322 Truyện
Tựa Lên Ánh Dương

Tựa Lên Ánh Dương

10 0 2

Vào ngày mưa tầm tã, Nam Thịnh đã rung động trước một cô gái xa lạ, nụ cười dịu dàng như nắng ấm và mùi hương thanh khiết trên người của Ánh Dương đã làm say lòng cậu.Chính vì rung động, Nam Thịnh đã bảo vệ Ánh Dương trước lời lăng mạ của những bạn học khác, đem đến sự ấm áp như ánh dương rực rỡ giữa những ngày tháng tăm tối.Chính mùa hè năm đó, cô đã liều lĩnh đặt nguyện vọng đầu tiên giống như cậu, nhen nhóm tia hy vọng mỏng manh không rõ lý do. Ông trời cho hai người cơ hội để cùng nhau trải qua những năm cấp 3 đầy cảm xúc, nhưng cũng chính ông trời đẩy Ánh Dương nhỏ bé ra xa khỏi cậu. Cô tự ti về chính mình, kéo giãn khoảng cách với Nam Thịnh rồi đổi nguyện vọng không một lý do. 4 năm đại học, hai con người ở hai thành phố lớn vô cùng xa cách, nhưng trong trái tim họ vẫn luôn chừa một chỗ trống cho đối phương. Và một lần nữa ông trời đã cho hai người gặp lại nhau, em gái của Nam Thịnh - Đan Vy lại là bạn cùng phòng với Ánh Dương. Những lần gặp gỡ vô tình ấy khiến hai người dần hóa giải được những điều không thể nói trong quá khứ, khiến cô mở lòng đón nhận sự bảo vệ của Nam Thịnh.Nam Thịnh của năm 26 tuổi và Nam Thịnh của năm 17 tuổi vẫn luôn nhìn về phía Ánh Dương. Ánh Dương của mùa hè năm ấy đã tựa lên ánh dương ấm áp để vượt qua những năm tháng thanh xuân, Ánh Dương của năm 26 tuổi cũng trở thành ánh dương của Nam Thịnh.…

Trùng Sinh :Nguyện Thay Đổi Vì Em

Trùng Sinh :Nguyện Thay Đổi Vì Em

36 6 3

Ở đời có biết bao nhiêu cái gọi là hạnh phúc, nhưng Lâm Thất Tịch lại chọn cho mình một cái hạnh phúc xa tầm tay không thể nào chạm tới - đó chính là "yêu anh" Hàn Thanh Phong. Một cuộc tình trái ngang - ngang trái này rốt cuộc sẽ đi về đâu khi cô yêu anh còn anh thì vô tâm phớt lờ đi tình cảm chân thành mà cô đã dành cho anh dường như là đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình.Anh không yêu cô thậm chí là chán ghét khi nghe nhắc đến tên cô.Anh hận cô xem cô như kẻ thù anh nói : Cả đời này cô đừng mơ tưởng tôi sẽ chạm vào cô dù là một cọng lông tôi cũng cảm thấy thật ghê tởm. Cô đau lòng nước mắt tựa như đêm mưa thất tịch cứ mãi rơi cho đến hết một ngày rồi hôm sau sẽ cạn đi chẳng còn một giọt ???? Cô đau khổ tại sao hận thù đời trước mà anh lại đổ dồn vào cô để cô phải gánh chịu thay ... Anh hận thù đến mù quáng rồi u mê đến nỗi phải mất đi người con gái của đời anh mãi mãi... Khi nhận ra sai lầm cũng là lúc mất đi tất cả. Trùng sinh được sống lại một lần nữa anh đi tìm cô tìm lại hạnh phúc thật sự của mình anh thề với lòng mình sẽ bù đắp cho cô vì anh nhận ra mình "yêu cô" yêu đã từ rất lâu rồi nhưng cũng là lúc cô quyết quên đi anh từ nay hạnh phúc của cô sẽ không mang tên "yêu anh" Hàn Thanh Phong mà là "yêu tôi" Lâm Thất Tịch.Liệu anh có thể mang hạnh phúc của đời anh quay về bên mình hay không?Ta nói : tình đến thì chạy tình -- tình đi rồi thì lại tìm đến ????????????…