----------Văn án----------- Bé con? Lan Hương...- Ái Phương, là chị......- Ta đây, em ngoan, mau nín đi.- Người...đừng bỏ rơi em được không? Em sợ, bố mẹ em bỏ em đi mất rồi......Ánh mắt của cô không biết từ bao giờ đã đỏ ngàu.Cô nhất định, sẽ bảo vệ em.Cô sẽ tìm cho ra chúng và cho chúng phải nếm mùi đau thương mà em đang phải trải qua...…
'này!đồ độc ác đi chơi không rủ mình sao?'- Là cậu ta đi tán gái!cậu đi theo làm gì chứ?'lại nữa sao?cậu lại đi chơi đùa người khác'- Mọi lần ủng hộ mình lắm cơ mà?- cậu ghen sao?cậu yêu cậu ta?'không biết..cậu ấy đã có người yêu rồi..mình không dám'- Nếu mình nói là mình yêu cậu?- Làm sao cậu lại tỏ tình?- chọn lựa đi!Kyung Mi chọn lựa đi 'mình yêu cậu'- Mình cũng yêu cậu!- mọi chuyện sẽ ổn thôi - Mình ủng hộ sự lựa chọn của cậu 'cha làm sao thế?con đã nói là con không đồng ý!'-Nếu muốn sở hữu tập đoàn này thì hãy vâng lời- Chúng ta kết hôn đi…
Tuyển tập những Truyện-Rất-Ngắn lấy cảm hứng từ con Mèo áo đỏ của Khai Phong Phủ ngàn năm về trước. 🔏 Một vài đoản có hơi hướng nhéo-tai-Mèo, xin cẩn thận cân nhắc.Tản Mạn Khai Phong by Chiêu Khang@vietchoChieuPublished on Wattpad June 2017. All Rights Reserved!Truyện hoàn tháng 6 2017, đăng trên Wattpad lần thứ 2 tháng 10 2018. Xin miễn đăng lại dưới bất kỳ hình thức nào. Xin cảm ơn.…
"Mợ hai, con biết chúng ta chỉ là mẹ chồng con dâu trên danh nghĩa thôi. Nhưng mỗi lần con nhìn mợ, trái tim con lại như rối loạn.""Mợ có hiểu không? Mợ đẹp đến nỗi con không thể rời mắt, cứ như bị cuốn vào một sức hút không thể cưỡng lại. Con chấp nhận bị phạt , nhưng chỉ cần ở bên cạnh mợ , điều gì con cũng chấp nhận ."Dưới bóng mẹ chồng, nơi tình yêu bắt đầu của hai người con gái.Một câu chuyện buồn ngay từ khi ta biết tên, nhưng chẳng ai ngờ rằng nỗi đau ấy lại khắc sâu đến tận cùng. Bóng dáng mẹ chồng không chỉ là cái bóng của trách nhiệm hay nghĩa vụ, mà còn là nơi giấc mơ tình yêu chớm nở, để rồi cũng chính nơi ấy, tình yêu dừng lại trong những giọt nước mắt và sự luyến tiếc khôn nguôi.----Nhưng ở kiếp sau có lẽ sẽ khác đi , nơi 1 người con gái luôn chủ động để có tình yêu mà mình hằng muốn . Quá khứ là thứ ta không nhớ được , nhưng cũng là thứ sẽ theo ta mãi mãi , dù có là kiếp nào đi nữa . Đã yêu thì mãi mãi sẽ là của nhau dù nhanh hay chậm , dù xa hay gần cũng sẽ gặp được nhau ." Em yêu chị , ánh nắng của của đời em "…
Có một Đồng Ánh Quỳnh thích Nguyễn Khoa Tóc Tiên khối trên. Quỳnh không khổ, vậy người khổ là ai? - Là hội đồng quản trị của cổ.*Tất cả chỉ là tưởng tượng, vui lòng không đem ra trước mặt chánh quyền, xin cảm ơn.…
KHÔNG CÓ NHU CẦU BẾ ĐI NƠI KHÁC NGOÀI APP NÀY, VUI LÒNG KHÔNG CAP MÀN HÌNH HAY SHARE ĐI BẤT CỨ ĐÂU.KHÔNG SHARE TÊN TRUYỆN, KHÔNG DẪN LINK ĐI CHỖ KHÁC TRÁNH CHÍNH QUYỀN BIẾT.…
- Thể loại: AU, tình cảm, ngược, vẫn motif ghét trước yêu sau - Tác giả: titithao - Giới thiệu nhân vật: * Bùi Lan Hương: 23 tuổi là sinh viên mới ra trường, ngay từ nhỏ cô đã phải sống trong cô nhi viện. Vì hoàn cảnh bất hạnh đó nên Lan Hương sống khá khép kín, cô trầm tư, tĩnh lặng và ít nói. * Phan Lê Ái Phương: Xinh đẹp và tài giỏi nhưng lúc nào cũng mang một vẻ ngoài lạnh lùng, cô sinh ra trong một gia đình giàu có, mới 24 tuổi đã được giao cho vị trí giám đốc công ty của gia đình. Để không làm ba mình thất vọng, Ái Phương làm việc như một cái máy, cô rất khó tính và cầu toàn trong công việc, nhưng thật ra đó chỉ là lớp vỏ bề ngoài khó tiếp xúc do anh tạo nên. * Tóc Tiên: người bạn thân duy nhất của Lan Hương, là con của một gia đình khá giả nên thường xuyên giúp đỡ Lan Hương rất nhiều để cô có thể hoàn thành việc học. * Jun Phạm: Là anh họ của Tóc Tiên, đồng thời là bạn thân của Ái Phương. Trong công ty của Phan gia, Jun làm trợ lý cho Ái Phương và cũng chỉ có mỗi anh là chịu nổi tính khí thất thường của Ái Phương.…
Đang beta Tác Phẩm: Lảng Tránh Ái Muội.Tác giả: Đông Nhật Giải Phẫu.Thể loại: Đô thị tình duyên, cận thủy lâu đài, gương vỡ lại lành, ngọt văn, chậm nhiệt, HE.Thị giác tác phẩm: Hỗ công. Phong cách tác phẩm: Chính kịch. Số chương: 133 chương + 5 phiên ngoại.Nhân vật chính: Tả Nhan, Du An Lý.…
- Bây giờ, anh sống ra sao với người khác? Đơn giản hơn phải không? Chỉ cần vung mái chèo là lùi xa tức khắc trên bến bờ kia ký ức về em.- Vì thuyền anh đã sang sông,Đừng mơ với mộng, đừng trông em về.Trăng ở trên trời, trăng ở dưới aoHai ông thử hỏi ông nào thuỷ chung?Mà sao mây xám mịt mùng?Tâm tư vây kín một vùng tối tăm...…