi trẻ ta đã hết mình vì nó. Và thanh xuân cũng là nơi để mỗi lần ngoảnh lại, ta sẽ mỉm cười vì mình đã từng có một thời như thế, để tiếp tục tiến lên phía trước, với hy vọng tạo ra thêm nhiều kỷ niệm nữa, cũng tươi đẹp như ta từng có. Phải chăng vì thế, mà mình yêu thiết tha cái tên của mình: Thanh Xuân." (Vũ Thanh Xuân)Thanh Xuân là học sinh chuyên Văn K53 của trường THPT Chuyên Thanh Bắc. Trong một hoạt động chào đón năm học sinh lớp 10, Thanh Xuân đã gặp Đức Thủy, một người bạn cùng khóa học chuyên Toán. Từ đây hai người gặp nhau, quen nhau và kết bạn, lâu dần kết thành một hội bạn thân thiết với Trung Kiên và Hạ. Kể từ đó, trong suốt ba năm cấp Ba, bốn người bạn cùng nhau trải qua vô vàn kỷ niệm đáng nhớ cũng như cùng nhau giải quyết các vấn đề nan giải của tuổi học trò. Để rồi sau này nhận ra, ba năm Trung học mà họ chỉ vừa mới đi qua đấy thôi, chính là những năm tháng rực rỡ nhất của cuộc đời.…
Phía sau cửa sổ lớp học là câu chuyện học đường bách hợp giữa Lâm Thư và Hà Nghi, với hành trình tình cảm đầy sóng gió, vượt qua định kiến xã hội, áp lực từ gia đình, thầy cô, học tập,... để đến được với nhau, có thể kết thúc buồn hoặc âm dương cách ---Phía sau cửa sổ lớp họcThể loại: Học đường - Bách hợp - Tâm lý - Lãng mạnTác giả: Kiti Giữa những buổi học ngập nắng và tiếng giảng bài đều đều vang lên qua ô cửa sổ lớp học, một ánh mắt đã lặng lẽ tìm về một ánh mắt khác. Lâm Thư yêu Hà Nghi - một tình yêu ngập ngừng, câm lặng, day dứt, nhưng cũng dịu dàng và sâu đậm như những dòng chữ viết trong nhật ký tuổi học tròHọ cùng nhau trải qua sóng gió của tuổi trẻ: những khắt khe từ gia đình, áp lực học hành, sự dè bỉu của xã hội và cả những giới hạn mà bản thân từng sợ hãi. Liệu tình yêu ấy có vượt qua được bức tường vô hình giữa "bạn cùng lớp" và "người yêu dấu"? Hay sẽ mãi mãi chỉ là ký ức phía sau ô cửa sổ kia?> "Chúng ta từng nhìn nhau rất lâu qua khung cửa lớp... nhưng lại chẳng dám bước đến gần…
Truyện Oan gia ! yêu tao đi, là một câu truyện học trò của một cô gái tên phương học cấp 2 yêu một anh học cùng. Nàng thấy việc học là việc lặp đi lặp lại thật chán và phiền phức. Từ bé nàng được học võ nên nàng rất mạnh mẽ và chưa bao giờ phải giận giữ cả . Nhưng khi anh chàng tên hưng kia chuyển đến Nàng và chàng như oan gia , gặp nhau là chửi nhau Nhưng thiếu nhau họ lại thấy nhớ nhung , mong chờ Qua mọi sóng gió , chàng và nàng có về bên nhau không ???Tác giả : hóng ghê , hóng ghê 😆Nàng : mày viết ra í hóng cái lozzz😆😆Chàng và nàng gặp nhau là ghét nhưng lại khi thấy ai ở bên một người khác là lại tìm cách phá của nhau tạo thành một tình tiết vô cùng hài hước Tuy nhiên họ cũng có những giây phút lãng mạn khi đi chơi , vô tình thấy nhau cườí.Họ cảm thấy không thể sống thiếu nhau nữa Qua bao sóng gió liệư họ có bên nhau trọn một đời thanh xuân không ?? Mong mọi người theo dõi và đọc nhé🙂🙂🙂🙂Mơn mọi người…
Câu chuyện kể về mối tình tuổi học trò của cô nàng Bạch Dương và anh chàng Bảo Bình.Hai người tình cờ gặp nhau rồi từ người dưng thành kẻ thù,làm bạn,trở thành bạn thân ,hóa người dưng,rồi 1 lần nữa làm bạn thân và vô tình nhận ra tình cảm dành cho nhau đã đi quá giới hạn bạn thân rồi họ đã trở thành người yêu.Đây là mối tình rất đẹp nhưng lại trắc trở vô cùng ,ngây ngô,trong sáng tràn ngập niềm vui và những nụ cười nhưng cũng ko thiếu những giọt nước mắt.Giữa họ luôn có những hàng rào cản lối ,mối quan hệ của họ ko đk nhiều người chấp nhận khiến họ vô cùng nuồn bã.Nhưng rồi họ vẫn quyết định nắm lấy tay nhau tiếp tục đi trên con đường tình yêu ấy dù ko biết cuối cùng họ sẽ ra sao.Sau đó ,có rất nhiều chuyện ko theo ý muốn liên tiếp xảy ra ... Và rồi tình yêu của họ sẽ đi về đâu ? Hai con người ấy rồi sẽ ra sao ?…
Thật ra mấy bạn đọc tiêu đề chuyện cũng biết mà ha. Thì đây là câu chuyện của chính bản thân mình, văn chương mình không được hay cho lắm có gì góp ý mình với…
Nước mắt cô rơi ướt hai bên má, ngày mẹ đi cả thế giới như địa ngục, ngày anh đến cả thế giới như nở hoa nhưng cuối cùng anh không ra đi như mẹ nhưng sao em lại cảm thấy thế giới của mình như sắp chết rồi....…
Giới thiệu sơ về nhân vật:+Lâm Đông Dương: là một chàng trai 17tuổi là một hot boy của trường Lê Quý Đôn đẹp trai nhất trường và được rất nhiều bạn gái để ý tới, học giỏi, tốt bụng ga lăng, nhà giàu....+ Tiểu Vy: là một cô gái 16t cô ấy cũng rất xinh đẹp nhưng học cũng ko đc giỏi nói chung học cũng bình thường tính cách hơi nóng nảy nhà cũng ko đc giàu lắm...Hai nhân vật chính trong câu Truyện…
Chắc hẳn rằng ai ai cũng có một tuổi thơ hay thanh xuân, đối với tôi thời gian cặp sách đến trường là khoản kỉ niệm đẹp nhất, nhất là thời gian cấp 2. Vì lúc đó chúng ta chưa quá lớn mà cũng không quá nhỏ. Câu truyện trên ghi lại tất cả nhưng cái vui, cái buồn khi còn học ở Cấp 2. Từ ngày đầu tới đến trường năm lớp 6 đến buổi bế giảng cuối cùng của lớp 9.....…
Tác giả : Gấu nâuTình trạng: on going Bình thường thì người ta hay ví thanh xuân là một tách trà riêng họ thì lại nói thanh xuân như "bể nươc mắm" có mùi hôi nhưng mặn mà, có màu nâu nhưng sóng sánh! Nói chung quy lại là nước mắm làm đồ ăn ngon hơn để cậu bạn Lâm Triều Vĩ có thể thu phục cái bụng của bạn Cố An Hạ!! Nếu bạn mong chờ một câu chuyện nhẹ nhàng nhưng không kém mặn mà như chén nước mắm thì đừng ngại nhấn vào nhéLưu ý: đây là truyện mình tự viết, chỉ mang sở thích cá nhân. Bạn nào không thích hoặc chê bai mình này nọ, vui lòng clickback.…
Cô gái ấy yêu chàng trai nọ, cô theo đuổi nhưng anh ta không chấp nhận. Đến khi cô từ bỏ và có một mối tình khác thì anh ta lại yêu cô và rồi.... yêu thêm lần nữa....dẫn đến mối tình tay ba ngang trái và nhiều sóng gió.…