Đoản Văn
Có HE và SE lẫn lộn…
Có HE và SE lẫn lộn…
Tản mạn- Tự sự…
Thấy khá nhiều người thích bộ này nên tui sẽ làm luôn cho máu...( mặc dù hơi muộn nhưng có còn hơn không ha ).…
Truyện được viết theo cảm xúc của tác giả. Tùy hứng mà viết tiếp. Tình tiết lịch sử không có thật.…
Tác giả: Thiên Diệp Nguồn: Khởi Phong Diệp VũThể loại: cổ đại, đoản văn, 1v1, ngược tâm, he"Tại sao?"Một tiếng nghẹn ngào thốt lên đầy đau đớn, sau đó, ta không biết gì nữa, thân thể nhẹ bẫng chìm sâu vào bóng tối.Hắn khóc sao?Ta bên hắn 10 năm cũng chưa từng nhìn thấy dù chỉ một nét mặt bi thương của hắn, thế nhưng giây phút ta ngã xuống, lại nghe được tiếng hắn khóc. Là vì ta mà khóc? Ta không biết, mà cho dù là thật thì sao? Là ảo giác trong giờ khắc sinh tử thì thế nào? Cũng đâu thể thay đổi được kết cục đã định: ta là vì hắn mà tự tay dùng kiếm đâm vào trái tim mình.~~~~~~~~~~~~~~~~~Truyện thứ 2 trong hệ liệt Linh, mong được mọi người ủng hộ.…
......…
"mỗi bước cậu di chuyển như thể một cánh hoa violet lướt trên mặt hồ tĩnh lặng. cõi lòng tôi từng tĩnh lặng như mặt hồ biếc, vì cậu bước đến mà xốn xang."_một dạng nhật ký mạng,không mong người ấy biết.…
Đơn giản 2 chữ "thuyền ma"..…
Truyện chưa xin phép tác giả vui lòng Ko đem ra ngoài…
Những câu chuyện thường ngày của cặp đôi Taekook sau khi kết hôn.…
Như tiêu đề, những phút ngẫu hứng viết vài dòng về OTP của chủ tài khoản :))) mỗi chap là mỗi câu chuyện khác nhau. Tất cả đều là giả tưởng, có thể ooc, không tra nhưng có ngược, cũng có sủng, sẽ có nhiều thế giới với các thiết lập khác nhau. Tui lên ý tưởng ngẫu nhiên lắm, có khi đang làm bài cái nảy ra ý tưởng, mà cũng có khi đang tắm cái ý tưởng chạy vô trong đầu,...…
Có những ngày mưa như thế...chúng ta đã từng hờn ghen mà bỏ đi nhưng rồi cũng lại tìm đến nhau và những điều tồi tệ ấy sẽ tan dần theo ánh bình minh…
Ongoing...…
Đây là fic đầu tay của mình nên có gì sai sót mong m.n thông cảm…
Đam mỹ đoản văn.…
Anh à, anh có biết không rằng em đã quen rồi: chiếc ghế này, chiếc bàn này, căn hộ này, cuộc sống này và cả nỗi cô đơn của em nữa.Tất cả mọi thứ, em đều quen thuộc lắm anh ạ.Em đã quen với cuộc sống mỗi ngày thiếu vắng anh.Em đã quen với cuộc sống một mình không người bầu bạn anh ạ.Thế nhưng, nó không có nghĩa là em không chờ đợi một người có thể nắm tay em, trao cho em một nụ hôn mỗi khi thức dậy, trao cho em một chiếc ôm ngọt ngào đầy ấm áp từ sau lưng hay trao cho em một bờ vai mỗi khi em mệt mỏi, mỗi khi em buồn anh ạ.Vương Tử Kiệt, em không cần biết rằng liệu có phải bởi chính sự kiêu ngạo trong chữ " Vương " của anh hay không mà cớ sao anh không thể một lần nói yêu em?Vương Tử Kiệt, nói đi anh, liệu anh có yêu em hay không?…
Ừm...một vài câu văn tâm tư mình muốn viết.…
Truyện coi ổn, giờ kiếm truyện hay khó quá mấy cô a 😭😭😭…