Tử đằng trồng mười năm mới nở được hoa.Ta cũng mất mười năm đợi chờ để cho nhau một câu trả lời.Em cũng mất mười năm đợi chờ để nhận một sự hồi đáp từ anh.Chỉ là không biết phải mất thêm mấy lần "mười năm nữa" ở bên cạnh anh, ở bên cạnh người mà em luôn yêu một cách chân thành.…
Nothing much, chỉ là chuyện về 1 cô gái yêu chàng trai nọ.... She fell firstShe fell harderBut...He never fellAnd there she was, Suffering.Mình viết ngẫu hứng, thơ tự do, truyện thơ ? Idk…
Năm ấy ta còn đôi mươiKhi ta đang vui chơi vô tư trên giảng đường thì anh đã lăn lộn thương trườngKhi ta lấy hết can đảm tỏ tình với anh thì anh từ chối thẳng thừng... - khi nào thanh xuân của em qua rồi em mới biết, nhắn tin mà người ta không niềm nở ngay tu đầu mới là hay.- đúng rồi, tốt lắm, người em thích không thể tâm thường. Chúc anh ngủ ngon.…
Truyện kể về nhân vật Thanh Huy, 19 tuổi. Thích một người tên là Anh Quân. Như chỉ là tình đơn phương của Huy đối với Quân. Nhưng cậu ta không nói ra đến lúc hai người chia cắt họ cũng không nói ra được tâm tình của mình. Vài năm sau, tình cảm của Huy dành cho Quân cũng không thay đổi. Huy ước mình có thể quay trở lại khoảng thời gian đó và có thể nói cho Quân biết. Và điều đó xảy ra thành hiện thực. Hãy xem chàng trai nhút nhát này khi quay lại có đủ can đảm để nói không. Chap 1: ( hồi tưởng) kể về lúc bắt đầu của 2 người Chap 2: Điều ước thành hiện thực Chap 3: Quay về thực tại.…
• Boss! Thanh xuân này em tặng anh.•~Thể loại: Nhật ký, Tự sự...~Tác giả: An Trần~Nhân vật: Trần Nguyệt Na & Vương Hàn#Trích:-- "Chỉ vì gặp được anh mà tâm trạng của tôi tốt như bầu trời ngày nắng đẹp"-- "Anh không thể mang cho tôi bình yên thì cũng đừng mang bão tố đến cuộc đời tôi"#An~💙…
Cô và anh là thanh mai trúc mã từ nhỏ. Anh đã hứa là sau này lớn lên sẽ cưới cô làm vợ, những lời nói đó khắc sâu trong lòng cô.Từ nhỏ cô đã thích anh, bám theo anh ngay cả khi lên sơ trung và cao trung cô đều cố gắng để thi vào cùng trường với anhKhi lên đại học anh nói với cô là anh thích cô bạn cùng khoa, khi nghe xong lòng cô như dao cắt....chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây mời các bạn đọc truyện sẽ rõ ^^…
Chúng ta nhờ hơi ấm trên da, mới biết hôm nay có nắng.🌞Nhờ cành lá xào xạc, mới biết gió thổi qua.🍃Nghe 1000 bài hát, mới biết bài mình thích.🎶Gặp đúng người, mới biết là yêu.💓…
Trả lại em yêu, khung trời Đại Học Con đường Duy Tân cây dài bóng mát Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát Vết chân trên đường vẫn chưa phai nhạt Trả lại em yêu, khung trời mùa Hạ Ngọn đèn hiu hiu nỗi buồn cư xá Vài giọt mưa sa hôn mềm trên má Tóc em thơm nồng, dáng em hiền hòa. ------------------------------------------Trả lại em yêu mối tình vời vợiDang dở ngả đôi đường…
Có bao giờ bạn phải lòng với một người mà bạn chưa từng gặp, không hề quen biết? Người đó cũng chẳng biết tới sự tồn tại của bạn, mà bạn lại hiểu quá rõ..."Chúng ta phải hay không... sẽ chẳng bao giờ có cơ hội..."…
Tôi là gã trai lạc lối. Lạc lối trên chính con đường mình đã chọn. Lạc lối trong chính những trang văn của mình khi chúng cứ bị nhiễu loạn bởi một thực thể lãng mạn đẹp đến lạ kì. Tôi không tìm ra đáp án của nó suốt chừng ấy năm, cho đến khi tôi nhìn thấy em...Và tôi đã tìm ra câu trả lời cho dòng nhung nhớ cuộn trào mỗi đêm.…
Em cũng chỉ là con gái, em cũng biết đau mà Anh sẽ không bao giờ nhìn thấy được hình ảnh của một đứa con gái vừa xem lại những tin nhắn cũ, vừa lấy tay lau đi những giọt nước mắt như mưa đang thấm nhòe trên khuôn mặt Anh sẽ không bao giờ biết được nơi anh đi, nơi anh đến, nơi anh bước qua luôn có một đôi mắt luôn dõi theo anh,luôn quan tâm Anh trong âm thầm Và anh cũng sẽ không bao giờ biết nơi đây có một người luôn mong mỏi anh, luôn từng ngày chờ đợi anh, nhưng chờ đợi trong vô vọng kia…
Tác giả: Mình đặt tên tác phẩm là No name, vì có những cảm xúc mà chúng ta không biết gọi tên và định nghĩa được nó là gì.Qua đây mình muốn chia sẽ về những câu chuyện, đoạn trích, truyện ngắn nào đó với mọi người .Mong các bạn sẽ thích đứa con tinh thần này của mình…
Một câu chuyện lấp la lấp lửng, và chẳng có kết thúc. Ai cũng muốn 1 chuyện tình trọn vẹn, nhưng đâu phải lúc nào cũng như mơ.Những chương truyện này được viết ra là để niêm phong đoạn tình cảm khó hiểu này, để nhân vật tôi thôi nhìn về 1 hướng, và nhận ra 1 điều rằng, phải đối tốt với những người dành thời gian cho mình, chứ không phải những người coi mình là thời gian rảnh rỗi.…
Anh là bút chì Cậu là bút mực Em là giấy trắng Cô là cục tẩy và nó bút xóa. Anh viết lên tờ giấy trắng những chữ thật nhạt, rồi để em nhẹ nhàng gọi cô đến lau đi. Lau rồi vẽ lau rồi vẽ. Chỉ riêng cậu là điều không thể. Bút mực viết lên... thấm đậm trên trang giấy trắng. Bút chì viết lên, rồi sẽ nhạt nhòa. Bút xóa dù có thể tẩy đi bút mực nhưng vẫn để lại vết thương xấu xí. Dùng bút chì viết lên... lại không thể xinh đẹp như ban đầu. Tôi nhớ em. Nhưng thật rằng em cũng nhớ tôi?…
Đối với người khác cảm nhận ra sao tôi không quá rõ ràng nhưng tôi viết lên câu chuyện này là để dành cho tất cả các bạn - những người bạn trẻ từng có mối tình đơn phương.Trong câu chuyện ấy có thể là một cái kết viên mãn, nhưng chúng ta không phải là nhân vật sống trong thế giới tràn đầy tình cảm hồng phấn. Cái chúng ta đang sống và trải qua là một hiện thực luôn luôn tàn khốc và vô tình.Nguyện các bạn luôn luôn vui vẻ bình an. Nguyện các bạn luôn vững tin vào con đường của chính mình. Nguyện các bạn dù trải qua mưa gió phong ba vẫn giữ được bản thân của mình, không hề thay đổi.___________________Tình trạng: Còn tiếpTác giả: Hạt Mè NhỏGhi chú: Đây là một bộ truyện dài về chủ đề đơn phương gồm nhiều phần truyện nhỏ, mỗi phần truyện sẽ có các nhân vật chính khác nhau về: cuộc đời, hoàn cảnh,...Tác giả chưa từng có kinh nghiệm yêu đơn phương nên có thể còn có nhiều sai sót khi viết, rất hi vọng có thể nghe được những đánh giá, cảm xúc chân thật nhất của các bạn.…
Chưa từng yêu, chưa từng hiểu về tình yêu. Là người đưa ra lời khuyện về chuyện tình yêu cho bạn bè nhưng chính bản thân lại không được viên mãn. Người đời thường nói : Thời gian sẽ xóa nhòa đi mọi thứ, kể cả tình cảm. Nhưng đã qua mấy năm rồi, tôi vẫn nhớ cậu như những ngày ấyVẫn nhớ như in từng lời nói, nụ cười, hành động của cậuNhớ rằng tôi và cậu cũng đã từng có một thời gian thân thiếtNhớ rằng tôi đã từng ấu trĩ, muốn thu hút sự chú ý của cậu đến mức nào ... Sau cùng, thứ thời gian để lại cũng chỉ còn là hình bóng và chờ mong.…
- Ngày đó có thiếu nữ trót yêu tháng mười -Phùng Giang Thanh Linh, em là một thiếu nữ giản dị, mang đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ. Mùa hè năm ấy, em đã trót yêu một chàng trai, một cậu thiếu niên với nụ cười rạng rỡ tựa như những tia nắng mùa hạ, sưởi ấm trái tim em. Dù có duyên gặp gỡ, nhưng chắc có duyên để ở bên nhau không, em à? Chỉ vì một nụ cười, một ánh mắt, em đã thầm thương trộm nhớ bóng hình ấy suốt bao mùa hạ. Mối tình ấy, liệu có phải là một câu chuyện thanh xuân ngọt ngào, hay chỉ là một thứ tình cảm đơn phương dang dở mà em mãi không thể chạm tới?note: truyện đầu tay+ dựa trên câu chuyện có thật ( đã cải biên)+ văn phong không hay lắm, chỉ là muốn kể lại mối tình của em…