Tsukikage Tình yêu bị lãng quên
Vẫn là Hanahaki nhưng lần này là Tsukishima…
Vẫn là Hanahaki nhưng lần này là Tsukishima…
"Tôi làm gì thích thầm thằng nhóc đấy," Kazuya nói một cách đầy bao biện."Ừ. Cứ nghĩ bất cứ điều gì có thể giúp cậu ngủ ngon mỗi tối.""Cậu nghĩ tôi sẽ mất ngủ vì nghĩ về Sawamura á?""Tôi có nói thế đâu. Cậu nói mà."…
về anh trai Tsukishima phát hiện em mình đang yêu.…
lại một câu truyện vô tri tui tìm thấy.…
phát hiện nhà mình chưa có Kenkage. quá là thiếu sót nên chạy đi tìm vài fic Kenkage về nà!…
mỗi khi bên cạnh donghyuck, chenle luôn có một cảm giác lạ ở lồng ngực.lowercase, twoshot.chsslxr.…
donghyuck và chenle có một bí mật, nhưng chenle thà rằng cậu không nên biết nó..lowercase, oneshot.chsslxr.…
Text fic. :D của một đứa dở hơi cám lợn viết ra để xả stress khi bị bài (tập) vật.Nguồn ảnh: pinterest + twitterUpdate khá đều đặn....…
Vì em là ánh dương rực rỡ.Tuyển tập các drabble không đầu không đuôi, lowercase.…
Jimin vào lúc 5 tuổi.Ngồi trên tàu điện ngầm cùng với bố của cậu trong đêm khuya vắng lặng; chỉ có một vài hành khách khác trong con tàu này. Thật trống vắng, một cách bất thường. Ngồi đối diện với Jimin bé nhỏ đang nắm chặt bàn tay ấm áp và an toàn của bố, chính là Jungkook. Toàn thân anh mặc nguyên cây đen. Anh ấy nhìn chằm chằm về phía cậu. Và cậu cũng chăm chú nhìn lại anh. Trông như thể Jungkook muốn xem thử Jimin. Vì anh cũng không chắc liệu Jimin có thực sự nhìn thấy anh hay không.Hay đúng hơn, không một ai có thể nhìn thấy Jungkook.…
Trở thành người đàn ông chân chính? Oikage tụi tui là mối tình thuần khiết đó!!!Chuyện là ba cái trờ con bò của tụi yêu đương…
Lâu lâu ủng hộ cp hiếm nào Câu chuyện bộ ba AD Hoshikage + Ushi…
Thiết lập riêng: Kageyama là omega nhưng chỉ có phoremone mùi hoa lan Nam Phi, kỳ phát tình nhiệt độ cơ thể cao hơn và có những giấc mơ kì lạ.…
Cơn mưa tháng Sáu lại ghé qua nơi này, nhớ khi ấy cô còn ngồi ở bàn học xa xa kia, vừa nhìn trời nhìn đất vừa nghĩ ngợi liệu có thể vượt qua cái kỳ thi khốc liệt này không. Thế mà đã là chuyện của 4 năm trước.Chợt cất lên từ phía sau là tiếng bước chân của một người nọ, đều thật đều, chậm rãi, như thể nơi này là của người nọ tất, không cần vội vã tranh giành với ai. Mùi nồm ẩm của đất xông lên, mùi hương ấy bao trùm không gian, bỗng Hàm Rồng như trở về những ngày của vài năm trước. Tĩnh lặng mà cũng vô cùng quen thuộc.Người nọ cầm tay cô đứng ra ngoài cơn mưa. Nước mưa bay vào mặt, rồi thấm vào tóc, sau đó là chiếc áo khoác đồng phục và cuối cùng là ướt sũng cả đôi giày. Dưới cơn mưa, người nọ cười lớn. Như âm thanh của một câu chuyện bí mật nơi đây, một câu chuyện bí mật không hề ai biết.…
"Với tôi thì americano chỉ đứng sau Wooseok và đồng hạng cùng nhạc hay. Em ấy cũng có riêng cho mình thứ âm hưởng tuyệt dịu và mùi vị ấm nồng: âm hưởng du dương của tiếng nhạc, của tâm tình mà tôi mỗi ngày trằn trọc ngồi viết; mùi vị của em là mùi vị của cà phê, ngon lành nhưng gây mất ngủ. Cà phê ngon gây mê tôi hằng đêm, nhạc hay khiến ta say sưa đưa tôi qua vài thế hệ, còn Wooseok mãi mãi chính là đam mê một đời của tôi."…