Nguyễn thái sơn - con trai độc nhất của thống đốc đặng , đại tài lại Đẹp trai . nhưng có điều hắn ghét cay ghét đắng tình yêu vậy mà lại phải lòng 1 con búp bê trong tủ kính*lưu ý : chuyện được lấy ý tưởng từ tiktok .*không lấy nội dung của truyện để viết truyện khác.*không có ý định drop…
• Trần Phong Hào: Chàng trai 18 tuổi như ánh hoàng hôn dịu dàng mùa thu, mang theo một mối tình thầm lặng ra đi trong im lặng, để lại sau lưng cả một trời thương nhớ.• Nguyễn Thái Sơn: Cậu thiếu niên 16 tuổi như làn gió đầu thu ngọt ngào, từng lặng lẽ yêu, từng lặng lẽ đợi, ngỡ tan biến trong một chiều thu định mệnh... nhưng vẫn sống tiếp với giấc mơ mang bóng hình người xưa.…
" ai là thuyền trưởng ? "─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──Xoay quanh về một cặp đôi mèo bông đang trong mối quan hệ mập mờ của chương trình đang dần dần bị mọi người nghi ngờ .─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──reina.17.9.24─── ⋆⋅☆⋅⋆ ──p/s: w như cũ nhé truyện đầu tiên không cần des bìa =))…
Sài Gòn về đêm, ánh đèn neon lập lòe như ánh mắt của một con thú săn mồi ẩn mình trong bóng tối. Tại Dragon - hộp đêm xa hoa nhưng cũng là sào huyệt của Hắc Long, luật lệ duy nhất là quyền lực, và ngôn ngữ duy nhất là máu.Trần Minh Hiếu, ông trùm đứng đầu thế giới ngầm, kẻ mà chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến kẻ khác run rẩy, lại vô tình để mắt tới Đặng Thành An - một tay lính mới bí ẩn, liều lĩnh và đầy tham vọng. Giữa những âm mưu hiểm độc, những viên đạn lạnh lùng và các mối quan hệ đầy rủi ro, họ vừa là đồng minh, vừa là kẻ thù, thậm chí đôi lúc còn hơn thế nữa.Trên bàn cờ của bóng tối, khi sự tin tưởng là điều xa xỉ nhất, liệu ai sẽ là kẻ sống sót cuối cùng? Hay tất cả đều phải trả giá cho những tội lỗi của chính mình?…
Giữa phủ đệ họ Nguyễn quyền uy bậc nhất phương Đông Lâm, Nguyễn Thái Sơn - một Alpha thuần huyết nóng nảy và kiêu ngạo - bỗng nhận được một người hầu mới: Trần Phong Hào, một Omega không mùi, không phản ứng, không dễ khuất phục.…
"Nếu biết chỉ còn 7 ngày để sống, cậu sẽ làm gì?"Một người cận kề cái chết.Một Thần Chết được phân công theo dõi.Bảy ngày để sống, bảy ngày để lặng lẽ yêu, để tiếc nuối, để mỉm cười và để lựa chọn.Dẫu cuối cùng vẫn phải rời đi... nhưng nếu có thể, liệu kiếp sau có thể quay về bên nhau?Hi vọng là có_____chỉ đăng tải tại Wattpad mọi thứ xảy ra đều là hư cấu, không có thật(Drop)…
[Tớ yêu cậu] anh cất tiếng nói khẽ,ánh mắt nhìn tôi cả phòng xem kịch bỗng im ắng. Dù là diễn nhưng tôi lại không hề biết nó lại là lời nói thật lòng của anh sau này........Giống bộ anime Komi không thể giao tiếp (komi can't communicate)…
Có những sợi dây vô hình ràng buộc hai linh hồn lại với nhau-dù họ có muốn hay không.Ban đầu, đó chỉ là những sự trùng hợp nhỏ nhặt, những khoảnh khắc thoáng qua. Nhưng rồi, những cảm giác khó lý giải dần xuất hiện, như thể có một thế lực nào đó đang kéo họ lại gần.Là lời nguyền, hay là định mệnh?Dù là gì đi nữa-một khi Dấu Ấn đã khắc lên, không ai có thể thoát khỏi nó.…
tạm ngừng vô thời hạn. ... thái sơn thơm vào má phong hào một cái thật kêu, một cái mang đầy yêu thương và trân trọng chứ không còn tình dục nữa. "ở bên em đi, coi như xin anh." "ừ, cũng được."…
"Khi đôi mắt của tinh tú ngắm nhìn định mệnh. Nhân loại sẽ phải đối mặt với một đêm dài ác mộng nhất trong lịch sử. Hãy chuẩn bị cho ngày đó đến vì chẳng ai biết khi nào nó bắt đầu ngoại trừ hai người họ."Lời tiên tri này được những nhà thông thái của tộc elf lưu truyền với con cháu họ suốt hơn 3000 năm. Câu chuyện kể về Sena Lorea, kẻ được nhắc đến đầu tiên trong lời tiên tri "Đôi mắt tinh tú".…
Thái Sơn đứng trước cửa căn biệt thự của mình, ánh mắt tối sầm khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.Trên nền gạch trắng tinh, một người đàn ông hơn hắn bốn tuổi đang ngồi xổm, hí hoáy vẽ bậy bằng... tương cà chua."Anh đang làm gì đấy?" Hắn nghiến răng, giọng lạnh như băng.Người kia ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh như viên bi thủy tinh, miệng nở nụ cười hồn nhiên:"Anh vẽ con chó đó! Em thấy giống không? Nó tên là Bánh Mì!"Thái Sơn nhìn đống loằn ngoằn đỏ đỏ trên sàn, trán giật giật.Chó? Cái thứ kia mà là chó á?!"Anh..." Hắn bóp trán. "Anh có biết mình đang làm gì không?""Biết chứ!" Phong Hào gật đầu rất nghiêm túc. "Anh đang sáng tạo nghệ thuật! Em không hiểu đâu!"Không, hắn không hiểu thật.Ba ngày trước, hắn còn là một tổng tài lạnh lùng, giỏi giang, ghét nhất mấy tên ngốc nghếch gây rắc rối.Giờ thì sao? Hắn đang sống chung với một "ông anh" ba mươi tuổi, vô tư vô lo như đứa trẻ năm tuổi mà còn là do chính hắn đâm xe trúng.Hắn thở dài, tự hỏi liệu có khi nào mình nên đâm luôn lần nữa để sửa lỗi không.…
Trường trung học Phan Đăng Lưu có hai truyền thuyết sống. Một kẻ là "Bạo Quân" Nguyễn Thái Sơn, mạnh mẽ, ngang tàng, một câu nói có thể khiến cả đám đàn em răm rắp nghe theo. Một người là "Thiếu Gia Lạnh Lùng" Trần Phong Hào điềm tĩnh, sắc bén, không bao giờ tham gia ẩu đả nhưng lại chưa từng thua một trận nào.Hai con người, hai phong cách, tưởng như chẳng liên quan, nhưng lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một người cai trị bằng sức mạnh, một kẻ giữ vững vị thế bằng sự nhạy bén và trí tuệ.Bất cứ ai trong trường cũng biết: "Thái Sơn và Phong Hào - nước sông không phạm nước giếng." Nhưng khi một biến cố xảy ra, đẩy cả hai vào thế đối đầu trực diện, mọi nguyên tắc bị phá vỡ.Thái Sơn cười lạnh:"Cậu nghĩ cậu có thể chơi trò cao thượng với tôi sao?"Phong Hào bình thản nhếch môi:"Tôi không chơi, nhưng tôi cũng không bao giờ thua."Giữa những âm mưu, những trận chiến ngầm và cả những khoảnh khắc rung động lặng lẽ, liệu kết cục của cuộc đối đầu này là thắng thua rõ ràng, hay sẽ có một sự thay đổi không ai ngờ tới?…