[Oneshot] [BKPP] Bản Giao Hưởng Nhịp Tim
Là bản ghi chép nhịp tim của pipi…
Là bản ghi chép nhịp tim của pipi…
Mẹ mình dạy không trêu bạnNên mình đấm bạn được không?…
Tác giả: KelakairNgười dịch: Đồng Đồng (Peihuiyingg)Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả.Pairing: Obito/KakashiĐộ dài: chưa rõ…
Cảnh báo truyện hơi ngược 😭20% textfic , 80% văn xuôiChodeft kèm một chút Guria, Fakenut, Ruhends…
Disclaimer: Các nhân vật thuộc về Kishimoto. Fic viết vì mục đích phi lợi nhuận.Rating: TPairing: ItaSasuCategory: GeneralStatus: OngoingSummary: Tổng hợp những fic cực kì ngắn và nhảm của mình về ItaSasu.…
0 công khai0 dấu diếm0 để em chịu thiệt thòi…
> "Một bước chân ngã xuống, cả định mệnh đổi dời..."Hinata Hyuga - cô nữ sinh 17 tuổi sống trong thời hiện đại - bỗng nhiên tỉnh dậy giữa vương triều Konoha thời xưa ,nơi các gia tộc quyền lực như Uchiha, Hyuga, Namikaze... đang chìm trong tranh đoạt, âm mưu và máu lửa.Nơi đó, cô gặp lại Naruto Namikaze - không phải là anh hùng nồng nhiệt như trong ký ức, mà là một Tứ Hoàng Tử sống trong bóng tối, mang danh "Sói Độc Nhãn" - con tin bị ruồng bỏ, đứa trẻ từng bị cha ruột tự tay vung kiếm thương tổn, và là người mang trái tim đã sớm hoá băng.Giữa vòng xoáy của thù hận, âm mưu, quyền lực và tình yêu - liệu một thiếu nữ lạc giữa thời gian có thể thay đổi vận mệnh của một người từng bị cả thế giới ruồng bỏ?Hay chính cô cũng sẽ tan biến như một giấc mộng trong vầng trăng lạnh giữa vương triều tàn khốc?"Nếu có kiếp sau... ta nguyện không phải là hoàng tử, nàng cũng đừng là người đến từ thế giới khác."…
Author: Linhthuy (Bông)Category: Naruto fanfiction, Romance, Adventure, Drama...Rated: M Status: On-goingSummary:"Đâu có màng hoa độ xuân thìCớ sao xuân vãn lại thương hoa tàn..."Sắc đỏ thấm đẫm vạt áo. Huyết nhục hỗn tạp đan xen trên dáng hình người con gái đang lung lay chỉ chực khuỵu ngã. Lạ lùng thay, người ta chẳng sao tìm thấy ánh sáng trong đôi ngọc lục bảo đã từng rất đỗi rực rỡ, nùng liệt. Haruno Sakura không còn lý do để tiếp tục gắng gượng, chi bằng để cho sự ra đi này có nghĩa lý hơn một chút. Nàng hiến dâng một đời để giữ lại họ, cũng là để chối bỏ cả thế gian bi tàn. Pairing: Haruno Sakura x Uchiha MadaraBản quyền thuộc về Kishimoto Masashi. Nhưng trong fic này, mình sẽ thay đổi một số tình tiết và nhân vật. Vui lòng không re-up truyện nếu chưa có sự cho phép.Disclaimer: Truyện có chứa chi tiết bạo lực và tình dục. 1.3.2022…
"Cầu hôn" ➡️ "Truyện Báo nhỏ và Cáo nhỏ"…
[Văn phòng AU - R18] « Công việc chả khác gì chuỗi cực hình, nhưng Chris phải học cách thích nghi. »…
"𝐓𝐢𝐦𝐞 𝐬𝐥𝐞𝐞𝐩𝐬 𝐛𝐮𝐭 𝐥𝐨𝐯𝐞 𝐬𝐭𝐢𝐥𝐥 𝐞𝐜𝐡𝐨𝐞𝐬."Tiếng thương thứ năm: in this current wxrld, i wont be able to have you❝you have me, until every last star in the galaxy dies. you have me.i will be the last star, i will bull until you devour me.❞⤷ Gửi lời cảm ơn đặc biệt đến artist @meownuang vì đã họa nên chiếc bìa fic xinh đẹp này.© 07-08/09/2025 - Echoes of Time…
"𝐓𝐢𝐦𝐞 𝐬𝐥𝐞𝐞𝐩𝐬 𝐛𝐮𝐭 𝐥𝐨𝐯𝐞 𝐬𝐭𝐢𝐥𝐥 𝐞𝐜𝐡𝐨𝐞𝐬."Tiếng thương thứ hai mươi: Love and Solitude❝Và như đã từng nói, cô đơn cũng chính một loại duyên phận.❞⤷ Gửi lời cảm ơn đặc biệt đến artist @meownuang vì đã họa nên chiếc bìa fic xinh đẹp này.© 07-08/09/2025 - Echoes of Time…
Đi làm ở công ty gia đình có gì thú vị?…
| Nuôi dưỡng bằng hỏa chí, dạy dỗ bằng tình yêu, Những chiếc lá nhỏ xinh, lớn lên và trưởng thành Vàng rực như hạnh phúcXanh ngắt tựa bình an |Mộc Diệp Ẩn LýMộc Diệp Hỏa ChíMộc Diệp Yêu Thương.[Written by Thiên Linh Tú].…
Truyện chủ yếu là hình thức nhật kí , kể về tâm tư của hoa hậu làng lá - Orochimaru khi dõi theo đứa con bé bỏng từng bước một , ngôn ngữ có hơi khắm lọ tí mấy bác bỏ qua , bởi vì nhìn Orochimaru mà viết truyện tôi không ngừng cười được , cười vì vấn đề gì thì tôi không tiết lộ đâu mấy bác ạ Summary : "Cả đời tôi hướng đến một sự nghiệp đó chính là tìm đến cái gọi là trường sinh bất tử , trường sinh bất tử để làm gì , trường sinh bất tử là để tìm ra cái đẹp trong cuộc sống này , tìm ra ý nghĩa cuộc sống này Nhưng vì lười lấy vợ or chồng quá nên tôi quyết định tạo ra những đứa con bằng cách nuôi cấy ống nghiệm , sau bao nhiêu năm đi thu nhặt từng mảnh da , sợi tóc đến từng tế bào con tí của những Shinobi vĩ đại nhất cái vũ trụ này, tôi đã tạo ra Mitsuki , thằng bé là một trong những niềm tự hào của tôi " - Oro said…
Một ngày mùa đông rét mướt, Konoha đón chào một vị khách đặc biệt. Nụ cười và dáng hình ấy lại khiến người ta bất giác nhớ về hai vị anh hùng đã hy sinh từ nhiều năm trước."Cậu bé, cháu là người từ nơi khác đến sao?""Dạ vâng ạ, cháu mới đến Konoha lần đầu thôi ạ. Cha mẹ cháu nói rằng cháu sẽ tìm được câu trả lời mà muốn khi đến đây.""Thế ... Thứ cháu muốn hỏi là gì? Xem ta có giúp được cho cháu được không?""Là truyền thuyết về Yêu Hồ ạ."Và cứ thế, buổi trò chuyện tưởng chừng đơn giản ấy lại vô tình phủi đi lớp bụi dày phủ lên những trang sử đã sớm nhàu nát, mở ra một góc khuất mà con người ta đã sớm lãng quên.Ảnh bìa được vẽ bởi Hinell / Nonya…
khi nghe mẹ bảo 'của rẻ là của ôi', kim mingyu đã không nghĩ rằng câu đấy còn có thể áp dụng cho cả chỗ ởnhưng mà lần này mẹ yêu của cậu sai mất rồi…
【 • Tofu Fujoshi • 】- chỉ là những bức tranh muốn lưu ♡• 🐦 : @QJomia_Tofu• 👤📘 : Ở vườn hoa có đậu phụ nhỏ (Tofu OnPlate)• 📷✨ : QJomia n Tofu…
Thân là một Kebiishi cầm một thanh vũ khí không thể miêu tả, mỗi ngày tui luôn phải cần cù làm phao cứu sinh cho cái thế giới sắp sụp đổ này.Kỳ thực, tui không muốn làm quái cho đội bạn chém đâu!Nhưng, nhìn các bé Juzumaru Tsunetsugu, Higekiri còn có Mikazuki trong lòng... Thôi thôi, phải sắp xếp xong cho các bé đã.Saniwa Katsugeki: Tui yêu thành quản.Saniwa Châu Phi: Thành quản cứu Sani.Saniwa Hanamaru: A, xem kịch.Saniwa Châu Âu: Nghe nói thành quản phải túm quần soóc mà chạy.Chính phủ Thời gian: ??? Phó bản của tui đâu òi?!…
"𝐓𝐢𝐦𝐞 𝐬𝐥𝐞𝐞𝐩𝐬 𝐛𝐮𝐭 𝐥𝐨𝐯𝐞 𝐬𝐭𝐢𝐥𝐥 𝐞𝐜𝐡𝐨𝐞𝐬."Tiếng thương thứ hai mươi ba: Tài liệu không có tiêu đề❝Choi Wooje tình cờ phát hiện Park Dohyeon và Han Wangho có mối quan hệ không trong sáng.❞⤷ Gửi lời cảm ơn đặc biệt đến beta-ers: @abbie, @Anna và @perlies vì đã giúp mình trau chuốt từng con chữ.⤷ Gửi lời cảm ơn đặc biệt đến artist @meownuang vì đã họa nên chiếc bìa fic xinh đẹp này.© 07-08/09/2025 - Echoes of Time…